Chương 5: Vật Thể Lạ Từ Trên Trời Rơi Xuống

Nỗi khiếp sợ ngã từ trên tường cao xuống còn chậm chạp chưa tiêu hóa hết, Nghiêm Hạo Tường mở miệng, trái tim vẫn đập thình thịch, không biết rằng đây là nỗi sợ do ngã xuống hay là do bị Lưu Diệu Văn dọa. Giọng hát vừa run rẩy vừa lạc nhịp, nghe còn khó chịu hơn cả tiếng ma sát với thủy tinh.
Nghiêm Hạo Tường hát xong liền hối hận, cố giả vờ bĩnh tĩnh, chớp mắt với người kia hai cái.
Nghe rồi chứ, nhất định hắn đã nghe thấy bài hát này rồi nhỉ?
Lâm muội muội, nữ chủ đỉnh lưu hàng chóp của giới cổ trang.
Lưu Diệu Văn tối sầm mặt
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Chưa từng nghe qua.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
!!!
Đối phương nói một câu chưa từng nghe qua, sợ hãi trong lòng cậu dâng lên gấp bội. Nghiêm Hạo Tường đành phải kiên trì mở miệng nói tiếp
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Không sao... không sao, hiện giờ cậu đã nghe thấy rồi đấy.
Lưu Diệu Văn lườm cậu một cái, giọng nói lạnh lùng không có độ ấm
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Vậy nghĩa là tôi còn phải cảm ơn cậu?
Nghiêm Hạo Tường sửng sốt, ngại ngùng cúi đầu
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Đừng... đừng khách khí.
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
....
Khuôn mặt tuấn tú của Lưu Diệu Văn lại càng đen hơn, giọng nói tựa như lưỡi đao sắc lạnh
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Xuống khỏi người tôi ngay.
Gần đây có nhiều chuyện xảy ra, sáng nay Quý Phong Trường hỏi hắn buổi tối có muốn ra ngoài chơi game không, lúc này hắn mới ý thức được đã lâu rồi mình không có thời gian thả lỏng.
Sau khi ra khỏi trường học, hắn đang định gọi điện thoại hỏi vị trí của đối phương, vừa mới ấn số còn chưa kịp kết nối, Lưu Diệu Văn cúi đầu nhìn Nghiêm Hạo Tường, thì đã bị "vật thể lạ từ trên trời rơi xuống" này nện trúng.
Nghiêm Hạo Tường không phách lối kiêu ngạo giống như lúc trước, không biết có phải giả vờ hay không, hắn cũng lười quan tâm đến.
Thế nhưng đối phương thường xuyên gây phiền phức cho hắn, lần này ngã trúng hắn cũng chắc chắn là cố ý.
Nghiêm Hạo Tường nghe xong liền vội vàng muốn đứng dậy
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Đứng... đứng lên ngay đây.
Cậu bị Lưu Diệu Văn dọa, toàn thân run lẩy bẩy, bắp chân run không thể khống chế nổi, lúc đứng dậy bàn tay vô thức vươn ra bám lấy bả vai đối phương.
Thấy Lưu Diệu Văn đang nhìn mình, Nghiêm Hạo Tường càng cười to hơn
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Ha ha... Bám nhờ một chút.
Nhưng ánh mắt đối phương quá mức dọa người, Nghiêm Hạo Tường mới nhổm lên được một nửa thì bàn tay bám vai hắn đã trượt xuống, lại ngã về đùi của đối phương.
Hai người bất ngờ mặt đối mặt.
Lại quay về điểm xuất phát...
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Khôi phục hiện trường gây án?
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
....
Nhất thời cậu thậm chí còn nghĩ đến chuyện tự tử, không dám nhìn Lưu Diệu Văn thêm nữa.
Hắn sẽ không đánh mình chứ? Chắc là hắn sẽ không đánh mình đâu nhỉ?!!!!
Thấy cánh tay đối phương nâng lên, Nghiêm Hạo Tường sợ hãi, vô thức ôm lấy cái đầu tràn đầy tri thức của mình, còn tưởng mình sẽ bị đánh, ai ngờ một khắc sau, thân thể bỗng nhiên bay lên, chưa kịp tỉnh táo lại đã thấy mình ngồi trên mặt đất.
Lưu Diệu Văn giống như nhổ nấm, nhổ Nghiêm Hạo Tường lên rồi lại chôn cậu xuống, sau đó phủi phủi tay áo đứng dậy.
Nghiêm Hạo Tường chậm rãi mở hai mắt ra, nhìn thấy bóng dáng cao lớn ấy đi về phía trước vài bước, khom lưng nhặt di động dưới mặt đất lên, ấn ấn mấy cái, sau khi xác nhận nó đã bị hỏng xong, mới thấp giọng chửi tục một câu.
Một câu nói này làm cho trái tim Nghiêm Hạo Tường run bắn.
