chapter 3

nối tiếp chap trước
_____________________________
Anh đứng trước gương, cẩn thận chỉnh lại cổ áo sơ mi. Chiếc đồng hồ trên cổ tay khẽ nhấp nháy báo hiệu thời gian. Đã đến lúc phải đi làm
Phía sau, cậu vẫn ngồi trên ghế, tách cà phê trong tay đã nguội từ bao giờ. Cậu lặng lẽ nhìn anh qua gương, ánh mắt phức tạp
kan
kan
Anh đi làm thật à?
Anh liếc nhìn cậu qua gương, khóe môi khẽ nhếch
blay
blay
em nghĩ anh đùa sao
kan
kan
Không phải…//ngập ngừng//
Cậu ngập ngừng, rồi hạ giọng
kan
kan
Chỉ là sáng nay yên tĩnh hơn anh nghĩ
Anh quay lại, khoanh tay nhìn cậu
blay
blay
Thế em muốn anh ở nhà với cậu à?
kan
kan
Ai thèm😒//lẩm bẩm//
Cậu lầm bầm, ánh mắt né tránh
Anh bật cười, cúi xuống nhặt chiếc áo khoác vắt trên ghế. Khi anh định bước ra cửa, giọng cậu vang lên
kan
kan
Hôm nay về sớm đi
Anh khựng lại, quay đầu nhìn cậu
blay
blay
Sao thế? Nhớ anh à?//nhìn cậu//
Cậu nhíu mày, lườm anh
kan
kan
Anh về muộn thì chẳng ai pha cà phê cho tôi
Anh nhìn cậu một lúc, rồi chậm rãi bước đến. Anh cúi xuống, gương mặt tiến sát gần đến mức cậu có thể cảm nhận được hơi thở ấm áp của anh
blay
blay
Nói thật đi.Em muốn anh về sớm, có phải vì cà phê không?
Cậu cứng đờ. Anh nhìn thẳng vào mắt cậu, trong đôi mắt sâu thẳm ấy có chút gì đó ấm áp, dịu dàng
blay
blay
Không nói thì anh coi như em nhớ anh đấy nhé~
Cậu hất mặt đi, giọng lí nhí
kan
kan
Anh thích nghĩ sao thì nghĩ
Anh bật cười, nhẹ nhàng vươn tay xoa đầu cậu, động tác đầy tự nhiên như thể đây là một thói quen
blay
blay
Được rồi, anh sẽ cố về sớm
Cậu giật mình, trừng mắt nhìn anh
kan
kan
Anh đừng có mà xoa đầu tôi!
Anh cười khẽ, lùi lại một bước, rồi quay người đi ra cửa
blay
blay
Ngoan ngoãn ở nhà đi. Anh về sớm
Cậu nhìn theo bóng lưng anh biến mất sau cánh cửa, tim bỗng dưng đập nhanh một nhịp
Ngoài trời, nắng đã lên cao, nhưng trong lòng cậu, có thứ gì đó còn ấm áp hơn cả ánh mặt trời
Cánh cửa đóng lại, để lại khoảng không gian yên tĩnh đến lạ. Cậu ngồi yên trên ghế, nhìn tách cà phê đã nguội trong tay, lòng có chút trống trải
Thật kỳ lạ. Mới sáng sớm còn chê anh phiền, vậy mà khi anh đi rồi, cậu lại cảm thấy căn phòng trở nên quá rộng
Cậu chống cằm, thở dài
kan
kan
Phiền thật
Mà phiền cái gì thì cậu cũng chẳng rõ nữa
...
Một lát sau, cậu đứng dậy, chậm rãi thu dọn bàn. Dù không muốn thừa nhận, nhưng đúng là khi có anh ở đây, mọi thứ sinh động hơn hẳn
Cậu nhìn ra cửa sổ, ánh nắng đã rực rỡ khắp sân. Chợt nhớ đến lời anh nói trước khi đi, khóe môi cậu khẽ cong lên
