[Shadowvanilla] Định Mệnh Bị Trói Buộc
#~chap 3~#
Mưa vẫn rơi. Từng giọt nặng hạt đập vào cửa sổ, hòa cùng nhịp tim Vanilla đang hỗn loạn
Cậu cố gắng vùng khỏi vòng tay hắn, nhưng chỉ đổi lại là một cái siết chặt hơn
𝒫𝓊𝓇𝑒 𝒱𝒶𝓃𝒾𝓁𝓁𝒶
Buông ra, Shadow!-Giọng Vanilla lạnh lẽo, nhưng đáy mắt cậu lại có chút dao động
Shadow khẽ cười, cằm hắn tựa nhẹ lên vai cậu, hơi thở ấm nóng quét qua da thịt cậu khiến Vanilla không khỏi run lên
𝓢𝓱𝓪𝓭𝓸𝔀 𝓜𝓲𝓵𝓴
Buông ra?-Hắn thì thầm, giọng điệu như đang suy nghĩ về hai từ ấy
𝓢𝓱𝓪𝓭𝓸𝔀 𝓜𝓲𝓵𝓴
Vanilla, em nghĩ tôi có thể làm vậy sao?
Cậu siết chặt tay, cố gắng giữ cho giọng nói của mình không run rẩy
𝒫𝓊𝓇𝑒 𝒱𝒶𝓃𝒾𝓁𝓁𝒶
Tôi không thuộc về anh
Lần này, Shadow im lặng thật lâu
Đến khi hắn lên tiếng, giọng nói đã trầm hơn hẳn, mang theo một sự nguy hiểm không thể lường trước
Trong chớp mắt, Vanilla bị đẩy mạnh xuống ghế sô pha
Cậu chưa kịp phản ứng, thì cả người đã bị hắn giam cầm giữa hai cánh tay
𝒫𝓊𝓇𝑒 𝒱𝒶𝓃𝒾𝓁𝓁𝒶
Shadow!-Cậu trừng mắt nhìn hắn
𝒫𝓊𝓇𝑒 𝒱𝒶𝓃𝒾𝓁𝓁𝒶
Anh điên rồi sao?!
𝓢𝓱𝓪𝓭𝓸𝔀 𝓜𝓲𝓵𝓴
Ừ-Hắn không phủ nhận
𝓢𝓱𝓪𝓭𝓸𝔀 𝓜𝓲𝓵𝓴
Tôi đã phát điên từ lâu rồi, Vanilla
Ngón tay lạnh lẽo của hắn lướt qua gò má cậu, ánh mắt không giấu nổi sự chiếm hữu đầy nguy hiểm
𝓢𝓱𝓪𝓭𝓸𝔀 𝓜𝓲𝓵𝓴
Tôi đã nói rồi, em là của tôi
𝓢𝓱𝓪𝓭𝓸𝔀 𝓜𝓲𝓵𝓴
Chỉ có tôi mới có thể chạm vào em, nhìn em, giữ em bên cạnh
Vanilla nghiến răng, cố gắng đẩy hắn ra, nhưng Shadow chỉ giữ chặt lấy cổ tay cậu, áp sát lại gần hơn
𝒫𝓊𝓇𝑒 𝒱𝒶𝓃𝒾𝓁𝓁𝒶
Tôi không sợ anh!-Vanilla gắt lên, nhưng hơi thở cậu đã rối loạn
Shadow khẽ cười. Hắn cúi xuống, hơi thở phả lên vành tai cậu, thì thầm
Vanilla siết chặt nắm tay, cậu biết…hôm nay mình sẽ không thể chạy thoát
𝒫𝓊𝓇𝑒 𝒱𝒶𝓃𝒾𝓁𝓁𝒶
Tránh ra, Shadow..
