[Hằng Thụy] Thanh Mai Trúc Mã Là Hôn Phu Của Tôi?
Chương 3:DU HỌC ANH QUỐC?
Em ngất tới khoảng trời sang chiều mới dậy, ánh hoàng hôn chiếu rọi khắp căn phòng, thân hình bé nhỏ đang nằm ở dưới đất đứng dậy bước chân khập khiễng lên giường.
Đôi mắt sưng phù lên vì đêm qua khóc khá nhiều
Đột nhiên, tiếng chuông điện thoại reo lên
em đưa tay cầm điện thoại bắt máy
chất giọng khàn đặc của em thốt ra
đầu dây bên kia im lặng rồi hỏi em
???
Cậu có muốn du học Anh Quốc không?
???
Vào chủ nhật tuần này sẽ bắt đầu bay
???
cậu còn có một học bổng nên việc đi sẽ không tốn phí đâu
Em im lặng lục lại quá khứ, hừm... em chợt nhận ra mình đã được nhận học bổng trước khi cưới Trần Dịch Hằng.
nhưng... việc em có đi hay không thì cũng phải thông báo cho hắn một tiếng
trong giây phút đó em nhận ra em và hắn đã ly hôn vào hôm qua, chẳng là gì của nhau nữa thì không thể xen vào đời sống của đối phương.
em ngẫm lại những tháng ngày bên hắn cũng chẳng tốt đẹp gì
em quyết định rằng bản thân sẽ du học Anh Quốc
Trương Hàm Thụy
tôi nghĩ..
Trương Hàm Thụy
Tôi sẽ đồng ý đi du học Anh Quốc
???
Vậy chủ nhật tuần này cậu phải có mặt ở sân bay XXXX nha
ở một nơi khác trái nguợc với nơi em đang sống lại yên tĩnh đến lạ
Trần Dịch Hằng đưa đôi mắt đen láy không một ít hồn nhìn người trước mặt, lặng lẽ đặt ly rượu vang xuống.
đối diện hắn, người phía trước cũng uống một ngụm rượu rồi mở miệng nói:
Trần Dịch Thiên
ta nói con sao?
Trần Dịch Thiên
Hôn nhân này mà mất là gia tộc của chúng ta không còn nữa
Trần Dịch Thiên
nhưng tại sao con cứ muốn né tránh hôn ước ấy?
Trần Dịch Thiên
chúng ta sống được đến ngày hôm nay là nhờ Trương Gia cả
Trần Dịch Thiên
con nghĩ mình tài cao lắm hay sao mà đi làm đơn ly hôn với thằng bé?
người cha của hắn lên tiếng đầy sự trách móc
Hắn im lặng, hắn không nói hắn cũng không đáp lại
thấy sự im lặng, đầu bên kia bắt đầu lên tiếng nói thêm
Trần Dịch Thiên
Trần Dịch Hằng, con cưới thằng bé mới đem lại lợi ích cho gia tộc ta
Trần Dịch Thiên
nếu như con làm thằng bé buồn thì có phải ông Trương sẽ đến trách chúng ta không?
Trần Dịch Thiên
mặc dù không yêu nhưng cũng phải dành sự quan tâm cho thằng bé chứ
những lời chửi mắng thốt ra từ miệng ông khiến hắn không thể im lặng được nữa rồi, hắn nhìn ông bằng đôi mắt ấy, giọng trầm ấm của hắn vang ra
Trần Dịch Hằng
Nhưng cha à
Trần Dịch Hằng
bọn con không yêu nhau
Trần Dịch Hằng
chỉ là thanh mai trúc mã từ bé
Trần Dịch Hằng
con chỉ coi em ấy là em trai con thôi
Trần Dịch Hằng
cưới nhau nhưng không có lấy một ít tình yêu thì cha nghĩ thử xem có hạnh phúc không?
Trần Dịch Thiên
Nhưng thằng bé thích con mà?
Trần Dịch Thiên
bây giờ thằng bé trả lại cho con sự tự do vậy... con có trả lại thanh xuân cho thằng bé không?
Trần Dịch Hằng
Việc này thì có liên quan sao?
Trần Dịch Thiên
tại sao không?
Trần Dịch Thiên
con có nhớ cái ngày mà thằng bé bỏ ra 3 tháng để học nấu ăn cho một người như con không?
Trần Dịch Thiên
con có nhớ cái ngày mà nhà không một người hầu nên thằng bé phải tự làm hết không?
Trần Dịch Thiên
nhưng trái lại thì con còn đập đổ các món thằng bé nấu
Trần Dịch Thiên
đưa thằng bé vào phòng tối không một ánh sáng
Trần Dịch Thiên
đánh đập, khinh bỉ, sỉ nhục, hành thằng bé sống không bằng chết?
Trần Dịch Thiên
tự hỏi bản thân xem con có phải là con người không?
Trần Dịch Hằng
thôi cha đừng nói nữa
Trần Dịch Hằng
con có việc phải đi trước
hắn nói xong rồi lại đi luôn không một lời tạm biệt mặc cho cha hắn đang ngơ người nhìn hắn bình thản như vậy
TG
1 tháng rồi chưa ra chap quên luôn cốt^^
TG
thông cảm cho tác giả^^
Comments