chap 2

chap 2
anh và cậu cũng đến thư phòng
anh thì ngồi viết cửu pháp cậu thì mài mực cho anh
nhưng cậu ko bt tay anh thì viết nhưng trong đầu anh chỉ mong mình viết nhanh để về phòng nói chuyện cùng cậu
Quang Anh
Quang Anh
// dừng bút//
Đức Duy
Đức Duy
// dừng việc mài mực lại// ngài viết xg roi à
Quang Anh
Quang Anh
ta viết vừa xg
Đức Duy
Đức Duy
v h người mún đi đâu
Quang Anh
Quang Anh
ta mún đi ngự hoa viên
Đức Duy
Đức Duy
được thần đưa ng đi
Quang Anh
Quang Anh
// đứng dậy//
anh và cậu đi tới trước một nơi đầy hoa khung cảnh yên tĩnh mĩ miều
Quang Anh
Quang Anh
// đi vào //
Đức Duy
Đức Duy
// theo sau//
Quang Anh
Quang Anh
// tới cạnh bờ hồ// người ngồi đây đi // vỗ chỗ cạnh mình //
Đức Duy
Đức Duy
thần xin phép // ngồi cạnh anh//
Đức Duy
Đức Duy
// nhìn ngó xung quanh//
Đức Duy
Đức Duy
tại s ng lại thích tới đây v ạ
Quang Anh
Quang Anh
tại vì nó yên tĩnh và ko ai bước vào đc ngoài em với ta
Đức Duy
Đức Duy
ý ngài là
Quang Anh
Quang Anh
// cười// đây là ngự hoa viên ta ra lệnh xây riêng cho ta và ko ai có thể bước vào ngoại trừ ta và ng đc ta định là ý trung nhân
Đức Duy
Đức Duy
ý ngài là
Quang Anh
Quang Anh
// nhìn em + nắm lấy tay em// đức duy à ta xin em chấp nhận nó đc ko
Đức Duy
Đức Duy
//tính rút tay lại //
Quang Anh
Quang Anh
// nắm chặt// ta xin em đó trả lời ta đi…
Đức Duy
Đức Duy
thưa công t-
Quang Anh
Quang Anh
gọi Quang Anh đi
Đức Duy
Đức Duy
Nhưng…
Quang Anh
Quang Anh
Ta cho phép
Đức Duy
Đức Duy
Quang Anh à ngài thật sự quá cao đối với ta
Đức Duy
Đức Duy
ta nói thật
Đức Duy
Đức Duy
ta cũng chàng nhưng mà..
Quang Anh
Quang Anh
nhưng mà sao chứ
Đức Duy
Đức Duy
thân phận ta ko cho phép điều đó
Quang Anh
Quang Anh
// nắm chặt tay em// ta ko quan tâm thân phận của em là gì nhưng chỉ cần là thứ mà Quang Anh ta mún cả hoàng thượng và hoàng hậu cũng ko dám ý kiến
Đức Duy
Đức Duy
ý ngài là
Quang Anh
Quang Anh
đúng em ko cần quan tâm thân phận mình là gì
Quang Anh
Quang Anh
em chỉ cần bt em là phu thê của ta là đc
Đức Duy
Đức Duy
được // mỉm cười//
Quang Anh
Quang Anh
v là em đồng ý r nhá ko đc nuốt lời đâu // ôm em//
Đức Duy
Đức Duy
vâng // ôm lại anh//
Đức Duy
Đức Duy
nhưng mà Quang anh
Quang Anh
Quang Anh
Ta nghe
Đức Duy
Đức Duy
// đẩy anh ra nhìn anh// em có điều kiện
Quang Anh
Quang Anh
điều kiện dì miễn là của em ta đều đồng ý
Đức Duy
Đức Duy
chàng nghe thiếp nói đã
Quang Anh
Quang Anh
được ta nghe “nàng”
Đức Duy
Đức Duy
thiếp ko mún chung thê
Quang Anh
Quang Anh
ý “ nàng “ ko mún ta cưới thêm vợ hai vợ ba
Đức Duy
Đức Duy
đúng
Quang Anh
Quang Anh
được ta đồng ý
Đức Duy
Đức Duy
// cười//
cả hai ng cười trong hạnh phúc
nhưng mà
hạnh phúc chưa được bao lâu thì hắn phải lên kinh đô để học
bỏ lại em ở lại
Quang Anh
Quang Anh
đức duy “ nàng “ chờ ta về nhé
Đức Duy
Đức Duy
vâng em chờ chàng
và anh lên kinh đô học
sau 2 năm anh trở về
đức duy nghe tin liền ra thành đứng chờ anh
Đức Duy
Đức Duy
ơ Quang Anh về r-
nhưng khi vừa thấy anh thì sắc mặt của duy ko còn vui đc như v nx
Đức Duy
Đức Duy
Quang Anh…
trước mắt Đức Duy là Quang Anh đang nắm tay một ng phụ nữ bước vào cung
tim em như bị cắt ra làm trăm mảnh v
còn Quang Anh thì vừa thấy em đã chạy lại chằm lấy em
Quang Anh
Quang Anh
Đức Duy ta nhớ nàng // ôm em//
Đức Duy
Đức Duy
người này là.. // chỉ Đỉnh Chi//
Quang Anh
Quang Anh
là vợ hai của ta sau này
Đức Duy
Đức Duy
… // đẩy anh ra//
Quang Anh
Quang Anh
nàng..
Đức Duy
Đức Duy
Quang Anh anh còn nhớ em từng nói gì với anh ko
Quang Anh
Quang Anh
anh nhớ v
Đức Duy
Đức Duy
v tại s anh còn..
