Liệu chúng mình còn có thể bên nhau...( end )

mẻ t/g bị ngố
mẻ t/g bị ngố
ý e tính cho end ngay chap 1 luôn mà bí nên thành ra cho sang chap 2 :)))
mẻ t/g bị ngố
mẻ t/g bị ngố
sắp thi giữa kì rồi nên bận điên 😭 không chăm được tê
mẻ t/g bị ngố
mẻ t/g bị ngố
thôi bỏ đê ghi được khi nào hay khi đó :>
---‐‐--------------------
Ango bất thần nhìn Dazai rồi lại nhìn xuống ly rượu, một hồi sau em đứng dậy rồi ra về
Dazai cũng chỉ đành bất lực nhìn em bỏ về, cậu cũng đã biết chuyện em thích Oda. Qua từng lời nói, hành động, cử chỉ mà cả hai dành cho nhau, dù cảm xúc mà cả hai dành cho nhau là rất ít nhưng cậu vẫn có thể lờ mờ đoán ra là cả hai đều đang thích nhau
_______________________
Ango về nhà trong tình trạng mệt mỏi và uể oải, một ngày hôm nay đã là quá đủ đối với em rồi, em đã quá mệt vào ngày hôm nay nên em nghĩ có lẽ mình sẽ xin nghỉ vào ngày hôm sau
đưa tay vào túi áo lần tìm bao thuốc lá
chẳng thấy gì. Em nhớ ra là bao thuốc đã bị rơi mất
lúc này em lại quá thèm thuốc lá, nó sẽ giúp tâm trạng của em được thăng bằng, khói thuốc sẽ làm mờ đi các sự vật quen thuộc trước mắt. Em nhìn khắp căn phòng, rồi nhanh chóng nhìn thấy một bao thuốc lá ngay trên tủ đầu giường
là của anh Oda để lại lúc qua nhà em. Ango chật vật bước lại cầm bao thuốc lá lên, và bỗng nhận ra một mẩu giấy được đặt ngay bên dưới bao thuốc
bên trên là một dòng ghi chú nhỏ kèm theo một vài viên kẹo
" này Ango, nhớ hút thuốc ít thôi đấy nhé,kẻo bị gì thì mệt cho cậu lắm đấy, mấy viên kẹo này cho cậu ngậm đỡ để khỏi phải hút thuốc nhiều thế nhé" -Oda-
nó được đặt cạnh ngay tấm ảnh mà cả ba chụp chung với nhau ở quán bar lupin
NovelToon
cre: trên Pin
Bao nỗi bi thương dồn nén suốt một ngày bỗng cùng một lúc trào lên như nước lũ ào ào uy hiếp con đê
Ango ngồi thụp xuống đất bưng mặt khóc nức nở
tiếng khóc thê lương của em vang vọng khắp cả căn phòng nhỏ, thút thít một hồi thì em cũng nằm lả đi trên giường rồi thiếp đi, em đã quá mệt mỏi bởi công việc và quá đau lòng vì mất anh
__________________
suốt 4 năm trời kể từ lúc anh mất, em rất hiếm khi đến quán bar lupin vì em không muốn gợi lại những kí ức đẹp mà đau đó
năm nào cũng vậy, một năm em đi thăm mộ của anh cũng chỉ được vài ba lần, lần nào đến em cũng đều mang theo một bó hoa và đặt xuống mộ anh, kể cho anh những câu chuyện đời thường của em ra sao , cả thế giới đã hờn dỗi với em như thế nào. Dù rằng... em đã biết anh không còn nữa
mấy năm qua sống trong nỗi dằn vặt và đau đớn vì cái chết của anh, em mất rất lâu để tha thứ cho chính mình ( cụ thể là gần 2 năm) , em không muốn điều đó lại xảy ra với người bạn còn lại của em... dù nó có khiến em mất việc hay thậm chí tệ hơn là mất mạng em cũng quyết không để nó xảy ra vì không muốn đi theo vết xe đổ năm xưa...
____________________________
" Oda này... tôi ... tôi thật sự xin lỗi, liệu... anh có ghét tôi chứ?"
" Tôi không hề ghét cậu, Ango"
" Vì... vì sao? "
" Cậu không có lỗi gì cả, Ango. Tôi không hề ghét cậu vì dù gì cậu cũng chỉ là nạn nhân mà thôi, đừng tự dằn lòng mình nữa nhé, được không ?"
" Tôi... tôi hứa mà ... Oda... hức hức"
______________________
mẻ t/g bị ngố
mẻ t/g bị ngố
end rồi ấy nhá mấy mom
mẻ t/g bị ngố
mẻ t/g bị ngố
HE đó :> vui hông :D
mẻ t/g bị ngố
mẻ t/g bị ngố
dự định là chap sau ra hơi lâu
mẻ t/g bị ngố
mẻ t/g bị ngố
bái bai
Hot

Comments

Remind béo >:))))

Remind béo >:))))

ý là bị lười quá hay thôi tôi quỵt luôn chap tặng 8/3 nha :>

2025-03-10

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play