[Rorasa] Thiên Thần Giáng Trần
3.
Lần đầu tiên cô được ngủ một giấc ngủ êm ấm đến giờ này bình thường cô hay gặp ác mộng cứ mười lăm hai mươi phút lại tỉnh giấc
Lee Dain - Cô
Chị ấy chưa thức sao
Cô đứng dậy đi xung quanh nhà để xem, tay chạm vào những đồ trí mới lạ mà trước giờ chưa từng nhìn qua
Cô ngồi bệt xuống sàn nhà cầm quả cầu pha lê tuyết lên xem. Cô nghịch ngợm đủ thứ hết nhưng xong món nào là dẹp món đó lại gọn gàng
Đứng trên cầu thang có một người đang nở nụ cười nhẹ
Nhìn bóng lưng ngây thơ như vậy ai mà nghĩ rằng người đó bị cuộc đời dày vò, từng muốn chết được cơ cứ
Nghe tiếng gọi mình cô giật mình quay sang, vội cất những món đồ về chỗ cũ lật đật đứng lên
Lee Dain - Cô
Em xin lỗi chị
Lee Dain - Cô
Em không cố ý đụng vào đồ của chị đâu
Nhìn nhóc con nhỏ tuổi mình nhưng lại cao hơn mình cúi đầu xin lỗi, bất giác mỉm cười
Enami Asa - Nàng
Tôi cấm em đụng vào sao
Lee Dain - Cô
Chị không nghĩ em sẽ ăn cắp hả
Enami Asa - Nàng
Hôm qua em vừa giúp tôi lấy đồ từ ăn cắp đó
Enami Asa - Nàng
Với lại mấy món này đâu có giá trị bao nhiêu đâu
Lee Dain - Cô
....dạ vâng ạ
Enami Asa - Nàng
Em đói chưa để tôi vào nấu đồ ăn
Lee Dain - Cô
Dạ thôi ạ, cảm ơn chị đã cho em chỗ ngủ
Lee Dain - Cô
Đến đây là được rồi
Lee Dain - Cô
Em còn phải đi làm nữa
Enami Asa - Nàng
Em làm gì
Lee Dain - Cô
Ra mấy chỗ khuân vác người ta kêu gì làm đó thôi
Enami Asa - Nàng
Em là con gái đó Dain
Lee Dain - Cô
Em biết nhưng không làm thì làm sao mà sống tốt như lời chị nói
Enami Asa - Nàng
Không cần làm ở đó nữa chị sẽ tìm chỗ khác cho em làm
Lee Dain - Cô
Chị giúp em nhiều lắm rồi
Enami Asa - Nàng
Mới tối qua nay mà nhiều sao
Lee Dain - Cô
*gãi đầu* chị giúp em nhiều như vậy em lấy gì mà đền ơn
Enami Asa - Nàng
Chỉ cần em sống thật tốt điều đó cũng coi như trả ơn cho một bác sĩ như tôi rồi
Enami Asa - Nàng
*xoa đầu cô*
Cô không tự chủ bản thân mình, chủ động ôm lấy nàng như muốn được vỗ về
Enami Asa - Nàng
Ngoan *vuốt tóc cô*
Hơi ấm từ nàng lan tỏa, dịu dàng len lỏi qua từng kẽ nứt trong tâm hồn đầy thương tổn của cô
Cô nhắm mắt lại, tựa trán lên vai nàng lắng nghe nhịp thở đều đặn, như thể chỉ cần ở đây, chỉ cần có nàng, cô sẽ không còn lạc lõng giữa cơn bão của chính mình
Lee Dain - Cô
Tại sao lại đối xử tốt với em như vậy
Lee Dain - Cô
Mình mới gặp nhau thôi mà
Enami Asa - Nàng
Giúp người cũng cần có lý do sao
Lee Dain - Cô
Em sẽ không như thế nữa
Lee Dain - Cô
Em sẽ sống vì mình
Lee Dain - Cô
Sau này em sẽ trả ơn cho chị
Lee Dain - Cô
Bằng mọi giá
Enami Asa - Nàng
Giờ tôi nấu ăn
Enami Asa - Nàng
Phía kia là nhà vệ sinh ở trong có đồ mới em vscn xong cứ lấy mà mặc
__________________________
Cô tắm rửa sạch sẽ, khoác lên mình một bộ đồ mới nhìn thấy rất trưởng thành
Lee Dain - Cô
Em xong rồi ạ
Cô bước ra làm nàng cũng phải giật mình, thay vì gương mặt lem luốt mệt mỏi hôm qua hôm nay đã được thay đổi
Enami Asa - Nàng
Lại đây tôi sấy tóc cho
Nàng phải quỳ trên sofa để sấy tóc cho cô
Nhìn vậy chứ nàng nhỏ nhắn lắm
Enami Asa - Nàng
Lần đầu được sấy sao
Enami Asa - Nàng
Một chút nữa sẽ khô không nóng lắm đâu
Lee Dain - Cô
Em quê mùa lắm không biết cái gì hết trơn
Enami Asa - Nàng
Vậy tôi sẽ chỉ cho em
Lee Dain - Cô
Ước gì em có một người chị như chị
Enami Asa - Nàng
Tôi vẫn ở đây thôi
Enami Asa - Nàng
Em xem tôi như thế nào cũng được
Enami Asa - Nàng
*tắt máy sấy*
Enami Asa - Nàng
Xong rồi đó
Enami Asa - Nàng
Mình vào ăn thôi
Enami Asa - Nàng
Tôi nấu xong hết rồi
Cô vừa bước vào bàn ăn nhìn những món ăn trước mặt mà trố mắt
Enami Asa - Nàng
Chỉ đơn giản vậy thôi tôi ít ăn cơm nhà lắm
Lee Dain - Cô
Đơn giản của chị hả
Lee Dain - Cô
Nhiêu đây bằng mấy ngày lương của em
Enami Asa - Nàng
Bình thường em ăn gì
Lee Dain - Cô
Bánh mì không
Lee Dain - Cô
Với uống nước em thấy đủ no là được rồi
Nàng nghe vậy cảm thấy thương cho số phận của cô hơn
Enami Asa - Nàng
Sau này không ăn vậy nữa bây giờ có em, tôi sẽ nấu đồ ăn ở nhà cho em
Lee Dain - Cô
Ơ vậy sao được nói vậy em như ăn bám
Enami Asa - Nàng
Tôi nói sẽ tìm việc làm cho em mà
Lee Dain - Cô
Nhưng mà..kì lắm
Enami Asa - Nàng
Tôi không thấy kì
Enami Asa - Nàng
Thôi không nói nữa ăn đi
Enami Asa - Nàng
Nguội hết bây giờ
Lee Dain - Cô
Dạ em biết òi *ngồi xuống*
Lee Dain - Cô
Chị ăn ngon miệng
Enami Asa - Nàng
Thế nào có ngon không
Nghe vậy nàng cũng vui lòng mà tiếp tục dùng bữa
Lee Dain - Cô
*dồn một họng*
Enami Asa - Nàng
Từ từ thôi trời ơi
Nàng bước sang rót nước cho cô uống
Enami Asa - Nàng
Tôi đâu có dành ăn với em đâu mà
Lee Dain - Cô
Hong có tại đồ ăn ngon quá
Lee Dain - Cô
Lần đầu tiên em mới được ăn ngon như vậy
Enami Asa - Nàng
Cứ ăn từ từ thôi còn nhiều lắm
Enami Asa - Nàng
Không sao
Bữa sáng của cả hai chỉ trôi qua nhẹ nhàng như vậy
Comments