Vanilla nghiến răng, ánh mắt đầy sự kháng cự. Nhưng cơ thể cậu lại đang run lên, không biết vì sợ hãi hay vì hơi ấm tỏa ra từ người hắn quá đỗi quen thuộc
Shadow không di chuyển. Hắn chỉ lặng lẽ nhìn cậu, đôi mắt sâu thẳm như một cái bẫy đang chực chờ nuốt chửng con mồi
𝓢𝓱𝓪𝓭𝓸𝔀 𝓜𝓲𝓵𝓴
Tôi đã rất kiên nhẫn với em-Hắn nói chậm rãi, như thể đang kiểm soát sự bực tức của bản thân
𝓢𝓱𝓪𝓭𝓸𝔀 𝓜𝓲𝓵𝓴
Nhưng em cứ liên tục thử thách giới hạn của tôi
Vanilla quay mặt đi, cố tình không nhìn hắn
𝒫𝓊𝓇𝑒 𝒱𝒶𝓃𝒾𝓁𝓁𝒶
Tôi không thuộc về anh
Shadow khựng lại. Một giây. Hai giây
Trong chớp mắt, Vanilla bị kéo mạnh về phía trước. Cậu chưa kịp phản ứng thì hơi thở nóng rực của Shadow đã gần sát đến mức cậu có thể cảm nhận rõ nhịp tim mạnh mẽ của hắn
𝓢𝓱𝓪𝓭𝓸𝔀 𝓜𝓲𝓵𝓴
Vanilla, em có nghĩ rằng tôi sẽ để em đi không?
𝒫𝓊𝓇𝑒 𝒱𝒶𝓃𝒾𝓁𝓁𝒶
Anh không thể giam giữ tôi mãi mãi như vậy được!
𝒫𝓊𝓇𝑒 𝒱𝒶𝓃𝒾𝓁𝓁𝒶
chính căn nhà của mình,nơi mà tôi đang lẽ phải về thì giờ,tôi lại không muốn bước chân vào một lần nào nữa!
𝒫𝓊𝓇𝑒 𝒱𝒶𝓃𝒾𝓁𝓁𝒶
Chính anh mà tôi cảm thấy việc bước chân về nhà như vậy chẳng khác gì về chiếc lồng giam nguy hiểm này cả!
Shadow nghiêng đầu, nhìn sâu vào đôi mắt cậu
𝓢𝓱𝓪𝓭𝓸𝔀 𝓜𝓲𝓵𝓴
Ồ,vậy sao?-Hắn chợt siết chặt cổ tay Vanilla, lực đạo đủ để khiến cậu nhăn mặt
𝓢𝓱𝓪𝓭𝓸𝔀 𝓜𝓲𝓵𝓴
Vậy tại sao em vẫn ở đây?
𝓢𝓱𝓪𝓭𝓸𝔀 𝓜𝓲𝓵𝓴
Em có thể chạy đi. Cánh cửa ở ngay kia
Shadow buông cổ tay cậu ra, nhưng vẫn giam cậu dưới ánh mắt sắc lạnh của mình
𝓢𝓱𝓪𝓭𝓸𝔀 𝓜𝓲𝓵𝓴
Nhưng em không làm vậy
Vanilla cảm thấy trái tim mình đập mạnh một nhịp
𝓢𝓱𝓪𝓭𝓸𝔀 𝓜𝓲𝓵𝓴
Là vì em biết, em không thể rời xa tôi
Cậu muốn phủ nhận. Muốn hét vào mặt hắn rằng đó không phải sự thật
Nhưng chính cậu cũng biết..
Tại sao khi bị hắn giam cầm, cậu không cảm thấy ngột ngạt, mà lại thấy an toàn?
Tại sao dù ghét bỏ hắn, Vanilla lại quen với sự hiện diện của hắn đến vậy?
