Mỗi lần buồn về chuyện tình cảm , cô lặng lẽ bật HongKong1 để giai điệu da diết len lỏi vào lòng , bài hát như thói quen cũ , một người bạn đồng hành từ khi cô còn trẻ và những ngày ôm lấy nỗi đau đơn phương chẳng nói thành lời
Mỗi câu ca đều như thể chạm vào nỗi lòng của Engfa - sự tiếc nuối , sự thầm lặng , sự chờ đợi không hồi đáp , đặt biệt là những đêm dài không ngủ khi ngoài trời mưa lấp phất tiếng nhạc như càng xoáy sâu vào nỗi cô đơn , nhắc cô nhớ về tình yêu không trọn vẹn
__
Cô đặt ly rượu xuống bàn ánh mắt sâu thẳm dừng lại trên khuôn mặt dịu dàng của Charlotte
Engfa
Trước đó em ghét dì lắm mà
Charlotte
Là do em ngốc thôi
Charlotte
Dì luôn là người tốt nhất với em mà em không nhận ra
Cô khựng lại một vài giây rồi nói
Engfa
Nhưng vì sao em lại thay đổi
Engfa
Không phải...
Engfa
Trước giờ em chỉ xem dì là người lớn phiền phức thôi sao
Charlotte
Là vì em đã hiểu ra điều quan trọng với đời mình
Charlotte
Và em không muốn mất nó nữa
Một cảm giác lạ len lõi vào trái tim cô , vừa ngọt ngào vừa cám dỗ
Engfa
Em nói vậy có ý gì
Charlotte
Ý em là
Charlotte
Lần này em muốn nắm lấy hạnh phúc của mình
Engfa
° Nhìm chằm chằm nàng °
Bên ngoài cửa sổ , cơn mưa lất phất rơi hòa theo tiếng nhạt Hongkong1 vang lên trầm buồn , còn trong căn phòng này trái tim của cô lại lần đầu tin sau bao nhiêu năm chờ đợi , khẽ rung động vì người con gái xinh đẹp trước mặt
Charlotte
° Tiến lại gần cô °
Engfa
° Lùi lại °
Engfa
Em định làm gì
Nàng không nói lời nào nhẹ nhàng ôm chầm lấy cô , cô dù rất ngạc nhiên nhưng vẫn không muốn đẩy nàng ra chút nào , hai con người ôm lấy nhau giữa khung cảnh buồn tẻ
Comments