Lưu Diệu Văn lúc này với Lưu Diệu Văn ban ngày như hai người khác biệt, câu nói tục này không hề hòa hợp chút nào với gương mặt đẹp trai dịu dàng lễ phép của hắn.
Nghiêm Hạo Tường ngồi dưới đất mấp máy môi
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Điện thoại. . . Điện thoại, tôi sẽ bồi thường cho cậu.
Nhưng một ánh mắt đối phương cũng không muốn cho cậu, cất bước rời đi.
Đến khi bóng dáng đối phương hoàn toàn biến mất, cậu mới dám thở ra một hơi dài.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Thiên Miêu tinh linh.
Hệ thống - Thiên Miêu tinh linh
Hệ thống - Thiên Miêu tinh linh
[Tôi đây.]
Nhìn dáng vẻ đáng thương của Nghiêm Hạo Tường hiện giờ, hệ thống nghĩ cậu gọi mình ra là do đã bị dọa sợ, Thiên Miêu tinh linh nở nụ cười xấu xa, chuẩn bị nói ra nhưng lời an ủi vô cùng sinh động.
Nhưng lời còn chưa rời khỏi miệng, đã nghe thấy Nghiêm Hạo Tường nói
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Mau phát tiền đi.
Hệ thống - Thiên Miêu tinh linh
Hệ thống - Thiên Miêu tinh linh
[....]
Hệ thống - Thiên Miêu tinh linh
Hệ thống - Thiên Miêu tinh linh
[Nhiệm vụ hoàn thành, giá trị nhân vật phản diện đạt 2%, phần thưởng là 50 tệ.]
Chờ đến khi hai chân hết mềm nhũn, Nghiêm Hạo Tường mới đứng dậy, vỗ vỗ bụi đất trên người, đi tới nhặt cặp sách rơi cách đó không xa.
Hệ thống - Thiên Miêu tinh linh
Hệ thống - Thiên Miêu tinh linh
[Có phải lúc nãy cậu mới nói là muốn đền di động cho người ta không?]
Nghiêm Hạo Tường nghe xong, gật nhẹ đầu, dù sao lúc nãy Lưu Diệu Văn cũng chỉ đứng ở đây gọi điện thoại, cậu lại từ trên tường rơi xuống nện trúng người ta, còn làm cho điện thoại người ta bị hỏng.
Cho dù xét từ khía cạnh nào, thì cậu cũng có nghĩa vụ phải bồi thường cho Lưu Diệu Văn.
Hệ thống - Thiên Miêu tinh linh
Hệ thống - Thiên Miêu tinh linh
[Cậu biết điện thoại của cậu ta bao nhiêu tiền không?]
Nghiêm Hạo Tường lắc đầu
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Không biết, cậu biết không?
Hệ thống - Thiên Miêu tinh linh
Hệ thống - Thiên Miêu tinh linh
[Ký chủ lúc trước của tôi từng dùng qua điện thoại của hãng này, 8000 tệ, nhưng còn chưa phải là đời mới nhất đâu.]
Con ngươi của thiếu niên phóng to trong nháy mắt, há hốc miệng kinh ngạc.
Nếu tính toán như vậy, cậu phải đền cho Lưu Diệu Văn một vạn.
Thiên Miêu tinh linh chậc chậc lắc đầu, trong lúc nhất thời nó còn nghi ngờ đối phương không phải người may mắn được Chủ Thần lựa chọn, mà chính là kẻ xui xẻo nhất thì đúng hơn.
Gấu Bernard chắc cũng không xui xẻo được như cậu ta.
『 (*) Gấu Bernard hay còn gọi là Backkom: Nhân vật chú gấu xui xẻo trong phim hoạt hình của Hàn Quốc. 』
Hai trăm tệ điện nước còn chưa kiếm đủ, trên người đã phải gánh một khoản nợ khổng lồ.
Hệ thống - Thiên Miêu tinh linh
Hệ thống - Thiên Miêu tinh linh
[Thật sự là không được đâu, chúng ta bỏ cái nhiệm vụ khó khăn này đi nhé.]
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
....
Hiện giờ cậu thực sự sắp khóc không ra nước mắt, chả lẽ cậu muốn bỏ là bỏ được ngay hả?
Nhưng nghĩ kỹ một chút, cũng đâu phải lúc nào cậu cũng xui xẻo, ít nhất lúc bố mẹ còn sống trên đời, cả tuổi thơ của cậu đều không lo không nghĩ, đó cũng chính là mặt trời là ánh sáng của cả cuộc đời cậu.
Nghiêm Hạo Tường giải thoát chính mình khỏi cảm xúc nặng nề, cất bước đi về phía bến xe bus, nhưng rất nhanh, cậu bỗng phát hiện ra một điểm đột phá.
Ký chủ lúc trước của Thiên Miêu tinh linh có thể mua được điện thoại 8000 tệ, chứng tỏ sau này phần thưởng của nhiệm vụ sẽ không ít.