Shadow vươn tay, chạm nhẹ vào môi cậu, ánh mắt tối lại
𝓢𝓱𝓪𝓭𝓸𝔀 𝓜𝓲𝓵𝓴
Thừa nhận đi, Vanilla-Giọng hắn trầm thấp, mang theo sự nguy hiểm đầy mê hoặc
𝓢𝓱𝓪𝓭𝓸𝔀 𝓜𝓲𝓵𝓴
Em là của tôi, và sẽ mãi mãi là của tôi
Vanilla mở miệng, nhưng không thể thốt ra lời nào
Vì sâu trong lòng cậu biết, hắn đã đúng
Cậu muốn nói rằng hắn sai. Rằng cậu không thuộc về hắn. Rằng tất cả những gì hắn làm chỉ là sự ép buộc, là một cái lồng không có lối thoát
Cậu không vùng vẫy, cũng không chạy trốn dù hắn đã buông lỏng tay?
𝒫𝓊𝓇𝑒 𝒱𝒶𝓃𝒾𝓁𝓁𝒶
Câm miệng..-Cuối cùng, Vanilla chỉ có thể nói ra hai từ đó
𝓢𝓱𝓪𝓭𝓸𝔀 𝓜𝓲𝓵𝓴
Sao em lại giận?-Hắn nghiêng đầu, ngón tay chạm nhẹ lên gò má cậu
𝓢𝓱𝓪𝓭𝓸𝔀 𝓜𝓲𝓵𝓴
Là vì tôi nói đúng, hay vì em ghét bản thân mình vì đã chấp nhận điều đó?
Vanilla siết chặt tay. Cậu muốn hất hắn ra, muốn phản kháng, muốn phủ nhận mọi thứ. Nhưng cậu không làm được
Bởi vì Shadow,hắn không hề sai
Từ bao giờ mà sự hiện diện của hắn lại trở thành một phần trong cuộc sống của cậu?
Từ bao giờ mà mỗi khi không nhìn thấy hắn, cậu lại cảm thấy trống trải đến thế?
Cậu chỉ biết rằng, dù cậu có phủ nhận bao nhiêu lần, thì hắn vẫn ở đây. Ngay trước mặt cậu, với đôi mắt như xoáy sâu vào tận tâm can cậu, kéo cậu xuống vực thẳm mà hắn đã tạo ra
Một vực thẳm chỉ có hắn và cậu
Shadow đưa tay nâng cằm Vanilla lên, buộc cậu phải nhìn thẳng vào mắt hắn
𝓢𝓱𝓪𝓭𝓸𝔀 𝓜𝓲𝓵𝓴
Nói đi, Vanilla-Hắn thấp giọng, hơi thở nóng rực phả lên môi cậu
𝓢𝓱𝓪𝓭𝓸𝔀 𝓜𝓲𝓵𝓴
Nói rằng em không cần tôi, rằng em muốn tôi biến mất
Vanilla mở miệng, nhưng lời nói nghẹn lại nơi cổ họng
Shadow nhếch môi, ánh mắt sắc bén như thể đã nhìn thấu mọi suy nghĩ của cậu
𝓢𝓱𝓪𝓭𝓸𝔀 𝓜𝓲𝓵𝓴
Không nói được sao?
Cậu cắn chặt môi, nhưng sự im lặng của cậu chính là câu trả lời rõ ràng nhất
Shadow cúi đầu, môi hắn gần như chạm vào trán cậu, giọng nói trầm thấp thì thầm bên tai cậu
𝓢𝓱𝓪𝓭𝓸𝔀 𝓜𝓲𝓵𝓴
Thừa nhận đi, Vanilla
𝓢𝓱𝓪𝓭𝓸𝔀 𝓜𝓲𝓵𝓴
Em không thể rời xa tôi
Lần này, cậu không còn dám phủ nhận nữa
Comments
˚⊹𝒮𝒴𝒩⟡˖ ࣪
Tự nhiên cắt v T/G? Đang hay mà😭💔
2025-03-02
0
leafeon nè
tỏn toài loạnh lùn
2025-05-02
0