chương 4.

Ame [Andronikos] - anh Rus [Alexander] - cậu
Andronikos nheo mắt nhìn cậu, sự nghi ngờ dâng lên nhưng không biểu hiện rõ ràng. cậu chỉ nhún vai, giọng điềm nhiên nói.
RF - Alexander Mikhailov [cậu]
RF - Alexander Mikhailov [cậu]
tôi đã trực tiếp hỏi người có thông tin cá nhân của anh trước để biết cách xưng hô
RF - Alexander Mikhailov [cậu]
RF - Alexander Mikhailov [cậu]
vậy nên điều đó không có gì đáng ngạc nhiên cả /cười mỉm/
lời nói đó khiến anh chững lại trong giây lát. mặc dù trong lòng vẫn đầy cảnh giác nhưng vì chưa tìm ra sơ hở trong lời nói của cậu, anh cũng tạm bỏ qua. ánh mắt anh dần trở lại như trước.
cậu nhìn anh, thoáng do dự. lẽ ra cậu phải gi3t anh ngay lúc này nhưng..ánh mắt đó - không phải ánh mắt của một con qu.ái v.ật. mà là ánh mắt của một kẻ đã chịu đựng quá nhiều đau đớn.
nhìn vào đôi mắt xanh băng giá ấy cậu bỗng có một suy nghĩ.
RF - Alexander Mikhailov [cậu]
RF - Alexander Mikhailov [cậu]
"sẽ như nào nếu như..mình có thể kéo anh ta ra khỏi nơi này?"
một ý niệm lóe lên, khác hoàn toàn với mục đích ban đầu của cậu.
RF - Alexander Mikhailov [cậu]
RF - Alexander Mikhailov [cậu]
ra vậy..
cậu lẩm bẩm, trong lòng dâng lên một cảm giác khó gọi tên.
RF - Alexander Mikhailov [cậu]
RF - Alexander Mikhailov [cậu]
có lẽ tôi đã sai ngay từ đầu
về phía anh, tuy là cậu đã nói vậy nhưng anh vẫn giữ trong lòng chút nghi hoặc.
USA - Andronicus Christopher [anh]
USA - Andronicus Christopher [anh]
"nhưng..không phải chuyện gì cũng có thể điều tra được dễ dàng như vậy đâu"
căn phòng giam lại rơi vào tĩnh lặng. tiếng mưa bên ngoài vẫn đều đặn trút xuống, từng giọt rơi lộp bộp trên mái tôn cũ kỹ. anh nhìn chằm chằm Alexander, phán xét cậu bằng đôi mắt sắc bén như dao găm. còn cậu thì vẫn giữ nụ cười mỉm, không chút nao núng trước ánh nhìn lạnh lẽo ấy.
RF - Alexander Mikhailov [cậu]
RF - Alexander Mikhailov [cậu]
vậy..
RF - Alexander Mikhailov [cậu]
RF - Alexander Mikhailov [cậu]
anh có muốn tự nói nói cho tôi biết anh bao nhiêu tuổi không?
USA - Andronicus Christopher [anh]
USA - Andronicus Christopher [anh]
không
RF - Alexander Mikhailov [cậu]
RF - Alexander Mikhailov [cậu]
vậy để tôi đoán nhé?
anh không trả lời, chỉ nhìn cậu với ánh mắt đầy cảnh giác. cậu gõ nhẹ ngón tay xuống nền đất, suy nghĩ một chút rồi chậm rãi cất giọng.
RF - Alexander Mikhailov [cậu]
RF - Alexander Mikhailov [cậu]
27?
vẫn im lặng. không có sự xác nhận cũng chẳng có phản bác nhưng đôi mắt anh có hơi nheo lại một chút.
RF - Alexander Mikhailov [cậu]
RF - Alexander Mikhailov [cậu]
oh..vậy là tôi đúng rồi /cười khẽ/
RF - Alexander Mikhailov [cậu]
RF - Alexander Mikhailov [cậu]
tôi đoán cũng giỏi ghê ha?
anh nhếch môi cười khẩy, ánh mắt sắc bén như xuyên thấu vào cậu.