Chỉ cần cậu cố gắng làm nhiệm vụ, chắc chắn là khoản nợ một vạn này sẽ nhanh chóng trả hết.
Nghiêm Hạo Tường mấp máy môi
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Thiên Miêu tinh linh.
Hệ thống - Thiên Miêu tinh linh
Hệ thống - Thiên Miêu tinh linh
[Sao thế, thiếu niên?]
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Ký chủ lúc trước của cậu làm bao nhiêu nhiệm vụ thì mua được điện thoại?
Hệ thống - Thiên Miêu tinh linh
Hệ thống - Thiên Miêu tinh linh
[Một nhiệm vụ.]
Nghiêm Hạo Tường sững sờ, nhiệm vụ đầu tiên của cậu chỉ được thưởng có 10 tệ
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Tại sao ký chủ trước của cậu lại được thưởng nhiều vậy?
Hệ thống - Thiên Miêu tinh linh
Hệ thống - Thiên Miêu tinh linh
[Đâu có, cũng là 10 tệ mà.]
Nghiêm Hạo Tường có chút khó hiểu
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Anh ta mang theo tiền mặt trước lúc xuyên qua sao?
Hệ thống - Thiên Miêu tinh linh
Hệ thống - Thiên Miêu tinh linh
[Cậu ấy dùng 10 tệ mua xổ số.]
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
....
Hệ thống - Thiên Miêu tinh linh
Hệ thống - Thiên Miêu tinh linh
[Trúng 1 vạn.]
Nghiêm Hạo Tường nghe xong cũng hơi động lòng, sau cơn mưa trời lại nắng, cậu cảm thấy có lẽ mình cũng sẽ làm được.
Khóe môi Nghiêm Hạo Tường nhếch lên, nở nụ cười, giọng nói cũng mang theo kích động
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Vậy tôi....
Hệ thống - Thiên Miêu tinh linh
Hệ thống - Thiên Miêu tinh linh
[Cậu xứng sao?]
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
....
Cậu lịch sử quá nhỉ, hệ thống?
Hệ thống - Thiên Miêu tinh linh
Hệ thống - Thiên Miêu tinh linh
[Dựa vào vận may của cậu, chắc chắn 10 tệ kia chẳng khác gì ném đá xuống sông.]
Nghiêm Hạo Tường cứng đờ tại chỗ, lời của Thiên Miêu tinh linh cũng không phải không có lý, thế là cậu yên lặng nhét lại 10 tệ vào trong túi áo.
Hệ thống - Thiên Miêu tinh linh
Hệ thống - Thiên Miêu tinh linh
[Nhưng cậu yên tâm, chắc chắn phần thưởng sau này sẽ tăng lên.]
Lúc này Nghiêm Hạo Tường mới gật nhẹ đầu, lấy tiền xu ra, trèo lên xe bus.
Bồi thường điện thoại cho người ta là chuyện phải phấn đấu trong một thời gian dài, so với mua xổ số, cậu nghĩ mình vẫn nên tranh thủ đi làm thêm vào kỳ nghỉ hè thì hơn.
Sau khi xuống khỏi xe bus, Nghiêm Hạo Tường vào trong siêu thị mua một ít hoa quả và một ít rau xanh để nấu bát mì ăn tối.
Mới vừa vào nhà được mấy bước, cậu lại đột nhiên dừng chân. Sáng nay lúc ra ngoài cậu đã mở cửa thông gió, chỉ để lại một tấm lưới ngăn. Hiện giờ tấm lưới ngăn đó nằm im như chết dưới mặt đất, bây giờ là 6 giờ tối, cũng không biết là nó bị rơi xuống từ lúc nào, nhưng chắc chắn đã có không ít con muỗi bay vào nhà.
Tâm trạng Nghiêm Hạo Tường suy sụp trong nháy mắt.
Đầu óc nãy giờ vẫn còn bận mãi phân vân có nên mua vé số hay không bỗng tĩnh lặng hẳn.
Cậu không xứng.
Nhưng cậu vẫn im lặng tự an ủi chính mình, muỗi thì muỗi, cũng chẳng mạnh hơn gián được.
Cậu đi đến bên cửa sổ, đóng cửa sổ lại. Sau đó lấy bánh bao sáng ngày chưa kịp ăn ra làm nóng, lại làm thêm một bát rau quả đơn giản cho qua bữa.
Sau khi ăn cơm tối xong Nghiêm Hạo Tường bắt đầu học bài, hôm nay cậu trốn buổi tự học tối, thế thì đành phải học thêm ở nhà vậy.
Lúc sắp đi ngủ, Nghiêm Hạo Tường hỏi hệ thống
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Thiên Miêu tinh linh, ngày mai có còn nhiệm vụ không?
Hệ thống - Thiên Miêu tinh linh
Hệ thống - Thiên Miêu tinh linh
[Có, chỉ cần cậu muốn làm, sẽ có vô vàn nhiệm vụ dành cho cậu.]
