Đông.

_______________________________
Reng...Reng...Reng
: Buổi học đầu tiên của chúng ta hôm nay đã kết thúc
: Các bạn về nhà xem trước bài học nhé
: Cả lớp nghỉ
_______________________________
Tả Kì Hàm
Tả Kì Hàm
/thở dài/ *Cuối cùng cũng được về rồi*
Tả Kì Hàm
Tả Kì Hàm
/dọn sách vở/
Bầu trời xám xịt, gió lạnh quét qua hành lang, mang theo những tiếng rì rầm xa xăm.
Cậu vừa bước ra khỏi lớp, ánh mắt lơ đãng, một tay cho vào túi áo khoác để tìm chút hơi ấm.
Đã bắt gặp Bác Văn đứng dựa lưng vào tường, khoanh tay hờ hững trước ngực
Gương mặt lạnh lùng nhìn về phía Kì Hàm
Tả Kì Hàm
Tả Kì Hàm
*Cậu ấy vẫn chưa về sao!?*
Cậu lướt qua, thoáng bất ngờ
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Đi dạo không?
Tả Kì Hàm
Tả Kì Hàm
/nhướng mày/ Đi dạo?
Tả Kì Hàm
Tả Kì Hàm
Có lẽ trời sắp mưa
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Nếu không muốn thì thôi
Bác Văn khẽ nghiêng đầu, giọng nói không chút cảm xúc
Kì Hàm nhìn Bác Văn vài giây, đôi mắt như muốn dò xét, cuối cùng, cậu khẽ nhún vai, bước chậm lại.
Tả Kì Hàm
Tả Kì Hàm
Đi đâu?
Bác Văn đút tay vào túi áo, rời khỏi chỗ đứng, giọng hờ hững đáp
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Cứ đi thôi, không cần biết trước
Cậu chẳng biết sao lại đồng ý đi theo Bác Văn, vì đằng nào cũng chẳng thể từ chối
_______________________________
Kì Hàm lặng lẽ đi theo sau Bác Văn, khoảng cách của họ chỉ là một hơi gió thoáng qua
Không một lời nào, chỉ có tiếng giày khẽ vang trên mặt đường lạnh giá
Tả Kì Hàm
Tả Kì Hàm
*Lạnh quá*
Một cơn gió lớn ào qua.Cậu khẽ rùng mình, bước chân chậm lại theo bản năng, cậu bạn liếc nhìn, không để lộ ra chút cảm xúc nào
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Lạnh à?
Tả Kì Hàm
Tả Kì Hàm
Tôi không sao
Kì Hàm cố gắng tỏ ra ổn, nhưng đôi tay đang co rúm lại đã thể hiện tất cả
Bác Văn không đáp. Cậu dừng bước, kéo nhẹ tay Kì Hàm về phía làn đường trong, chắn gió cho cậu
Cậu sững sờ, quay sang nhìn anh
Tả Kì Hàm
Tả Kì Hàm
Còn cậu thì sao?
Tả Kì Hàm
Tả Kì Hàm
Trời lạnh lắm đó, không mặc thêm áo sẽ ốm mất
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Cũng không chết được /giọng đều đều/
Cậu mở miệng định nói gì đó nhưng nhìn thấy vẻ mặt lạnh lùng của Bác Văn nên đã dừng lại
Kì Hàm khẽ siết chặt chiếc áo khoác trên vai, cảm nhận chút hơi ấm còn sót lại từ người kia
Tả Kì Hàm
Tả Kì Hàm
Cậu không sao, thật chứ?
Bác Văn tiếp tục đi, không quay đầu lại
Dương Bác Văn
Dương Bác Văn
Không đi nhanh lên, là tôi chết cóng vì cậu đó
Cậu khẽ mỉm cười, bước chân cũng từng bước nhanh hơn
Tả Kì Hàm
Tả Kì Hàm
*Cũng có người lạnh lùng mà lại ấm áp như vậy hả*
_______________________________
Hot

Comments

左奇函 🦔⚡

左奇函 🦔⚡

ng đầu đọc truyện nè💗

2025-05-15

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play