Quang Anh
Quang Anh
anh xin lỗi đây là lệch của phụ hoàng
Đức Duy
Đức Duy
// cưới nhếch// mệnh lệnh
Quang Anh
Quang Anh
đúng là mệnh lệnh..
Đức Duy
Đức Duy
anh từng nói với em là chỉ cần ko mún ko ai dám cãi
Đức Duy
Đức Duy
v bây h anh dùng hai từ MỆNH LỆNH để đối chất với em
Quang Anh
Quang Anh
anh ko có..
Đức Duy
Đức Duy
Quang Anh
Quang Anh
// nắm tay em // đức duy anh về r mình cưới nhé
Đức Duy
Đức Duy
// hất tay anh ra// KO
Quang Anh
Quang Anh
tại sao chứ..
đến lúc hoá tân phong nhưng sao xa ngàng mây
Đức Duy
Đức Duy
Chàng ko phải là tân lang
Đức Duy
Đức Duy
người mà ta đã từng hẹn ước
Đức Duy
Đức Duy
ngẩng đầu r khóc với trăng // lùi lại//
Đức Duy
Đức Duy
kiếp này ta mất người yêu
Quang Anh
Quang Anh
ko mà duy..
Đức Duy
Đức Duy
đủ r
Đức Duy
Đức Duy
em chấp nhận cưới ng mà em ko hề yêu chứ em ko chấp nhận đc kiếp chung phu quân
Quang Anh
Quang Anh
ko mà duy anh xin em…
Đức Duy
Đức Duy
anh đã phạm vào điều cấm kỵ của em r giao ước của chúng ta cũng biến mất r chúc anh hạnh phúc bên cô ấy chào Đại Công Tử // cuối đầu chào và ngoanh mặt bỏ đi//
Quang Anh
Quang Anh
anh xin lỗi…
Quang Anh
Quang Anh
// nhìn đỉnh chi với anh mắt lạnh tanh// về chuẩn bị lên triều
Quang Anh
Quang Anh
// bỏ đi trước//
Đỉnh chi
Đỉnh chi
“ xin lỗi nhưng sự sắp xếp của cha ta ta ko dám làm trái”
anh về chuẩn bị để lên triều
anh bước vào triều bái kiến hoàng thượng r vào chỗ ngồi lúc đó duy cũng đc tham dự vì em đã lên chức đại tướng quân
Hoàng Thượng
Hoàng Thượng
ta rất mừng khi còn đi học về
Quang Anh
Quang Anh
vâng thưa phụ hoàng
Hoàng Thượng
Hoàng Thượng
v h con về r chúng ta chuẩn bị ngày lamhf cho con với duy r làm con với chi
Đức Duy
Đức Duy
thừa hoàng thượng
Đức Duy
Đức Duy
con xin từ chối hôn sự này
Hoàng Thượng
Hoàng Thượng
// ngỡ ngàng// tại sao chứ
Hoàng Thượng
Hoàng Thượng
ko phải
Hoàng Thượng
Hoàng Thượng
lúc trước cả hai một mực đòi cưới sao
Đức Duy
Đức Duy
đó là chuyện của lúc trước r ạ
Hoàng Thượng
Hoàng Thượng
nhưng mà duy à con đã nghỉ kĩ chưa
Đức Duy
Đức Duy
con nghĩ kĩ r ạ
Hoàng Thượng
Hoàng Thượng
nhưng con làm v ta khó xử lắm
Đức Duy
Đức Duy
nhưng ngài ép con v con cũng rất khó xử
Hoàng Thượng
Hoàng Thượng
thoi đc r ta ko ép con nhưng con có thể cho ta bt tại sao ko
Đức Duy
Đức Duy
ngài ấy đã phạm vào điều cấm kỵ và giao ước giữ con và ngài ấy
Hoàng Thượng
Hoàng Thượng
ý con là sao chứ
Đức Duy
Đức Duy
ngài ấy đã giao ước chỉ cưới mình con về làm phu thê
Đức Duy
Đức Duy
nhưng bây h lại có cả nhị
Đức Duy
Đức Duy
điều này là đã phạm vào giao ước
Hoàng Thượng
Hoàng Thượng
chỉ vì v thoi sao con còn dì nx ko
Đức Duy
Đức Duy
và con muốn ngài ban hỷ sự cho con và nhị công tử
Hoàng Thượng
Hoàng Thượng
CÁI GÌ!
Hoàng Thượng
Hoàng Thượng
chuyện này ko thể đc
Đức Duy
Đức Duy
tại sao ạ
Hoàng Thượng
Hoàng Thượng
nếu con làm v sẽ khó cho ta lắm
Đức Duy
Đức Duy
tại sao ạ
Hoàng Thượng
Hoàng Thượng
đồ của Quang Anh đó h chưa ai dám đụng ta cũng ko ngoại lệ
Quang Anh
Quang Anh
“ Đức Duy em phải làm tới mức này s”
Đức Duy
Đức Duy
nhưng xin ngài hãy xem con là ngoại lệ
Hoàng Thượng
Hoàng Thượng
ko thể
Đức Duy
Đức Duy
con xin ngài xin ngài hãy xem như nhà con đã từng có công với vương triều nguyễn đến mức ko còn triều Hoàng mà đồng ý lời đề nghị của con
Hoàng Thượng
Hoàng Thượng
nhưng mà..
Đức Duy
Đức Duy
con xin người
Hoàng Thượng
Hoàng Thượng
// băn khoăn// được ta đồng ý
Quang Anh
Quang Anh
“em hận ta tới v sao”
Đức Duy
Đức Duy
con cảm ơn người
Hoàng Thượng
Hoàng Thượng
Đăng Dương con có đồng ý ko
———

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play