Nghiêm Hạo Tường không đáp lời, cậu vẫn nên đợi nhiệm vụ đầu tiên của ngày mai đã rồi mới nói tiếp được.
Nhưng ngày hôm sau, Nghiêm Hạo Tường còn chưa đợi được nhiệm vụ đến, thì thầy chủ nhiệm giáo dục đã đến trước.
Thời gian ra chơi giữa tiết học thứ 2 là thời gian tập thể dục giữa giờ, Nghiêm Hạo Tường vừa định đi theo các bạn học ra ngoài tập thể dục, thì đã bị lớp trưởng cản lại.
Giọng điệu đối phương không mặn không nhạt
Từ Mộ Thanh - Lớp trưởng
Từ Mộ Thanh - Lớp trưởng
Thầy chủ nhiệm giáo dục gọi cậu lên phòng làm việc.
Nghiêm Hạo Tường ngạc nhiên
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Tôi ư?
Từ Mộ Thanh - Lớp trưởng
Từ Mộ Thanh - Lớp trưởng
Đúng, chính là cậu.
Lớp trưởng chuyển lời xong liền đi mất.
Nghiêm Hạo Tường thở dài, thứ phải đến cuối cùng cũng sẽ đến, sau đó cất bước đi đến phòng giáo vụ.
Hệ thống - Thiên Miêu tinh linh
Hệ thống - Thiên Miêu tinh linh
[Thiếu niên, cậu đã nghĩ kĩ lát nữa mình nên nói thế nào chưa?]
Nghiêm Hạo Tường ủ rũ
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Chưa nghĩ ra.
Thiên Miêu tinh linh cũng bắt đầu cố gắng nghĩ lý do giúp cậu.
Hệ thống - Thiên Miêu tinh linh
Hệ thống - Thiên Miêu tinh linh
[Nếu không thì cậu nói rằng người nhà mình bị ốm đi.]
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Trong nhà tôi không còn ai cả.
Hệ thống - Thiên Miêu tinh linh
Hệ thống - Thiên Miêu tinh linh
[....]
Nếu như có thật, vậy thì chắc chắn không phải là người.
Nghiêm Hạo Tường đứng trước cửa gõ một cái, sau khi nghe thấy câu
Chủ nhiệm giáo dục
Chủ nhiệm giáo dục
Vào đi.
Mới sửa sang lại quần áo rồi đi vào.
Nhưng khi vào trong, cậu lại sững sờ. Trong phòng giáo vụ lúc này, có ít nhất năm sáu bạn học đang đứng, tất cả đều là những người trốn học tối qua.
Chỉ thiếu duy nhất một mình Lưu Diệu Văn.
Chủ nhiệm giáo dục thấy người đến đầy đủ, bắt đầu lên tiếng dạy dỗ.
Chủ nhiệm giáo dục
Chủ nhiệm giáo dục
Giờ chào cờ ngày thứ hai là tôi đã nói thế nào? Tuần này nhà trường sẽ kiểm tra sát sao việc tuân thủ nội quy của các em! Nhất là hành vi trốn buổi tự học tối, tôi đã nhấn mạnh rất nhiều lần, thế mà các em làm như gió thoảng bên tai, các em có biết chính mình đang làm gì không hả?
Chủ nhiệm giáo dục hơn 40 tuổi quá tức giận, gõ đầu mỗi học sinh trốn học một cái, đến lượt Nghiêm Hạo Tường, thấy cậu rụt cổ lại, cũng nương tay gõ đầu cậu nhẹ hơn.
Chủ nhiệm giáo dục
Chủ nhiệm giáo dục
Các em đây là cố tình vi phạm!
Quý Phong Trường hai tay đút túi, đứng một bên, chẳng đau chẳng ngứa.
Chủ nhiệm giáo dục
Chủ nhiệm giáo dục
Quý Phong Trường!
Cậu ta đột nhiên bị điểm danh, vội vàng đứng thẳng dậy
Quý Phong Trường
Quý Phong Trường
Có!
Chủ nhiệm giáo dục
Chủ nhiệm giáo dục
Nói! Tối qua em đi đâu?
Quý Phong Trường do dự
Quý Phong Trường
Quý Phong Trường
Em trai em bị sốt.
Chủ nhiệm giáo dục giơ tay đập vào đầu cậu ta
Chủ nhiệm giáo dục
Chủ nhiệm giáo dục
Sốt! Sốt! Sốt! Một tháng em trai em sốt tám lần, nó có tự biết mình ốm nhiều đến thế không hả?
Chủ nhiệm giáo dục
Chủ nhiệm giáo dục
Nói! Có phải hôm qua đi chơi game không?
Quý Phong Trường bị đánh, ôm đầu tránh trái tránh phải
Quý Phong Trường
Quý Phong Trường
Vâng, vâng.
Nghiêm Hạo Tường đứng một bên, nuốt nước bọt cái ực, không biết đến lượt cậu thì sẽ thế nào.
