[Gtop] Ẩn Số (OneShot) [G Dragon X T.O.P // Bigbang]
Quên (1)
TRUYỆN KHÔNG CÓ THẬT, KHÓ CHỊU VUI LÒNG BỎ QUA.
Jiyong bỗng nhận được tin nhắn vào lúc 2 giờ sáng.
Jiyong nhíu mày. Quái lạ, ai lại đi nhắn tin vào giờ này chứ?
Điều kì lạ là cái tên được hiển thị trên màn hình.
Cậu chắc chắn chưa từng lưu số này. Cậu cũng không có người yêu cũ.
Một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng cậu.
Nhưng vì sự tò mò về đối phương, Jiyong vẫn quyết định trả lời.
Chỉ vài giây sau, tin nhắn mới đã xuất hiện
???
💬 Là anh đây. Em quên anh rồi sao?
Jiyong nghĩ rằng đây là trò đùa. 1 trò đùa không vui chút nào.
Cậu định tắt máy, không thèm quan tâm nữa, nhưng rồi 1 tin nhắn khác đến khiến cậu phải sững người.
???
💬 Em từng hứa sẽ không quên anh. Vậy mà bây giờ em quên thật rồi à?
Cậu có cảm giác, đây không đơn giản là... 1 trò đùa.
Kwon Ji Yong
//nuốt nước bọt, tay run run trả lời tin nhắn trên màn hình//
Kwon Ji Yong
💬 Tôi không biết anh là ai. Làm ơn, đừng nhắn nữa!
Một lúc sau, tin nhắn tiếp theo xuất hiện.
???
💬 Không sao. Anh sẽ nhắc cho em nhớ.
Ngay lúc đó, khi vừa đọc tin nhắn trên màn hình, cửa sổ phòng cậu bật mở.
Gió lạnh từ ngoài ập vào trong phòng, cậu bật dậy, tim đập nhanh tới mức chỉ nghe thấy nhịp đập của chúng.
Cậu chạy đến đóng cửa sổ ngay lập tức. Nhưng khi vừa quay lại...
Cậu thấy 1 người trong phòng mình.
Hắn có mái tóc đen, rối nhẹ, và làn da tái nhợt như thể không còn sự sống.
Nói đúng hơn, cậu đã quá sợ hãi, cậu không thể hét.
Choi Seung Hyun
Em không nhớ anh thật sao?
Giọng nói trầm ấm, nhưng có chút gì đó gọi là "đau buồn" vang lên.
Jiyong lùi lại, cố gắng giữ bình tĩnh.
Kwon Ji Yong
Anh là ai? Sao anh lại vào được phòng tôi?
Hắn không trả lời ngay, chỉ đưa tay lên, đặt vào vai cậu.
Ngay khoảng khắc đó, hàng loạt kí ức ập đến.
Cậu nhớ ra... cậu đã từng yêu hắn
Và cậu cũng nhớ ra... hắn đã chet
Cậu và hắn đã từng có nhưng ngày tháng tươi đẹp bên nhau. Cùng cười đùa, nắm tay, cùng hứa hẹn về tương lai của 2 người.
Nhưng rồi, vào 1 đêm mưa, hắn đã gặp tai nạn.
Và hắn đã không còn quay lại.
Cậu đau khổ tới mức không chịu nổi. Cậu chỉ ước gì mình quên được hắn.
Cậu đã chọn cách xóa bỏ mọi kí ức về người cũ. Cậu cầu xin 1 thứ gì đó có thể lấy đi nỗi đau xót của cậu về hắn, và đổi lại, cậu đã quên luôn sự tồn tại của hắn.
Nhưng giờ đây, hắn đã trở lại. Hắn đứng trước mặt cậu, nhìn cậu, đôi mắt đầy đau đớn.
Choi Seung Hyun
Anh đã hứa quay lại tìm em. Vậy mà em lại quên mất anh...
Cậu không phải biết nói gì.
Hắn vẫn nhìn cậu, cười nhẹ. Nụ cười đầy chua xót.
Choi Seung Hyun
Em có thể quên anh một lần. Nhưng anh không cho phép em quên anh lần thứ hai.
Và rồi hắn cúi xuống, thì thầm bên tai cậu.
Choi Seung Hyun
Anh sẽ ở bên em...
Sáng hôm sau, khi cậu tỉnh dậy, mọi thứ trong phòng vẫn bình thường như thể những gì diễn ra trong đêm qua chỉ là 1 giấc mơ.
