Chương 4: 1 Loại Bánh, 2 Số Phận

_______________________
Em về làm vợ anh đây Chăn đơn, gối chiếc Bóng mây mình buồn
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cái tên Quang Anh nhà ngươi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Mau đứng lại đó cho ta
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ahaha ta đâu có ngu mà đứng lại
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Để bị ngươi tóm à?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Mau trả bánh lại cho ta
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhìn xem, xấu xí //cầm cái bánh trên tay chê ỏng chê eo//
Hôm nay em tập làm bánh phu thê tặng hắn, chưa kịp làm xong thì đã bị hắn bắt gặp
Từ xưa tới giờ toàn phải đi bứng mạ, chăn trâu, khuynh vác nên em vốn không khéo tay
Những chiếc bánh có hình thù méo mó, biến dạng thậm chí nhân đậu còn lòi ra ngoài
Hắn ta thấy thế thì lấy đó làm trò cười, cứ trêu em cho em đuổi khắp nhà
Quang Hùng
Quang Hùng
//Chợp lấy tay anh đang cầm chiếc bánh//
Quang Hùng
Quang Hùng
Anh không ăn thì em ăn
Quang Hùng
Quang Hùng
Dẫu sao vẫn ngon là được
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
A-ai bảo ta không ăn? //giật cái bánh lại//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//thồn hết vào miệng//
Hắn vội vội vàng vàng ngốn hết đống bánh như sợ ai cướp mất vậy
Cứ thế, trong chốc lát gần chục cái bánh đã bị hắn dọn sạch. Em nhìn mà ngán tới tận cổ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Có ai giành với cậu đâu mà ăn dữ vậy?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tao thích thế!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Mà tao dặn mày như nào
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Dám gọi cậu xưng tôi một lần nữa tao cắt lưỡi. Biết chưa? //quát//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//định quay đi thì nhớ gì đó//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
À mà này, lần sau đừng làm bánh nữa dở chết đi được
Nói rồi hắn cũng quay lưng bỏ đi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cái tên đáng ghét!
Em buột miệng chửi mà quên mất rằng Quanh Hùng vẫn ở đây
Quang Hùng
Quang Hùng
Chị đừng quan tâm lời anh nói
Quang Hùng
Quang Hùng
Nếu thích thì cứ làm bánh đi, anh không ăn thì tôi ăn hộ
Quang Hùng
Quang Hùng
Trong phủ không có gì làm có trò cho chị vui là tốt rồi
Quang Hùng
Quang Hùng
Tôi có việc phải đi trước rồi, tạm biệt!
Hai người ra đi bỏ lại em một mình
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Lại đi nữa rồi //thở hắt ra//
Thời gian qua ở phủ, em và hắn vẫn không ngủ chung nhưng khoảng cách giữa hai người cũng gọi là không còn căng thẳng như lúc trước
