[ Pangbowen X Liujialiang] Duy Nhất
Chap 3: Điều tra
Lưu Giai Lương
/lơ mơ tỉnh dậy/
Cậu nhìn thấy anh,cậu lại nhớ đêm đó,khiến cậu hoảng sợ,đứng dậy đi đến tủ để trốn nhưng bị anh cản lại.
Bàng Bác Văn
/ngăn lại/ Đi đâu?
Lưu Giai Lương
/không nói gì cố gắng gỡ tay anh ra/
Cậu không nói gì cố hất tay anh ra nhưng không thành,cậu nằm xuống giường ôm thân mình run rẩy nhìn anh.
Anh đã làm gì cậu đâu mà khiến Giai Lương sợ anh như thế.
Bàng Bác Văn
/nằm xuống ôm chặt cậu/
Lưu Giai Lương
/giật mình/
Cậu sợ lắm, cậu không dám la ,cậu chỉ yếu ở chống cự vô ích,thấy cậu như vậy anh chỉ càng ôm chặt cậu hơn.
Bàng Bác Văn
Đừng sợ, tôi không làm gì em đâu../vỗ về/
Cậu thấy anh không làm gì mình thì cũng nằm im cho anh ôm,không dám nhúc nhích nửa bước.
Bàng Bác Văn
/Cúi xuống/Em ăn gì chưa?
Lưu Giai Lương
/nhìn chằm chằm không nói gì/
Anh chỉ cười xoa đầu cậu,nhìn khuôn mặt nhợt nhạt của người trong lòng anh nghĩ trốn trong tủ cả ngày có lẽ chưa được ăn gì.
Bàng Bác Văn
Để anh đem cháo lên cho em.
Anh buông cậu ra đi xuống lầu lấy cháo ,vừa buông ra cậu liền vội vàng chạy vào tủ thì bị anh ngăn lại.
Bàng Bác Văn
Đừng trốn trong đó nữa,em sẽ chết ngạt mất.
Anh nắm tay cậu kéo lại,cậu run rẩy nhìn anh không nói câu nào ,anh bế hẳn cậu mang người xuống lầu.
người hầu
Người hầu 1: C-Cậu chủ bế ai kìa mọi người/bất ngờ/
người hầu
Người hầu 2: Người nào mà may mắn thế nhờ/xì xào/
Bàng Bác Văn
Mang cháo lên đây.
Tô cháo nóng hổi được đặt xuống bàn,anh nhìn cậu
Cậu ngồi im không nhúc nhích,vẫn một tư thế từ như một con robot cứ răm rắp nghe lời anh.
Bàng Bác Văn
/nhíu mày/"Con người này không biết mỏi ,biết đói là gì sao.."
Lưu Giai Lương
/quay mặt đi/
Bàng Bác Văn
/xoay đầu cậu lại/ nhìn ở đây này ,anh đút em ăn.
Anh đút từng muỗng cháo cho cậu rồi cho cậu uống thuốc,xong xuôi anh dẫn người lên phòng khách ngồi.
Lưu Giai Lương
/ngồi vào một góc ghế thu chân lại/
Bàng Bác Văn
/kéo cậu lại gần mình/ Bé con ,nói cho anh biết em là ai? tên gì?
Cậu im lặng nhìn anh..anh bất lực ,anh nghĩ cậu sợ lên không muốn nói chuyện.
Bàng Bác Văn
Đừng sợ anh không làm gì em cả..
Anh vẫn nói vẫn kiên trì muốn cậu nói chuyện với anh
Bàng Bác Văn
Chuyện đêm đó ,Anh xin lỗi em được chứ ...
Vừa nhắc đến đêm đó ,cậu liền có phản ứng ,mạnh mẽ sợ hãi,hất hất tay anh ra,anh ôm người vào lòng vỗ về.
Bàng Bác Văn
Đừng sợ ,đừng sợ../xoa lưng cậu/
Lưu Giai Lương
/Dần dần thiếp đi vì mệt mỏi/
Bàng Bác Văn
/bế cậu vào phòng mình/
Tại sao chỉ trong một ngày mà anh liền thay đổi chóng mặt.. Vì sao?Tại anh bị con mèo nhỏ này cảm hoá rồi ư ? anh cười ,cảm hoá cũng được ..Anh chấp nhận con mèo nhỏ này,mèo nhỏ nhút nhát của anh rất cần được bảo vệ.
Bàng Bác Văn
/giơ máy lên chụp của Giai Lương gửi cho ai đó/
Bàng Bác Văn
:"Điều tra người này cho tôi,sớm nhất."
Bàng Bác Văn
/nhẹ nhàng đi đến hôn vào trán cậu/tạm thời gọi em là mèo nhỏ vậy.../cưng chiều/
Comments
Nhún Gãy Cặc Anh 🤪
Lương: Di đái sắp ra tới nơi r mà ngăn lại 🥰
2025-05-06
0
💤?
đi đái
2025-03-24
3
em nhiều chồng😋
bế vk t á m😏
2025-03-19
0