kan
kan
Anh mà về muộn thì đừng mong có cà phê đâu
Tự lẩm bẩm một câu, cậu xoay người đi pha một ấm trà. Cà phê buổi sáng của anh vẫn còn phảng phất hương thơm đâu đây, nhưng cậu lại chọn trà, một không.thứ gì đó dịu hơn, khiến lòng cậu bớt xao động
Nhưng dù có thế nào, cậu vẫn chờ xem… liệu tối nay anh có giữ lời hay
___________
Buổi chiều trôi qua một cách chậm rãi. Cậu vẫn làm những việc thường ngày, nhưng tâm trí thì cứ lơ đãng
Cậu liếc nhìn đồng hồ. Đã hơn 7 giờ tối
kan
kan
Anh nói về sớm mà?
Cậu lẩm bẩm, tay cầm tách trà nhưng chẳng buồn uống
Bên ngoài, thành phố đã lên đèn. Cậu tự nhủ không cần để tâm làm gì, nhưng vẫn vô thức nhìn ra cửa sổ hết lần này đến lần khác
8 giờ
rồi lại 9 giờ trôi qua
nhưng anh vẫn chưa về...
Không một tin nhắn. Không một cuộc gọi
Cậu nhíu mày, cảm giác bực bội dâng lên. Cậu không phải kiểu người thích chờ đợi, vậy mà giờ lại cứ ngồi đây nhìn đồng hồ như một kẻ ngốc
kan
kan
Anh mà về muộn nữa thì đừng mong tôi mở cửa.. //lẩm bẩm//
Cậu lẩm bẩm rồi đứng dậy, định đi ngủ sớm cho đỡ bực. Nhưng đúng lúc đó...
Cạch
Cửa mở
Cậu sững lại, quay đầu nhìn ra
Anh đứng đó, trên tay còn cầm áo khoác, vẻ mặt có chút mệt mỏi nhưng vẫn là nụ cười quen thuộc
blay
blay
Anh về rồi đây
Cậu khoanh tay, ánh mắt không vui
kan
kan
quá muộn r...
kan
kan
anh đã ko thực hiện được lời hứa của mình..
Anh cười, bước đến gần hơn
blay
blay
Anh đã nói là cố về sớm rồi mà
kan
kan
Cố kiểu gì mà đến tận giờ này?
Anh thở dài, ngồi xuống ghế
blay
blay
Có chút việc phát sinh
Cậu bĩu môi, nhưng vẫn lặng lẽ đi vào bếp, rót một tách trà rồi đặt xuống trước mặt anh
Anh nhìn tách trà, rồi ngẩng lên nhìn cậu, mắt ánh lên ý cười
blay
blay
Không phải em bảo nếu anh về muộn thì đừng mong có cà phê sao?
Cậu quay mặt đi, giọng nhỏ lại
kan
kan
Ai thèm quan tâm chứ. Anh tự lo đi
Anh bật cười, nhấc tách trà lên, nhẹ nhàng nhấp một ngụm
blay
blay
Dù sao cũng cảm ơn. Ấm thật
Cậu không nói gì, chỉ ngồi xuống đối diện, ánh mắt vẫn còn chút hậm hực. Nhưng tận sâu trong lòng, có một cảm nhẹ nhõm mà cậu ko muốn thừa nhận
Anh đã về
vậy là đủ...
Anh đặt tách trà xuống, khẽ mỉm cười
blay
blay
Em giận à?//cười nhẹ//
Cậu hừ một tiếng, quay mặt đi
kan
kan
Anh thử về trễ nữa xem
Anh bật cười
blay
blay
Vậy mai về sớm
__________________________
t/g
t/g
ngưng ở đây
t/g
t/g
đợi chap sau đi nhé😏😏👋
Hot

Comments

🇻🇳Vietnam💘[Role]🇻🇳{Rika}

🇻🇳Vietnam💘[Role]🇻🇳{Rika}

trời ơi

2025-03-04

0

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play