Lúc này Thiên Miêu tinh linh cũng lặng lẽ meo meo mở miệng với cậu.
Hệ thống - Thiên Miêu tinh linh
Hệ thống - Thiên Miêu tinh linh
[Cái cớ người nhà bị bệnh lúc nãy tôi bày cho cậu, cậu đừng có dùng nữa nha.]
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
....
Ngay từ đầu cậu cũng có định dùng đâu.
Chủ nhiệm giáo dục nghe được lời thừa nhận của học sinh mới thu tay lại
Chủ nhiệm giáo dục
Chủ nhiệm giáo dục
Về đi, viết bản kiểm điểm 5000 chữ, sáng thứ hai đứng dưới cờ đọc.
Quý Phong Trường không thể tin nổi, mở miệng hỏi lại
Quý Phong Trường
Quý Phong Trường
5000 chữ?!
Tám kiếp của cậu ta có lẽ cũng không viết được nhiều chữ đến vậy.
Chủ nhiệm giáo dục nhướng mày
Chủ nhiệm giáo dục
Chủ nhiệm giáo dục
Không muốn viết?
Quý Phong Trường bị thầy dọa, ôm đầu, cười hề hề nói
Quý Phong Trường
Quý Phong Trường
Viết, viết chứ ạ, sao có thể không viết, thầy đã nói thì em phải nghe chứ.
Nói xong, cậu ta nhanh chóng lui khỏi phòng giáo vụ, trước khi đi còn nhìn đám bạn học trong phòng một lần.
Ồ, tên phiền phức kia cũng có ở đây.
Sau khi trở về lớp, Quý Phong Trường đặt mông ngồi xuống chỗ mình, trong lòng vẫn còn đang nghĩ mình có nên tìm người khác viết dùm bản kiểm điểm 5000 chữ hay không.
Còn chuyện Lưu Diệu Văn cũng trốn học mà không bị gọi lên phòng giáo vụ, cậu ta đã sớm không còn cảm thấy ngạc nhiên.
Đều là trốn học, nhưng học sinh ba tốt của tỉnh, học sinh đứng đầu trường như hắn trốn học thì được gọi là thả lỏng, chỉ cần không ảnh hưởng đến học tập, thầy chủ nhiệm giáo dục sẽ nhắm một mắt, mở một mắt cho qua.
Huống hồ Lưu Diệu Văn làm chuyện gì cũng khiêm tốn, kín đáo chứ không trắng trợn táo bạo giống cậu ta.
Sau giờ tập thể dục toàn trường là khoảng thời gian nghỉ ngơi, Lưu Diệu Văn về lớp uống nước.
Quý Phong Trường thấy ông bạn của mình về lớp, vội nhảy đến kề vai sát cánh với người ta
Quý Phong Trường
Quý Phong Trường
Này, mày đoán xem lúc nãy tao đã trông thấy ai?
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Ai?
Quý Phong Trường
Quý Phong Trường
Kẻ phiền phức đó đó.
Quý Phong Trường
Quý Phong Trường
Hiện giờ cậu ta đang còn ở trong phòng giáo vụ, hôm qua mày chưa trông thấy nó thì hôm nay chắc chắn có thể thấy, cứ đợi nó đến làm phiền mày đi.
Lưu Diệu Văn đẩy cậu ta ra
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Hôm qua tao gặp rồi.
Quý Phong Trường ngạc nhiên
Quý Phong Trường
Quý Phong Trường
Gặp rồi? Lúc nào?
Lưu Diệu Văn chỉ chỉ vào chiếc điện thoại mới, Quý Phong Trường lập tức hiểu ngay.
Quý Phong Trường
Quý Phong Trường
Ha ha ha ha ha, mợ nó, tao đang tự hỏi sao mày lại đổi điện thoại di động, hóa ra là do thằng nhóc kia hại.
Quý Phong Trường
Quý Phong Trường
Hôm qua mày lợi hại vãi, thế nào, hôm nay đi nữa không?
Lưu Diệu Văn
Lưu Diệu Văn
Không đi, lần khác nói sau.
Nhưng lần khác là lúc nào thì không nói được. Mặc dù hai người họ chơi với nhau từ nhỏ, nhưng Lưu Diệu Văn làm gì cũng có kế hoạch cụ thể, ngẫu nhiên đi cùng đã là nể mặt lắm rồi.
Quý Phong Trường nhún vai
Quý Phong Trường
Quý Phong Trường
Được thôi, nếu lúc nào mày muốn đi thì nhớ bảo sớm với tao, để tao hẹn tụi nó.
__________________
Sau khi Quý Phong Trường rời đi, chủ nhiệm giáo dục tiếp tục dạy dỗ từng bạn học khác. Nghiêm Hạo Tường đến trễ nhất nên đứng ở vị trí cuối cùng.