Ở lâu mới biết, hắn ta tính nhây nhây như con nít
Em cũng không biết có phải hắn bị đa nhân cách không, lúc vui thì cười nói với em còn lúc buồn thì lại kiếm chuyện chửi mắng em, đánh cho vài trận thừa sống thiếu chết
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Buồn chán chết đi được
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Thôi về phòng ngủ cho sướng cái thân //đi về//
Em vừa đi thì đã có một đám gia nhân núp phía sau bếp xì xầm bàn tán
NVP
NVP
Thiếu phu nhân này tay chân cứ lọng ngọng làm hư hết bột đường trong bếp, lại bắt chúng ta dọn đây mà
NVP
NVP
Phải đấy, mà còn được cậu Quang Hùng chống lưng
NVP
NVP
Chắc là ỷ thế bắt nạt người làm chúng ta
NVP
NVP
Mặt thiếu phu nhân ấy cứ ác ác thế nào á
NVP
NVP
Nhìn kiểu gì cũng không giống người tốt
NVP
NVP
Lần trước còn độc mồm độc miệng mắng cả phu nhân Bích Phương của tôi đây
NVP
NVP
Sống ác như vậy mà còn giả vờ ngoan hiền với ai chứ?
Vừa nói dứt câu 1 ráo nước lạnh từ đâu tạt thẳng vào người con gia nhân đó
NVP
NVP
Aa đứa nào dám tạt nước tao //ướt nhẹp//
Tiểu Quyệt
Tiểu Quyệt
Là tao nè
Tiểu Quyệt
Tiểu Quyệt
Bọn mày ăn no rồi không có chuyện gì làm hay sao mà cả gan đi nói xấu chủ thế hả
Tiểu Quyệt
Tiểu Quyệt
Mày có tin tao méc thiếu gia xử tội mày không
NVP
NVP
M-mày dám...
Tiểu Quyệt
Tiểu Quyệt
Có gì mà tao không dám?
Tiểu Quyệt
Tiểu Quyệt
Hừm....gia nô của phu nhân Bích Phương sao?
Tiểu Quyệt
Tiểu Quyệt
Cũng chỉ là phận gia nô bần tiện mà dám chê trách cả thiếu phu nhân nhà tao, đúng là chủ nào tớ nấy mà!
NVP
NVP
//cười nhếch// Mày cũng giống tụi tao thôi, đừng có mà ra oai ở đây
Tiểu Quyệt
Tiểu Quyệt
Thiếu phu nhân thân thể trong sạch như đoá hoa sen sáng ngời
Tiểu Quyệt
Tiểu Quyệt
Vậy mà bọn mày lại bêu rếu những lời không tốt về người
Tiểu Quyệt
Tiểu Quyệt
Tội này có cắt lưỡi cũng không vừa! //gằng giọng//
NVP
NVP
M-mày.....
NVP
NVP
Tha cho bọn tao //quỳ xuống//
NVP
NVP
Bọn tao lỡ dại, sẽ không dám nữa
Tiểu Quyệt
Tiểu Quyệt
Bọn mày đi đi
NVP
NVP
C-cảm ơn
Tiểu Quyệt
Tiểu Quyệt
*Mình sẽ không để ai nói xấu người đâu!*
Tiểu Quyệt
Tiểu Quyệt
//quay lưng định đi về phòng//
Nguyễn Tuyết Hạnh
Nguyễn Tuyết Hạnh
Nguyệt à!
Tiểu Quyệt
Tiểu Quyệt
Hửm //nghe tiếng thì quay đầu lại//
Tiểu Quyệt
Tiểu Quyệt
Tiểu thư! //cúi chào//
Nguyễn Tuyết Hạnh
Nguyễn Tuyết Hạnh
Thôi em đừng khách khí như vậy mà
Nguyễn Tuyết Hạnh
Nguyễn Tuyết Hạnh
Chị có cái này //lúi húi//
Nguyễn Tuyết Hạnh
Nguyễn Tuyết Hạnh
Đây!
Tiểu Quyệt
Tiểu Quyệt
Bánh phu thê?
Nguyễn Tuyết Hạnh
Nguyễn Tuyết Hạnh
Hì hì, ban nãy chị có đi chợ với mẹ
Nguyễn Tuyết Hạnh
Nguyễn Tuyết Hạnh
Thấy cái này liền nhớ ra em thích ăn, mau cầm lấy! //dúi vào tay con Nguyệt//
