bị THƯƠNG rồi

Cạch
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Thưa hai anh em mới về
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ủa sao nhà tối om vậy ?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh Bảo ơi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh Bâus ơi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
2 người đâu rồi
Tạch
Khi ánh đèn sáng lên em không tin được vào mắt mình
Trước mặt em là hai người anh đang nằm thương tích đầy mình
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
… // sững người //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
ANH BẢO // hét lớn //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh bảo anh bị làm sao vậy // lay người //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Có … chuyện .. gì vậy // vừa thở vừa nói //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hức // nấc //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// sững người //
Anh thấy vậy cũng không nói gì cả mà chạy lại giúp em đỡ 2 anh vào phòng và sơ cứu qua cho 2 anh
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hức // vừa băng vừa khóc //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nín đi Duy // tay run //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
M còn phải lo cho hai anh của m // kìm lại //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// vừa băng vừa run tay //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// nhìn thấy //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// cầm tay em //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// nhìn lên //
Trông em như một chú cừu nhỏ vậy
Nước mắt cứ không ngừng tuôn rơi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// đau lòng //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Để đấy anh băng nốt cho
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đứng lên đi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// lùi lại //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// băng nốt //
10p sau
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
2 anh không sao rồi nhóc cũng đi ngủ đi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh về đây
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// nắm tay anh lại //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Sao vậy
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// ngập ngừng //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh cũng bị thương rồi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Bị thương sao ??
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// Nhìn xuống cánh tay mình //
Thì ra trong lúc đang đưa 2 anh vào phòng thì anh vô tình đập tay vào cạnh bàn và kéo dài kiếm vết đó chảy máu
Lúc anh nhìn chỉ thấy nó đỏ thôi chứ không nghĩ rằng nó đã bị chảy máu
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Lại tôi băng cho
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cũng được thôi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// Kéo anh lại ghế //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// sơ cứu cho anh //
Nhìn từ góc độ của anh xuống chỗ em
Nhìn cục bông nhỏ đang cặm cụi băng bó vết thương cho mình mà mỉm cười
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Xong rồi // giọng buồn //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em cũng bị thương rồi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tôi đâu có bị làm sao đâu // nhìn quanh người //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đau lắm đúng không
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// sững người //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ngóc cứ khóc đi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Có anh ở đây
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không cần phải kìm lại như vậy
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// dang tay //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Lại đây
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// ôm anh //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Oaaa oa // khóc nức nở //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Họ bị như vậy là tại em
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tại.. tại em .. nên họ mới bị thương // khóc //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// xoa lưng em //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Có lẽ .. em không nên đến .. thì sẽ …. tốt hơn
Cứ như vậy em cứ cho rằng nếu như mình không xuất hiện thì sẽ không có chuyện gì xảy ra
Anh không nói gì chỉ ngồi xoa lưng cho em trải bày hết suy nghĩ của mình ra
Anh cứ như một người bạn ở bên cạnh em
Em cứ khóc mãi cho đến khi thiếp trong vòng tay anh
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// nhìn xuống //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
“Ngủ rồi”
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// bế em về phòng //
Lúc vừa vào phòng anh đã nhìn thấy một ngăn tủ được em trang trí rất đẹp
Tò mò anh liền đi lại
Lúc mở tủ ra anh thấy có rất nhiều món đồ lặt vặt được em để trong đấy
Nhưng thứ khiến anh chú ý lại là tấm hình của 2 cậu bé nhỏ
Anh nhìn vào đã nhận ra 1 trong hai cậu bé là mình còn cậu bé kia chắc là em rồi
Lúc này những suy nghĩ trong lòng anh liền tan biết đi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tìm được em rồi bông
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cuối cùng anh cũng tìm lại được em rồi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
5 năm rồi đấy bông à
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Số phận lại đưa chúng ta lại với nhau
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// quay lại giường em //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ngủ ngon // xoa đầu em //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// định đi về //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// níu tay áo anh //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Đừng đi mà // mớ ngủ //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// quay lại //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh ở đây // lên giường nằm với em //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không sao rồi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ngủ đi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// chui vào lòng anh //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// ôm em //
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
“Anh không biết rằng em đã phải trải qua những chuyện gì trong khoảng thời gian không có anh ở bên cạnh”
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
“Cậu bé hồn nhiên ngày nào đâu rồi”
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
“Nhưng đừng lo lắng qua có anh ở đây”
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
“Anh sẽ thắp sáng lại nụ cười của em”
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
“Thương em sao cho hết đây”
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ngủ ngon nha bông // xoa lưng em //
Và cứ thế anh và em ôm nhau ngủ đến sáng

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play