[Dương Kiều]Hạnh Phúc Đó Em Không Có?
Thích em
tác giả nà
Ăn uống ji chx nà mấy ng đẹp
tác giả nà
R thì đọc truyện nhá
tác giả nà
Còn chưa thì vừa ăn vừa uống vừa đọc^^
___________________________
Thư ký của Dương đã nói với trưởng phòng về việc cho Kiều lên lm Thư ký cho Dương
Giờ nghỉ trưa trưởng phòng đã trao đổi với Kiều về chuyện đó vạy liệu Kiều có đồng ý hay kg muốn bt thì đọc tiếp nè
Trưởng phòng
Kiều à,giám đốc có nhả ý muốn em lm thư ký cho anh ấy vậy í em như nào
Nguyễn Thanh Pháp
Hửm tại sao lại muốn em làm thư ký mà kg phải là ngk?
Trưởng phòng
Vì giám đốc nói em rất giỏi và đồng thời chỉ duy nhất một mình em hợp lm chức thư ký đó cho anh ấy,cũng như em sẽ có thể phát huy đúng năng khiếu sở trường của mình
Nguyễn Thanh Pháp
Vậy còn cái anh thư ký hiện tại thì sao ạ
Trưởng phòng
Cậu ấy đã đi theo gđ từ rất lâu rồi nên là nếu em đồng ý lm thư ký cho giám đốc thì cậu ấy sẽ lm tài xế xe cho giám đốc
Trưởng phòng
Thế ý em như nào em có muốn lm chức thư ký đó kg?
Nguyễn Thanh Pháp
Cj nói với giám đốc cho em thời hạn tới ngày mai em sẽ đưa ra câu trl ạ
Trưởng phòng
Ừm vậy e đi ăn đi rồi vào lm vc tiếp/rời đi/
Lúc này Kiều kg chạy về nhà mà lại chạy ra công viên để hóng mát cũng như đi dạo ở đó một lát rồi mới về
Lúc đó chẳng bt vô tình hay như nào Kiều lại chạm mặt người cũ
Cảm giác lúc ấy của Kiều nếu nói đau thì cũng kg hẳn vì mấy hôm vừa qua Kiều cx đủ đau lắm rồi đau tới mức kg còn bt đau là gì,chỉ bt khóc r lại dặt vặt chính bản thân mình
Sau lần ấy tên anh ta hình bóng anh ta không còn xuất hiện trong đầu,kí ức Kiều nhiều nữa nhưng bây giờ một lần nữa những hình bóng,kí ức của anh ta và Kiều lại xuất hiện trong đầu em
Kiều nhìn người trước mặt mà chỉ biết khựng lại,không thể thốt ra được lời nào nữa
Và trong lúc Kiều đg lạc trong mớ suy nghĩ tiêu cực ấy thì anh ta lại kêu tên em khiến e bừng tỉnh trở về với hiện tại
Nguyễn Thanh Pháp
Hả...anh kêu em có ji kg
Nguyễn Tuấn Duy
Nãy h em lms vậy anh nch với em mà e cứ ngơ ra
Nguyễn Tuấn Duy
E có nghe anh ns ji kg
Nguyễn Thanh Pháp
Em...em kg
Nguyễn Tuấn Duy
Anh nói là anh sẽ ra nc ngoài để lm việc và định cư bên đó luôn
Nguyễn Tuấn Duy
Mà nè anh bt là ctay anh e sẽ rất buồn vì e là tình đầu của e là thanh xuân của e nhưng mà a kg xứng để e phải buồn đau hay khóc vì anh như thế
Nguyễn Tuấn Duy
Anh chỉ mong em có thể từ bỏ đc quá khứ và bước tiếp đến tương lai rồi sẽ có ng tốt hơn a nhiều bước vào cs của e
Nguyễn Tuấn Duy
Làm em hạnh phúc và cùng em đi đến cuối cuộc đời chứ kg phải như anh
Nguyễn Thanh Pháp
Em...em bt rồi anh yên tâm em kg buồn nx đâu
Nguyễn Tuấn Duy
Ừm anh định sẽ qua nhà e để nói cho e bt chuyện anh sẽ đi ra ngước ngoài thì vô tình gặp e ở đây nên a ns với em luôn
Nguyễn Tuấn Duy
Vậy th anh về nha tối anh bay r
Nguyễn Thanh Pháp
Dạ pp anh
Nguyễn Tuấn Duy
Ừm pp e/rời đi/
Cảm xúc e lại một lần nx vỡ òa,em khụy xuống mà khóc rất nhiều lms mà e kg đau kg buồn đc cơ chứ e yêu anh ta nhiều như vậy sao nói quên là quên được
Từ lúc em chạm mặt người cũ cho tới lúc nói chuyện xong tới bây giờ thì Dương đã chứng kiến ht mọi chuyện
Kg phải anh nhiều chuyện muốn xen vào chuyện của e nhưng do a để ý sắc mặt của e tâm trạng của e rất tệ khi đối diện với anh ta
Anh thấy e khóc a sót lắm chứ nhưng anh kg có tư cách ji để chạy lại dỗ dành e
Em thì khóc rất rất nhiều tim e tan nát cả rồi e kg muốn phải rơi vào tình cảnh như vậy nx thì hôm nay lại phải đối mặt tiếp
Anh thì chỉ biết đứng từ xa để dõi theo em anh kg đủ can đảm để chạy lại ôm e dỗ dành e
Trần Đăng Dương
Kiều à sao em lại phải chịu những điều tồi tệ ấy trong khi hắn kg có chút gì gọi là buồn khi ctay e mà
Anh chịu ht nổi khi phải đứng nhìn e khóc rồi,a lấy ht can đảm mà chạy lại chỗ em
Trần Đăng Dương
Kiều em ổn kg vậy
Nguyễn Thanh Pháp
Hửm/em ngước mặt lên/
Nguyễn Thanh Pháp
Sao giám đốc lại ở đây
Trần Đăng Dương
Lúc nãy anh đg đi thì vô tình nghe đc cuộc nch của e và anh ta r anh ta đi thì e lại khóc e có ổn kg v
Nguyễn Thanh Pháp
Em...em kg sao
Trần Đăng Dương
Haizz a bt a chỉ là ng lạ nên e kg tin tưởng để nói cho a hiểu ht mọi chuyện
Trần Đăng Dương
Nhưng nếu e muốn khóc thì cứ khóc a sẽ ở đây dỗ dành e kg bỏ mặc e đâu
Nguyễn Thanh Pháp
Ai a cx đối xử như vậy à
Trần Đăng Dương
/lắc đầu+ôm e vào lòng/
Trần Đăng Dương
'chỉ duy nhất mình e là người đc anh đối xử như thế'
Nguyễn Thanh Pháp
Hả anh nói ji
Trần Đăng Dương
À kg ji,khóc 1 lần đi đi r th kể từ mai kg phải buồn đau như v nx
E ngồi gọn trong người a mà khóc nấc lên,cứ thế trôi qua 1 tiếng 2 tiếng 3 tiếng...em mới nín
____________________________
tác giả nà
Dài quá r ngưng nha
Comments