Giọng nói của người dịu dàng, nụ cười trên môi lại tươi như hoa khiến tim con Nguyệt chợt hẫng đi một nhịp
Tiểu Quyệt
Tiểu Quyệt
T- tiểu thư
Tiểu Quyệt
Tiểu Quyệt
Em không dám nhận đâu
Tiểu Quyệt
Tiểu Quyệt
đây là bà mua cho người
Tiểu Quyệt
Tiểu Quyệt
Có mười cái mạng em cũng không dám ăn!
Nguyễn Tuyết Hạnh
Nguyễn Tuyết Hạnh
Thôi mà
Nguyễn Tuyết Hạnh
Nguyễn Tuyết Hạnh
Em không nói, ta không nói thì ai biết được chứ
Nguyễn Tuyết Hạnh
Nguyễn Tuyết Hạnh
Mau ăn đi
Nguyễn Tuyết Hạnh
Nguyễn Tuyết Hạnh
Vả lại cái này là ta tự mua
Nguyễn Tuyết Hạnh
Nguyễn Tuyết Hạnh
Mẹ không biết mà trách phạt em đâu, cứ ăn đi
Tiểu Quyệt
Tiểu Quyệt
D-dạ vậy em cảm ơn người //khép nép//
Nó ngửi mùi thơm bốc lên từ bánh thì không cầm lòng nổi, bèn cắn một cái cho đã cơn thèm
Vỏ bánh bên ngoài mềm mềm nhân bên trong lại béo béo, ngọt nhẹ. Vị giác như được khơi dậy khi vừa cắn một miếng
Nguyễn Tuyết Hạnh
Nguyễn Tuyết Hạnh
Ngon lắm sao, ăn chậm thôi kẻo nghẹn đấy. Ta còn nhiều lắm đây này ăn từ từ
Nguyễn Tuyết Hạnh
Nguyễn Tuyết Hạnh
Nhìn xem, em gầy quá rồi đấy
Nguyễn Tuyết Hạnh
Nguyễn Tuyết Hạnh
Lại làm việc quá sức à?
Tiểu Quyệt
Tiểu Quyệt
Dạ em không sao ạ, nhiêu đó chẳng là gì đâu //vừa ăn vừa cười//
Nhìn bàn tay chai sạm vì dầm mưa dãi nắng, con gái người ta thì làn da vừa mịn vừa sáng còn da của nó thì đen nhẽm
Em thấy thế thì không khỏi xót xa
Nguyễn Tuyết Hạnh
Nguyễn Tuyết Hạnh
Thôi em cầm hết chỗ bánh này mà ăn đi
Nguyễn Tuyết Hạnh
Nguyễn Tuyết Hạnh
Ta về phòng đây, cần gì cứ tới phòng kêu ta //đưa cho nó túi bánh//
Tiểu Quyệt
Tiểu Quyệt
Dạ em biết rồi ạ, cảm ơn người
Nguyễn Tuyết Hạnh
Nguyễn Tuyết Hạnh
Ừm
Nguyễn Tuyết Hạnh
Nguyễn Tuyết Hạnh
//đi về phía giang nhà chính//
Nguyễn Tuyết Hạnh
Nguyễn Tuyết Hạnh
//mặt lạnh đi//
Nguyễn Tuyết Hạnh
Nguyễn Tuyết Hạnh
Con gia nô kia! //đanh giọng//
NVP
NVP
D- dạ có con //hấp tấp//
Nguyễn Tuyết Hạnh
Nguyễn Tuyết Hạnh
Cùng phận người ăn kẻ ở trong nhà
Nguyễn Tuyết Hạnh
Nguyễn Tuyết Hạnh
Đừng có mà hạch sách người khác nghe chưa?
Nguyễn Tuyết Hạnh
Nguyễn Tuyết Hạnh
Còn vị phu nhân của mày thì lo mà giữ mồm giữ miệng vào
Nguyễn Tuyết Hạnh
Nguyễn Tuyết Hạnh
Còn nói gì không tốt về chị dâu tao thì đừng có trách!
NVP
NVP
Dạ dạ con không dám, không dám nữa đâu ạ //hoảng//
Nguyễn Tuyết Hạnh
Nguyễn Tuyết Hạnh
Biến đi!
NVP
NVP
Dạ //vội vàng chạy đi//
Nguyễn Tuyết Hạnh
Nguyễn Tuyết Hạnh
*Nguyệt à, ta thương em lắm từ nay không ai dám sai em làm việc quá sức đâu*
______________________________
Hot

Comments

✨Piu ☁️

✨Piu ☁️

Ê ê

2025-07-12

1

✨Piu ☁️

✨Piu ☁️

Bà bảo ai ác ác hả? //giơ con dao lên//

2025-07-12

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play