USA - Andronicus Christopher [anh]
USA - Andronicus Christopher [anh]
nhưng cũng có thể là 26, 28, 29 hoặc 30?
RF - Alexander Mikhailov [cậu]
RF - Alexander Mikhailov [cậu]
cũng đúng
RF - Alexander Mikhailov [cậu]
RF - Alexander Mikhailov [cậu]
/nhún vai/ nhưng tôi có linh cảm mình không sai
cả hai lại chìm vào im lặng, chỉ có ánh đèn dầu leo lét hắt bóng hai con người lên bức tường ẩm ướt. anh cảm nhận được điều gì đó kỳ lạ từ cậu. kẻ này không giống những kẻ trông coi khác, không có vẻ sợ hãi, cũng chẳng có vẻ khinh miệt. hắn không cố gắng thẩm vấn, không tr.a t.ấn, mà chỉ đơn giản là nói chuyện như thể hai người xa lạ vừa gặp gỡ lần đầu.
RF - Alexander Mikhailov [cậu]
RF - Alexander Mikhailov [cậu]
này..-
RF - Alexander Mikhailov [cậu]
RF - Alexander Mikhailov [cậu]
đừng nhìn tôi như thế chứ
RF - Alexander Mikhailov [cậu]
RF - Alexander Mikhailov [cậu]
tôi chỉ làm nhiệm vụ của mình thôi mà?
USA - Andronicus Christopher [anh]
USA - Andronicus Christopher [anh]
nhiệm vụ?
USA - Andronicus Christopher [anh]
USA - Andronicus Christopher [anh]
nhiệm vụ gì?
USA - Andronicus Christopher [anh]
USA - Andronicus Christopher [anh]
tán gẫu với vật thí nghiệm à?
RF - Alexander Mikhailov [cậu]
RF - Alexander Mikhailov [cậu]
ừm..cũng không hẳn
RF - Alexander Mikhailov [cậu]
RF - Alexander Mikhailov [cậu]
tôi chỉ muốn biết, anh có còn hy vọng hay không thôi
câu nói đó khiến anh khựng lại trong một thoáng. nhưng ngay lập tức, anh bật cười, một tiếng cười trầm, vang vọng khắp căn phòng giam.
USA - Andronicus Christopher [anh]
USA - Andronicus Christopher [anh]
hy vọng? ở cái nơi này?
USA - Andronicus Christopher [anh]
USA - Andronicus Christopher [anh]
ngươi nghĩ ta là loại người nào?
USA - Andronicus Christopher [anh]
USA - Andronicus Christopher [anh]
một con vật thí nghiệm đáng thương mong chờ ai đó đến cứu mình à?
RF - Alexander Mikhailov [cậu]
RF - Alexander Mikhailov [cậu]
không
RF - Alexander Mikhailov [cậu]
RF - Alexander Mikhailov [cậu]
tôi nghĩ anh là loại người sẽ tìm cách thoát ra
ánh mắt anh bỗng tối lại. cậu bật cười nhẹ, ngả người ra sau, đôi mắt tím lấp lánh trong ánh đèn dầu.
RF - Alexander Mikhailov [cậu]
RF - Alexander Mikhailov [cậu]
tôi chỉ đến để xác nhận một điều thôi, Andronikos
RF - Alexander Mikhailov [cậu]
RF - Alexander Mikhailov [cậu]
anh có còn đủ sức mạnh để tồn tại..hay đã thực sự trở thành một con thú bị thuần phục rồi?
lời nói đó khiến không khí trong phòng trở nên ngột ngạt hơn. Andronikos nhìn chằm chằm vào Alexander, đôi mắt sâu thẳm như muốn nhìn xuyên qua con người này.
USA - Andronicus Christopher [anh]
USA - Andronicus Christopher [anh]
rốt cuộc ngươi thực sự là ai?
cậu im lặng nhìn anh không đáp, khẽ cười.
ʚɞ
spoil.✧
NovelToon
[còn tiếp.˚⊹]
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play