[Dương Quân] Mùa Đông YÊU Mùa Hạ
Sự thật
TRẦN ĐĂNG DƯƠNG
Này? //dịnh vai em lại//
PHẠM ANH QUÂN
S..sao..thế?! //sợ//
TRẦN ĐĂNG DƯƠNG
Chiếc vòng….?//nhìn em đầy nghi hoặc//
PHẠM ANH QUÂN
Tôi ko nói được
TRẦN ĐĂNG DƯƠNG
*không ép được….*
PHẠM ANH QUÂN
Anh có chuyện gì sao?
TRẦN ĐĂNG DƯƠNG
Không có gì
PHẠM ANH QUÂN
Vâng…//đứng dậy//
TRẦN ĐĂNG DƯƠNG
Cậu định đi ra gầm cầu ở à?
PHẠM ANH QUÂN
Chứ sao giờ…
PHẠM ANH QUÂN
Còn bố mẹ đâu…
TRẦN ĐĂNG DƯƠNG
Thế ở lại nhà tôi đi
TRẦN ĐĂNG DƯƠNG
Tôi giữ cậu đấy
PHẠM ANH QUÂN
Thôi không cần
TRẦN ĐĂNG DƯƠNG
Phiền cái gì mà phiền
PHẠM ANH QUÂN
Thế cảm ơn anh
PHẠM ANH QUÂN
Vâng //leo lên giường//
TRẦN ĐĂNG DƯƠNG
//đi ra ngoài//
TRẦN ĐĂNG DƯƠNG
Không lẽ là em ấy sao….?
TRẦN ĐĂNG DƯƠNG
//lấy bức ảnh ra//
TRẦN ĐĂNG DƯƠNG
Haizzz con không biết phải em ấy ko nữa….
Bố mẹ em mà anh vừa ám sát thực sự là ba mẹ nuôi em
Còn ba ruột em thì đã mất khi em sinh ra
Em được 4 tuổi thì mẹ ruột em đã dẫn một người thanh niên về nhà và đào tạo thành sát thủ
Chiếc vòng cổ mà anh nói chính là chiếc em đang đeo…mẹ em bị tổ chức khác ám sát nên đã để lại chiếc dây chuyền đó và đưa em ở khu rừng nhỏ
Anh lúc đó mới 16-17 tuổi nên chưa biết gì cả
Đến khi bame nuôi em thấy em và đã nhận em làm con
Còn anh thì lưu lạc ngoài kia
Và nhờ vào công sức mẹ em dạy anh chuyên sâu nên đã được nhận vào một nơi đầy sát thủ để tiếp tục hành trình
Nhưng anh vẫn ko quên việc tìm kiếm đứa con của ân nhân mình
TRẦN ĐĂNG DƯƠNG
…..//đi lại vào phòng//
TRẦN ĐĂNG DƯƠNG
*để dò xét xem thế nào cái đã….*
TRẦN ĐĂNG DƯƠNG
//nhìn em//
TRẦN ĐĂNG DƯƠNG
Nét giống thế cơ mà…//con mắt anh đầy sự lưu luyến nhẹ//
PHẠM ANH QUÂN
//thức dậy//
PHẠM ANH QUÂN
Anh ta đâu rồi nhỉ?
Anh để lại mảnh giấy nhỏ trên bàn:”tôi chuẩn bị đồ vscn cho cậu rồi”.
PHẠM ANH QUÂN
Chu đáo nhỉ?
PHẠM ANH QUÂN
//xuống lầu//
TRẦN ĐĂNG DƯƠNG
//nhìn em//
Comments
Mai Phương
+1 phũ phàng
2025-03-26
1
linh😑😑😑😶
cũm cũm dịu cũng keo
2025-03-21
1