Chapter 5

Hinata trở về nhà khi trời đã tối hẳn
Căn nhà nhỏ nằm nép mình trong một góc yên tĩnh, ánh đèn hắt qua khung cửa sổ tạo thành một vệt sáng ấm áp giữa con hẻm vắng
Cậu đứng trước cửa, hít một hơi thật sâu, cảm nhận không khí buổi tối mát mẻ len lỏi qua từng kẽ áo
Mùi hương thân thuộc của bữa cơm nhà thoảng trong gió, một mùi hương mà cậu chưa bao giờ muốn đánh mất
Vừa bước vào nhà, cậu đã nghe thấy tiếng lách cách của xoong nồi vang lên từ bếp
Mùi thơm của món hầm lùa vào mũi, mang theo hơi ấm dịu dàng của gia đình
Cậu cúi xuống cởi giày, đôi chân có chút mỏi nhừ sau buổi tập dài
Hinata Natsu
Hinata Natsu
Anh hai về rồi !!
Một giọng nói lanh lảnh vang lên
Hinata ngẩng đầu, thấy Natsu đang đứng trước cửa bếp, chiếc tạp dề to sụ gần như che khuất cả người con bé
Đôi mắt tròn xoe sáng lấp lánh, trên mặt lộ rõ vẻ hào hứng
Cậu bật cười, bước tới rồi khom người bế bổng em gái lên
Hinata Shoyo
Hinata Shoyo
Em học đâu ra cái kiểu này vậy hả ?
Hinata Natsu
Hinata Natsu
Em thấy trên phim đấy ạ !
Hinata Natsu
Hinata Natsu
Mấy người vợ lúc nào cũng đứng chờ chồng về rồi nói như vậy mà
Hinata không trách mắng em mình chỉ nhẹ nhàng xoa đầu con bé nói bằng giọng nhẹ nhàng nhất
Hinata Shoyo
Hinata Shoyo
Nhưng mà Natsu nè
Hinata Shoyo
Hinata Shoyo
anh đâu phải chồng em, sau này đừng làm vậy nữa nhé
Natsu gật gù ra vẻ đã hiểu, nhưng trên mặt vẫn còn vương chút tiếc nuối
Hinata bế em gái đi vào bếp, nơi mẹ cậu đang tất bật với bữa tối
Mẹ cậu, như mọi ngày, vẫn khoác lên mình chiếc tạp dề cũ, động tác nhanh nhẹn mà thuần thục
Ánh đèn bếp vàng dịu hắt lên gương mặt bà, từng đường nét đều toát lên sự hiền hòa và nhẫn nại của một người mẹ
Hinata Shoyo
Hinata Shoyo
Mẹ à… mẹ đừng nên cho Natsu xem phim tình cảm nhiều quá đấy !
Hinata Shoyo
Hinata Shoyo
Con bé chỉ nên xem hoạt hình thôi
Mẹ quay lại, thoáng ngạc nhiên khi thấy cậu
| . . . |
| . . . |
Ôi, con về khi nào vậy ?
Hinata Shoyo
Hinata Shoyo
Con vừa mới về thôi
Cậu đặt Natsu xuống, đi lại bàn ăn rồi tháo cặp đặt lên ghế
Hinata Shoyo
Hinata Shoyo
Để con phụ mẹ một tay
Mẹ xua tay, vội vàng nói
| . . . |
| . . . |
Không cần đâu, con đi tắm đi, để mẹ làm cho
Hinata lắc đầu, không nói thêm gì, chỉ đơn giản là bước tới, giành lấy cái vá từ tay mẹ rồi nhẹ nhàng đẩy bà sang một bên
Hinata Shoyo
Hinata Shoyo
Con lớn rồi mà, giúp mẹ một chút cũng có sao đâu
Mẹ cậu nhìn cậu một lúc, ánh mắt dịu dàng pha lẫn chút tự hào
Rồi bà cười khẽ, nhẹ nhàng gật đầu
𓇼 ⋆。˚ 𓆝⋆。˚ 𓇼
.
