Chapter 4 : Ăn chung

Con dao của hắn phóng tới, làm xước ngay trán cậu.
Nam Bạch Diên Phong¹⁷
Nam Bạch Diên Phong¹⁷
Chậc. .- *Lao đến chỗ hắn*
Thấy tên trộm không còn gì để tấn công nên cậu lao đến, vặn tay hắn ra sau lưng rồi đè hắn xuống sàn.
Quần Chúng
Quần Chúng
Tên Trộm : *Vùng vẫy* Thả tao ra!!
Nam Bạch Diên Phong¹⁷
Nam Bạch Diên Phong¹⁷
Trai đẹp chưa bị ngu, nên đéo thả. *Ấn mạnh hắn xuống cho khỏi chống cự*
Thế là cậu quyết định lấy sợi dây trông khá chắc chắn và cột quanh người hắn.
Làm xong cậu liền báo cảnh sát đến để áp giải hắn về đồn.
Khi cảnh sát đến, vì nghe tiếng ồn nên dì cậu tỉnh và bước xuống chỗ cậu đang đứng.
? ? ?
? ? ?
Dì : Có chuyện gì vậy con? Cảnh sát sao lại ở đây? *Nhìn xung quanh*
Dì cậu có vẻ hơi hoảng hốt, may mắn cậu đã lên tiếng giải thích.
? ? ?
? ? ?
Dì : Ra là vậy. .
? ? ?
? ? ?
Dì : *Thấy vết máu trên trán cậu* Trời ơi!!
~~~
Hiện tại cậu đang ngồi ở sofa phòng khách, dì của cậu thì đang vừa băng bó cho cậu vừa dặn dò cậu.
Dì chỉ sợ cậu giống cha mẹ cậu, mất cậu rồi dì và bé Kim sẽ rất buồn, vì họ đã vốn xem cậu như là một gia đình rồi.
? ? ?
? ? ?
Dì : Xong rồi, con lên phòng ngủ đi, mai dậy sớm còn phải đi học. *Xoa đầu Phong rồi dọn dẹp hộp y tế*
Nam Bạch Diên Phong¹⁷
Nam Bạch Diên Phong¹⁷
Vâng, cháu biết rồi. *Đi đến cầu thang rồi lên tiếng*
Nam Bạch Diên Phong¹⁷
Nam Bạch Diên Phong¹⁷
D-dì ngủ ngon! *Chúc xong cậu liền chạy về phòng, tai cậu đã đỏ lên hết rồi.*
Cậu ngại vì chưa bao giờ cậu từng chúc ai cả.
Và cả cậu vốn rất dễ ngại, chỉ tại không bộc lộ.
? ? ?
? ? ?
Dì : *Phì cười dịu dàng* Ừm, ngủ ngon nhé!
Dù cậu đã chạy lên lầu nhưng dì vẫn đứng đó và chúc cậu.
-
Cậu hiện tại đang trong phòng, úp mặt xuống gối và ngủ một giấc đến sáng.
~~~
Sáng hôm sau.
Nam Bạch Diên Phong¹⁷
Nam Bạch Diên Phong¹⁷
Dì cháu đi! *Mở cửa, gặm bánh mì bước ra ngoài*
Quần Chúng
Quần Chúng
Dì : Ừ! Đi học cẩn thận!
Cậu đang từ tốn vừa đi vừa nhai bánh mì mà dì đã làm cho cậu.
Đỗ Thịnh Phạm Tuấn¹⁷
Đỗ Thịnh Phạm Tuấn¹⁷
*Nhào đến* Phong ơi!!
Nam Bạch Diên Phong¹⁷
Nam Bạch Diên Phong¹⁷
*Nhẹ nhàng né qua một bên* Bố thằng khùng, mới sáng sớm.
Đỗ Thịnh Phạm Tuấn¹⁷
Đỗ Thịnh Phạm Tuấn¹⁷
Ặc-! *Ngã nhào ụp mặt xuống đất*
Đỗ Thịnh Phạm Tuấn¹⁷
Đỗ Thịnh Phạm Tuấn¹⁷
Ahuhu! *Đứng dậy* Đau mặt quá Phong ơi!! *Mè nheo cậu*
Nam Bạch Diên Phong¹⁷
Nam Bạch Diên Phong¹⁷
*Xoa mặt Tuấn rồi vỗ nhẹ lên một cái* Rồi, hết đau.
Đỗ Thịnh Phạm Tuấn¹⁷
Đỗ Thịnh Phạm Tuấn¹⁷
Ủa, ê!! Dỡn hả ba!!