Cậu nhìn từng học sinh bị dạy bảo, lo sợ khiếp vía, thế nhưng từng người một cứ thế rời đi, cuối cùng chỉ còn một mình cậu đứng trong phòng giáo vụ.
Nãy giờ nói quá nhiều, chủ nhiệm giáo dục mệt mỏi, uống một hớp trà, lại nhìn sang Nghiêm Hạo Tường.
Chủ nhiệm giáo dục
Chủ nhiệm giáo dục
Nghiêm Hạo Tường!
Nghiêm Hạo Tường vội mở miệng
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Có!
Chủ nhiệm giáo dục
Chủ nhiệm giáo dục
Đứng thẳng lên!
Cậu vốn đang đứng cong người khom lưng, đó là thói quen xấu từ nhỏ của cậu, đi đường lúc nào cũng cúi đầu rụt vai, nhìn qua cũng biết là một kẻ dễ bắt nạt dễ trấn lột.
Chủ nhiệm giáo dục nhìn cậu, chỉ hận không thể rèn sắt thành thép
Chủ nhiệm giáo dục
Chủ nhiệm giáo dục
Một tuần em không đi học tôi cũng không nói gì, vốn tưởng hôm qua em đi học là đã ngoan ngoãn hơn, ai biết được cái đức hạnh này vẫn không đổi nổi!
Càng nói càng tức giận, cậu học sinh ông lo lắng nhất khối mười một này chính là Nghiêm Hạo Tường.
Hôm nay vẫn còn tốt hơn chán so với ngày trước, nếu là trước kia, tên nhóc này đã sớm không còn kiên nhẫn chạy đi trước, đến cái rắm cũng không thả.
Chủ nhiệm giáo dục
Chủ nhiệm giáo dục
Coi như chuyện hôm qua em đi học chỉ là để giả vờ giả vịt đi, vậy sao không giả vờ cho chót? Tôi đã cố ý nhắc nhở em buổi tối không được trốn học, thế mà em còn dám trốn, có phải em không để tôi vào mắt không hả?!
Nghiêm Hạo Tường bị mắng, lại rụt cổ về
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Vâng....
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Vâng... em sai rồi.
Chủ nhiệm giáo dục
Chủ nhiệm giáo dục
....
Chủ nhiệm giáo dục hít sâu một hơi
Chủ nhiệm giáo dục
Chủ nhiệm giáo dục
Đừng cho là tôi không biết, chắc chắn em vẫn còn dám tiếp tục trốn học!
Thấy Nghiêm Hạo Tường còn muốn nói thêm điều gì, thầy chủ nhiệm giáo dục bổ sung
Chủ nhiệm giáo dục
Chủ nhiệm giáo dục
Tôi là con giun trong bụng em đấy.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
....
Cái quan hệ thân mật đáng ghét này.
Hệ thống - Thiên Miêu tinh linh
Hệ thống - Thiên Miêu tinh linh
[Thầy ấy cũng không dễ dàng gì, dạy dỗ học sinh, làm chúng tổn thương một ngàn thì cũng tự tổn hại chính mình tám trăm.]
Nghiêm Hạo Tường xoắn hai bàn tay vào nhau, thành thật nhận lỗi.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Thầy... thầy ơi, thật sự không có lần sau đâu ạ, em... em... không dám nữa đâu.
Thiếu niên cúi đầu, mái tóc mềm mượt rũ rượi, gương mặt mang theo vẻ hối lỗi, mím môi, giống như thật sự biết sai rồi.
Ngoan ngoãn nhận lỗi như vậy, đây là thái độ lần đầu tiên thầy chủ nhiệm giáo dục thấy được từ chỗ Nghiêm Hạo Tường, khác hẳn dáng vẻ lợn chết không sợ nước sôi ngày trước.
Ông bỗng nghĩ đến tình trạng gia đình đứa nhỏ này hiện giờ, lời trách móc nặng nề hơn cũng không thể nói được, dù sao đối phương bây giờ cũng là một cậu nhóc cần có sự quan tâm, thế là giọng điệu nghiêm túc nãy giờ cũng nhỏ nhẹ đi đôi chút
Chủ nhiệm giáo dục
Chủ nhiệm giáo dục
Thầy hi vọng em thực sự hiểu được lỗi sai của mình.
Nghiêm Hạo Tường gật nhẹ đầu.
Chủ nhiệm giáo dục
Chủ nhiệm giáo dục
Tự em nói xem, em nên sửa thế nào?
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Em sẽ không trốn học nữa... cũng không đi học muộn, cố học cho giỏi, tiến về phía trước.
Chủ nhiệm giáo dục
Chủ nhiệm giáo dục
Lời này là do em nói đấy nhé, thế có còn theo đuổi Mạnh Nghiên lớp 9 nữa không?
Không phải do thầy chủ nhiệm giáo dục nắm được hết tất cả tin đồn trong trường, mà thực sự là nguyên chủ đã theo đuổi người ta quá trắng trợn.
