[ĐM/NP] Tiểu Ngây Thơ Bị Lạc Tới Các Thế Giới Rồi!
1
phụ
Mẹ: Ăn cơm thôi nào bé con
Trạch Dương
Con đây ạ /*chạy tới chỗ mẹ*/
Trạch Dương
Để Bảo Bảo phụ mẹ /*cười tươi*/
phụ
Mẹ: Bảo Bảo của mẹ giỏi quá /*đưa dĩa tôm rim cho em*/
Từ bên ngoài có tiếng mở cửa
Phụ
Ba: ba và chị về rồi đây
phụ
Chị gái: thưa mẹ con mới về
phụ
Mẹ: hai bố con vào rửa tay, rửa mặt rồi ăn cơm luôn
Cứ thế tiếng cười nói vui vẻ van khắp căn phòng bếp
Tiếng nói nhỏ to vang lên
Tiếng còi hú in ỏi vang trời
Phụ
1: mau lên thằng bé còn thở kìa
Phụ
1: gọi cấp cứu mau lên
phụ
2: ở đường xxx đang có tai nạn mà có một đứa em cần cấp cứu mong đến nhanh
............................................
Trạch Dương
Đây là đâu vậy /*chậm chập nhìn xung qua*/
Trạch Dương
Đây là bệnh viện ư
Từ ngoài cửa có một cô y tá bước vào
phụ
còn đau nhiều không /*cẩn thận nhìn quanh người em*/
Trạch Dương
Dạ em bớt đâu rồi ạ /*cười nhẹ */
phụ
Vậy thì tốt rồi /*xoa đầu em*/
phụ
*má ơi con gặp đc tiểu thiên thần rùi con cảm thấy mãn nguyện qué* hehe
Trạch Dương
Chị ơi /*nhẹ nhàng nắm lấy tay cô y tá*/
Trạch Dương
Ba mẹ với chị em đâu rồi ạ
phụ
Ba mẹ với chị em...ừm thì
phụ
Là..là như cậy nè bọn đi tới một nơi rất xa rồi
Trạch Dương
sao lại ko mang theo ạ /*rưng rưng nhìn cô*/
Trạch Dương
Có phải họ mất rồi không ạ
______________________________
Chẳng một họ hàng nào muốn nhận nuôi em cả
Vì họ nghĩ em là thứ xui xẻo khắc ch..ế..t một lúc cả gia đình
Sợ em sẽ làm ảnh hưởng đến họ
Họ nhân lúc em còn nhỏ tranh thủ cắt xẻ một "miếng bánh lớn" của gia đình em
Và tống một đưa trẻ 3 tuổi vào cô nhi viên mà chẳng thèm quan tâm gì cả
Ba mẹ em với tư cách là anh/chị dâu nên luôn thương yêu các em trong nhà sẵn sàng dang tay ra giúp đỡ họ vậy mà...
Sự Nuông Chiều Tạo Ra Những Kẻ Vô Ơn
_______________________________
Comments