Cậu tự trấn an bản thân, rồi cầm điện thoại lên.
Và cậu suýt đánh rơi nó...
Trên màn hình, phần tin nhắn hiển thị dòng chữ mới nhất:
Choi Seung Hyun
💬 Chào buổi sáng, em yêu.
Cậu nhìn xung quanh, không có ai.
Nhưng rồi, cậu nhận ra rằng của sổ phòng mình đã mở toang, dù cậu chắc chắn rằng đã khóa.
Và trong không khí, cậu nghe thấy một tiếng cười khẽ vang lên.
Hắn sẽ không bao giờ rời đi.
Cậu cố gắng bình tĩnh lại, tự nhủ rằng mình chỉ đang bị ảo giác. Nhưng kể từ sáng hôm đó, mọi thứ bắt đầu trở nên... sai sai.
Những vật dụng trong phòng bị xáo trộn lên dù cậu không hề chạm vào. Những dòng tin nhắn từ "Người yêu cũ" vẫn liên tục xuất hiện, bất kể cậu có chặn hay đổi số điện thoại.
Cậu bắt đầu thấy hắn ở mọi nơi.
Trong gương, trong góc phòng, thậm chí giữa đám đông, cậu luôn cảm giác có 1 người theo dõi mình.
Một lần, cậu mở mắt giữa đêm, và cậu thấy hắn đang nằm cạnh mình.
Hơi thở cậu nghẹn lại, cố gắng nhúc nhích, nhưng không thể.
Hắn đưa tay vuốt nhẹ tóc cậu, giọng nói vẫn dịu dàng như trước.
Choi Seung Hyun
Anh nhớ em.
Jiyong run rẩy, không dám trả lời. Hắn hơi nghiêng đầu, đôi mắt tối lại.
Choi Seung Hyun
Em sợ anh sao?
Jiyong không dám gật, cũng không dám lắc.
Hắn thở dài, ngón tay nhẹ nhành lướt qua gò má cậu.
Choi Seung Hyun
Em quên anh, nhưng anh chưa từng rời đi.
Vài ngày sau, cậu không thể chịu đựng được nữa. Cậu tìm đến 1 bà thầy bói nổi tiếng, mong có thể giải thích được chuyện này.
Bà ta nghe chuyện, nhìn cậu 1 lúc lâu, rồi chậm rãi nói:
Bà thầy bói
Cậu đã từng yêu 1 người rất sâu đậm. Và cậu đã nguyền rủa chính mình.
Bà ta gật đầu, nhắm mắt lại như đang cảm nhận điều gì đó.
Bà thầy bói
Cậu đã cầu xin được quên đi nỗi đau. Nhưng khi đánh đổi kí ức, cậu cũng vô tình cột chặt linh hồn người ấy với mình.
Bà thầy bói
Cậu không thoát được được đâu.
Cậu hít 1 hơi thật sâu, cố gắng kìm lại cảm giác hoảng loạn.
Kwon Ji Yong
Vậy có cách nào để hắn... "đi" không?
Bà thầy bói mở mắt, nhìn thẳng vào cậu.
Bà thầy bói
Có, nhưng cậu phải lựa chọn. Một là nhớ tất cả. Nhớ về tình yêu, kỉ niệm, nỗi đau, và để hắn ra đi trọn vẹn.
Bà thầy bói
Hai, là chấp nhận hắn ở bên mình mãi mãi
Nếu chọn cách thứ nhất, cậu sẽ phải đối diện với tất cả những đau đớn mà cậu từng chôn vùi.
Nhưng nếu chọn cách thứ hai... cậu sẽ mãi mãi bị ám ảnh bởi một bóng ma.
Cậu không biết bây giờ mình nên phải làm gì.
Và rồi, một tin nhắn xuất hiện trên màn hình điện thoại.
Cậu siết chặt điện thoại.
Đây là "người yêu cũ" của cậu
Hay... là một lời nguyền mà cậu tự tạo ra?
tp
cảm thấy không được như ý muốn cho lắm
Comments
♐︎ 𝙎𝙪𝙝𝙮𝙚𝙤𝙣ᶜʸʰ_ɴᴏᴡᴀʀ ౨ৎ
ê nhma..t thấy đau tim mà buồn buồn s á
2025-04-13
1
Haltzel Nguyễn
Truyện con mel của t đâu r
2025-03-28
1
☆Ghệ SeungHyun☆
do t hay sao mà nghe câu này tim t đau quá 💔😭
2025-03-26
7