Nghiêm Hạo Tường nghe xong, vội vã lắc đầu
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Không... không theo đuổi nữa ạ, em đã... hiểu ra rồi.
Thầy chủ nhiệm bất ngờ nhìn cậu
Chủ nhiệm giáo dục
Chủ nhiệm giáo dục
Hiểu thật rồi chứ?
Chỉ thấy thiếu niên gật đầu
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Vâng, em cảm thấy... học tập vẫn quan trọng hơn.
Nghiêm Hạo Tường
Nghiêm Hạo Tường
Dù sao, bạn học Mạnh Nghiên cũng... cũng xinh đẹp như thế. Em nhìn bạn ấy một trăm lần bạn ấy cũng không phải của em. Nhưng nếu đọc sách một trăm lần, kiến thức đã là của em rồi.
Hot

Comments

@xinqixin🦊🐴

@xinqixin🦊🐴

Ghế đầu nha pà hóng

2025-02-12

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Kẻ Nhát Gan
2 Chương 2: Động Vật Nhỏ
3 Chương 3: Kẻ Phiền Phức
4 Chương 4: Thiên Phú Dị Bẩm
5 Chương 5: Vật Thể Lạ Từ Trên Trời Rơi Xuống
6 Chương 6: Danh Họa Thế Giới
7 Chương 7: Giọng Điệu Của Kẻ Tự Tin
8 Chương 8: Cháu Là Thành Viên Của Đoàn Thanh Niên Cộng Sản
9 Chương 9: Kẻ Mù Chữ
10 Chương 10: Ông Trời Khóc Thương
11 Chương 11: Tin Vào Ánh Sáng
12 Chương 12: Yêu Sớm
13 Chương 13: Thủy Thủ Mặt Trăng
14 Chương 14: Chiến Thư
15 Chương 15: Thiên Miêu Tinh Linh
16 Chương 16: Hi~
17 Chương 17: Nhìn Thẳng Tôi Này!
18 Chương 18: Phá Hoại
19 Chương 19: Không Cho
20 Chương 20: Ghi Âm
21 Chương 21: Thư Tình
22 Chương 22: Giải Nhì
23 Chương 23: Niềm Vui Bất Ngờ
24 Chương 24: Trong Lòng Tôi
25 Chương 25: Thật Đáng Thương
26 Chương 26: Đồ Ngốc
27 Chương 27: Thầm Mến
28 Chương 28: Khác Người
29 Chương 29: Đồng Nhôm Dép Rách~
30 Chương 30: Kiếm Cơm Bằng Mặt
31 Chương 31: Mặt Người Dạ Chó
32 Chương 32: Thầm Mến Cũng Không Được
33 Chương 33: Chân Mềm
34 Chương 34: Tâm Tư Bé Nhỏ
35 Chương 35: Cây Rụng Tiền
36 Chương 36: Muốn Gặp Cậu
37 Chương 37: Chuột Chũi
38 Chương 38: Kẹo Que
39 Chương 39: Cạnh Tranh Vô Nghĩa
40 Chương 40: Mãi Mãi Đứng Đầu
41 Chương 41: Vận Mệnh Nát Bét
42 Chương 42: Khen Ngợi
43 Chương 43: Con Trai Lớn
44 Chương 44: Hoàn Hoàn Giống Khanh
45 Chương 45: Nốt Ruồi Son
46 Chương 46: Kẻ Lừa Gạt Tình Cảm
47 Chương 47: Mầm Móng Của Cuộc Nổi Dậy
48 Chương 48: Tức Giận
49 Chương 49: Chỉ Cần Nói Ra
50 Chương 50: Thiên Vị
51 Chương 51: Bảo Bối
52 Chương 52: Cánh Cổng Trái Tim
53 Chương 53: Có Buồn Cười Không?
54 Chương 54: Ngại Ngùng
55 Chương 55: Cậu... Cậu Hung Dữ Quá
56 Chương 56: Làm Nũng
57 Chương 57: Giấc Mộng Đêm Khuya
58 Chương 58: Kẹo Cầu Vòng
59 Chương 59: Thông Suốt
60 Chương 60: Rơi Vào Bể Tình
61 Chương 61: Nốt Ruồi Trước Ngực
62 Chương 62: Chung Phòng
63 Chương 63: Môi
64 Chương 64: Kẻ Yêu Đương Mù Quáng
65 Chương 65: Bảo Vệ
66 Chương 66: Thanh Niên Tốt
67 Chương 67: Tôi Thích Cậu
68 Chương 68: Lưu Cẩu Thất Tình
69 Chương 69: Heo Con
70 Chương 70: Bạch Liên Hoa Bí Tịch
71 Chương 71: Tôi Thanh Cao, Tôi Không Tầm Thường!
72 Chương 72: Liên Ngôn Liên Ngữ