Gia đình Hinata đã mất đi một người từ ba năm trước
Bố cậu đã rời xa họ trong một tai nạn xe hơi nghiêm trọng
Ba năm trước, căn nhà này không chỉ có ba người mà là bốn
Cũng vào những buổi tối như thế này, bố cậu thường ngồi ở bàn ăn, gọi cậu lại thử món ăn mới mà ông học được
Mẹ thì sẽ đứng bên cạnh, cười lắc đầu trước sự vụng về của bố cậu, còn Natsu thì vỗ tay thích thú
Tất cả chỉ như mới ngày hôm qua, nhưng lại không bao giờ có thể quay lại được nữa…
Bữa tối hôm nay vẫn như mọi ngày, vẫn có tiếng cười đùa của Natsu, vẫn có sự dịu dàng của mẹ, nhưng thiếu mất một bóng dáng quen thuộc
Sau khi ăn xong, Hinata dọn dẹp bát đũa, giúp mẹ rửa bếp rồi mới bước ra ngoài
Thay vì đi thẳng lên phòng như mọi khi, cậu lại rẽ sang hướng khác
Căn phòng nhỏ ở cuối hành lang vẫn im lặng như cũ
Hinata đẩy cửa, trong phòng tối om, chỉ có ánh đèn nhỏ nhấp nháy
Cậu bước vào, nhìn lên bàn thờ
Bài vị của bố được đặt ngay ngắn ở đó, cùng với một bức ảnh
Trong ảnh, bố cậu vẫn đang cười, nụ cười ấy hiền hòa và ấm áp như ánh mặt trời
Hinata ngồi xuống trước bàn thờ, tay siết nhẹ lấy đầu gối
Cậu không giỏi thể hiện cảm xúc, cũng không giỏi nói những lời hoa mỹ
Có rất nhiều điều muốn nói, nhưng mỗi lần đứng trước mặt bố như thế này, cậu lại chẳng biết bắt đầu từ đâu
Vậy nên, cậu lại làm như mọi khi
Hinata rút từ túi áo ra một tờ giấy nhỏ, rồi lấy bút viết lên đó vài chữ
“ Con nhớ bố lắm ”
Chỉ vậy thôi
Chỉ vài chữ ngắn ngủi, nhưng lại chứa đựng tất cả những gì cậu muốn nói
Cậu gấp tờ giấy lại, nhét vào bên dưới bàn
Dưới đó, đã có hàng chục tờ giấy khác xếp chồng lên nhau
Mỗi một tờ đều là một lần cậu nhớ đến bố, là một lần cậu muốn nói gì đó nhưng không thể thốt ra thành lời
Có những tờ giấy viết về chuyện thường ngày, có tờ chỉ vỏn vẹn hai chữ :
“ Con nhớ ”
có tờ dài hơn một chút, kể về những chuyện vui buồn trong cuộc sống của cậu
Hinata không mong rằng ai đó sẽ đọc chúng
Cậu cũng không mong chờ một câu trả lời
Nhưng bằng cách nào đó, việc làm này khiến cậu cảm thấy yên lòng hơn
Cậu lặng lẽ châm một nén hương, đặt lên bàn thờ, rồi chắp tay lại
Hinata Shoyo
Hinata Shoyo
Bố à, chúc bố buổi tối vui vẻ nhé
Cậu khẽ mỉm cười, rồi đứng dậy
Trước khi rời khỏi căn phòng, cậu nhìn lại một lần nữa, như thể muốn khắc ghi nụ cười của bố vào trong tim
Cánh cửa khép lại, nhưng những dòng chữ dưới bài vị vẫn nằm đó, lặng lẽ chứng kiến thời gian trôi qua…
𓇼 ⋆.˚ 𓆉 𓆝 𓆡⋆.˚ 𓇼
Sáng sớm, phố xá Miyagi vẫn còn vương chút se lạnh của những ngày đầu thu
Ánh nắng mỏng manh xuyên qua những tán cây ven đường, đọng lại trên mặt đường nhựa những vệt sáng loang lổ
Tiếng xe cộ, tiếng nói cười của học sinh trên đường đến trường hòa vào nhau tạo nên một bản giao hưởng thường nhật của thành phố
Hinata lững thững bước đi trên vỉa hè, cái cặp nặng trĩu đung đưa trên vai
Cậu ngáp dài một cái, đưa tay dụi mắt. Cảm giác buồn ngủ vẫn chưa tan hết
Đêm qua cậu lỡ xem video biểu diễn của một vận động viên thể dục dụng cụ nổi tiếng, thế là quên mất thời gian, đến khi nhìn lại đồng hồ thì đã gần một giờ sáng
Hối hận thì có hối hận, nhưng nếu cho cậu quay lại, chắc chắn cậu vẫn sẽ xem tiếp
Vừa đi, cậu vừa đá nhẹ mấy viên sỏi nhỏ dưới chân, ánh mắt lơ đễnh ngước nhìn bầu trời xanh nhạt
Một buổi sáng bình thường, chẳng có gì đáng mong đợi… Cho đến khi có một giọng nói vang lên từ phía trước
Hajime Iwaizumi
Hajime Iwaizumi
Chào buổi sáng, Hinata
Cậu giật mình, bước chân chững lại
Quay đầu sang, cậu nhìn thấy một thanh niên đứng đó, dáng người vững chãi, mái tóc cắt ngắn gọn gàng
Hinata hơi nhíu mày
Anh ta là ai ?
Cậu nghiêng đầu, cố lục tìm trong trí nhớ. Bạn cùng lớp à? Hay là ai đó trong trường?
Nếu là người quen, đáng lẽ cậu phải có chút ấn tượng mới đúng
Thấy cậu cứ đứng đó nhìn mình bằng ánh mắt hoài nghi, người kia khẽ bật cười
Giọng cười của anh ta trầm ổn, không lớn nhưng lại có chút trêu chọc
Hajime Iwaizumi
Hajime Iwaizumi
Tôi là Iwaizumi
Hajime Iwaizumi
Hajime Iwaizumi
Bạn của Oikawa
Hajime Iwaizumi
Hajime Iwaizumi
Tôi có từng gặp em ở phòng luyện tập của câu lạc bộ thể dục dụng cụ rồi đó
Hinata khẽ chớp mắt
Ồ… Cái tên này nghe quen quen
Cậu lại lục lọi trí nhớ thêm một chút. Và rồi một hình ảnh mơ hồ hiện lên - một chàng trai có vẻ ngoài mạnh mẽ, thường đi bên cạnh Oikawa, trông chẳng khác nào một cái bóng theo sau hắn ta
À, là “cục đen” đó mà
Hinata gật gù, cuối cùng cũng nhớ ra
Nhưng nhớ ra thì nhớ ra, chứ ấn tượng về người này thì vẫn mờ nhạt như cũ
Trong mắt cậu, Iwaizumi chỉ đơn giản là người chịu đựng Oikawa, là người kéo hắn ta xuống mỗi khi hắn làm lố quá mức
Hinata Shoyo
Hinata Shoyo
Vâng, chào anh
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play