Nam Bạch Diên Phong¹⁷
Nam Bạch Diên Phong¹⁷
*Không quan tâm mà bước về phía trường học*
Đỗ Thịnh Phạm Tuấn¹⁷
Đỗ Thịnh Phạm Tuấn¹⁷
Đợi tao! *Xách đít chạy theo*
-
Đến lớp.
Cả 2 cùng trở về vị trí ngồi.
Phạm Hoàng Bảo Khang¹⁷
Phạm Hoàng Bảo Khang¹⁷
A! Cậu đến rồi. *Xích vào cho cậu ngồi*
Nam Bạch Diên Phong¹⁷
Nam Bạch Diên Phong¹⁷
Xích vừa thôi, dữ quá lọt đất tôi không bồi thường cho mông cậu đâu. *Ngồi xuống*
Phạm Hoàng Bảo Khang¹⁷
Phạm Hoàng Bảo Khang¹⁷
Ừm, Phong này. . *Khều tay áo cậu*
Nam Bạch Diên Phong¹⁷
Nam Bạch Diên Phong¹⁷
Hmm? *Quay sang*
Phạm Hoàng Bảo Khang¹⁷
Phạm Hoàng Bảo Khang¹⁷
C-cậu bị thương sao? Trên trán. . *Nhìn cậu*
Nam Bạch Diên Phong¹⁷
Nam Bạch Diên Phong¹⁷
À. . *Xoa trán*
Nam Bạch Diên Phong¹⁷
Nam Bạch Diên Phong¹⁷
Không sao, vết thương nhỏ thôi, lo cho tôi à? *Chống cằm nhìn Khang*
Phạm Hoàng Bảo Khang¹⁷
Phạm Hoàng Bảo Khang¹⁷
*Bất ngờ, đỏ mặt* Bạn bè mà, phải lo chứ. .*Ngượng ngùng*
Nam Bạch Diên Phong¹⁷
Nam Bạch Diên Phong¹⁷
Ồ. . "Chỉ định đùa chút, ai ngờ thật, trông cũng đáng yêu."
Rồi thế là cuộc trò chuyện chìm vào im lặng khi giáo viên bước vào.
~~~
Giờ giải lao.
Đỗ Thịnh Phạm Tuấn¹⁷
Đỗ Thịnh Phạm Tuấn¹⁷
Ê Phong! *Bay xuống bàn cậu*
Nam Bạch Diên Phong¹⁷
Nam Bạch Diên Phong¹⁷
Làm sao? *Chống cằm nhìn Tuấn*
Đỗ Thịnh Phạm Tuấn¹⁷
Đỗ Thịnh Phạm Tuấn¹⁷
Nay tao không đi ăn với mày đuợc, câu lạc bộ cần tao! *Long lanh lấp lánh*
Nam Bạch Diên Phong¹⁷
Nam Bạch Diên Phong¹⁷
Biết rồi, giờ phắn lẹ đi. *Xua xua tay*
Đỗ Thịnh Phạm Tuấn¹⁷
Đỗ Thịnh Phạm Tuấn¹⁷
"Đuổi như đuổi chó vậy bro?" *Rời đi*
Sau khi Tuấn đi thì Khang cũng bắt chuyện với cậu.
Phạm Hoàng Bảo Khang¹⁷
Phạm Hoàng Bảo Khang¹⁷
Nè Phong. . Tớ có thể đi ăn cùng cậu không-? *Chọt hai ngón tay vào nhau*
Nam Bạch Diên Phong¹⁷
Nam Bạch Diên Phong¹⁷
Hử? *Quay sang* Được, đi thôi.
-
Cả hai cùng đến canteen.
Phạm Hoàng Bảo Khang¹⁷
Phạm Hoàng Bảo Khang¹⁷
Cậu ăn gì? Để tớ đi lấy. *Nhìn cậu*
Nam Bạch Diên Phong¹⁷
Nam Bạch Diên Phong¹⁷
Thôi, đi chung đi. *đẩy nhẹ cậu ta về phía trước*
Cả hai sau khi lấy xong đồ ăn thì cũng tìm bàn trống để ngồi ăn.
Cả 2 vừa ăn vừa trò chuyện.
Phạm Hoàng Bảo Khang¹⁷
Phạm Hoàng Bảo Khang¹⁷
Phong này. .? *Chọt nhẹ vào vai cậu*
Nam Bạch Diên Phong¹⁷
Nam Bạch Diên Phong¹⁷
Hmm? *Đang nhai thì ngước lên, má cậu hơi phình ra*
Phạm Hoàng Bảo Khang¹⁷
Phạm Hoàng Bảo Khang¹⁷
A. . *Ngẩn người*
~~~
End.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play