73 Chương 73: Cẩu Nam Nam
74 Chương 74: Lưu Liên Hoa
75 Chương 75: Trái Tim Ngứa Ngáy
76 Chương 76: Trà Xanh
77 Chương 77: Đau Lòng Cho Anh Quá
78 Chương 78: Trận Quyết Đấu Đỉnh Cao
79 Chương 79: Dụ Dỗ
80 Chương 80: Bức Ảnh
81 Chương 81: Cam Tâm Tình Nguyện Cùng Người
82 Chương 82: Yêu Sớm
Chapter

Updated 82 Episodes

1
Chương 1: Kẻ Nhát Gan
2
Chương 2: Động Vật Nhỏ
3
Chương 3: Kẻ Phiền Phức
4
Chương 4: Thiên Phú Dị Bẩm
5
Chương 5: Vật Thể Lạ Từ Trên Trời Rơi Xuống
6
Chương 6: Danh Họa Thế Giới
7
Chương 7: Giọng Điệu Của Kẻ Tự Tin
8
Chương 8: Cháu Là Thành Viên Của Đoàn Thanh Niên Cộng Sản
9
Chương 9: Kẻ Mù Chữ
10
Chương 10: Ông Trời Khóc Thương
11
Chương 11: Tin Vào Ánh Sáng
12
Chương 12: Yêu Sớm
13
Chương 13: Thủy Thủ Mặt Trăng
14
Chương 14: Chiến Thư
15
Chương 15: Thiên Miêu Tinh Linh
16
Chương 16: Hi~
17
Chương 17: Nhìn Thẳng Tôi Này!
18
Chương 18: Phá Hoại
19
Chương 19: Không Cho
20
Chương 20: Ghi Âm
21
Chương 21: Thư Tình
22
Chương 22: Giải Nhì
23
Chương 23: Niềm Vui Bất Ngờ
24
Chương 24: Trong Lòng Tôi
25
Chương 25: Thật Đáng Thương
26
Chương 26: Đồ Ngốc
27
Chương 27: Thầm Mến
28
Chương 28: Khác Người
29
Chương 29: Đồng Nhôm Dép Rách~
30
Chương 30: Kiếm Cơm Bằng Mặt
31
Chương 31: Mặt Người Dạ Chó
32
Chương 32: Thầm Mến Cũng Không Được
33
Chương 33: Chân Mềm
34
Chương 34: Tâm Tư Bé Nhỏ
35
Chương 35: Cây Rụng Tiền
36
Chương 36: Muốn Gặp Cậu
37
Chương 37: Chuột Chũi
38
Chương 38: Kẹo Que
39
Chương 39: Cạnh Tranh Vô Nghĩa
40
Chương 40: Mãi Mãi Đứng Đầu
41
Chương 41: Vận Mệnh Nát Bét
42
Chương 42: Khen Ngợi
43
Chương 43: Con Trai Lớn
44
Chương 44: Hoàn Hoàn Giống Khanh
45
Chương 45: Nốt Ruồi Son
46
Chương 46: Kẻ Lừa Gạt Tình Cảm
47
Chương 47: Mầm Móng Của Cuộc Nổi Dậy
48
Chương 48: Tức Giận
49
Chương 49: Chỉ Cần Nói Ra
50
Chương 50: Thiên Vị
51
Chương 51: Bảo Bối
52
Chương 52: Cánh Cổng Trái Tim
53
Chương 53: Có Buồn Cười Không?
54
Chương 54: Ngại Ngùng
55
Chương 55: Cậu... Cậu Hung Dữ Quá
56
Chương 56: Làm Nũng
57
Chương 57: Giấc Mộng Đêm Khuya
58
Chương 58: Kẹo Cầu Vòng
59
Chương 59: Thông Suốt
60
Chương 60: Rơi Vào Bể Tình
61
Chương 61: Nốt Ruồi Trước Ngực
62
Chương 62: Chung Phòng
63
Chương 63: Môi
64
Chương 64: Kẻ Yêu Đương Mù Quáng
65
Chương 65: Bảo Vệ
66
Chương 66: Thanh Niên Tốt
67
Chương 67: Tôi Thích Cậu
68
Chương 68: Lưu Cẩu Thất Tình
69
Chương 69: Heo Con
70
Chương 70: Bạch Liên Hoa Bí Tịch
71
Chương 71: Tôi Thanh Cao, Tôi Không Tầm Thường!
72
Chương 72: Liên Ngôn Liên Ngữ
73
Chương 73: Cẩu Nam Nam
74
Chương 74: Lưu Liên Hoa
75
Chương 75: Trái Tim Ngứa Ngáy
76
Chương 76: Trà Xanh
77
Chương 77: Đau Lòng Cho Anh Quá
78
Chương 78: Trận Quyết Đấu Đỉnh Cao
79
Chương 79: Dụ Dỗ
80
Chương 80: Bức Ảnh
81
Chương 81: Cam Tâm Tình Nguyện Cùng Người
82
Chương 82: Yêu Sớm

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play