Mình Yêu Nhau Lâu Thêm Chút [ RhyCap ]
Chap 2
Bệnh viện trung ương, khoa nội tổng quát
Cũng như anh, cậu đc tốt nghiệp sớm nhờ vào thành tích đáng nể
Dr. Hoàng Đức Duy – Nội tổng quát
Ca trực kéo dài khiến mắt cậu đỏ hoe. Bệnh nhân tăng huyết áp nhập viện liên tục, hồ sơ chất thành xấp. Cậu vừa đẩy cửa ra khỏi phòng thăm bệnh, vừa tranh thủ gỡ găng tay, mái tóc hơi ẩm vì mồ hôi
Bước xuống hành lang tầng 3
Hoàng Đức Duy
// dừng lại //
Khoa ngoại. Phòng hội chẩn
Cậu nhìn qua ô kính vuông, như một thói quen chẳng rõ hình thành từ khi nào
Hoàng Đức Duy
Nay đông người thế ?
Một nhóm bác sĩ ngoại khoa trong phòng, ai nấy đều tập trung vào bản chụp MRI trên màn hình lớn. Giữa họ, một người đàn ông đứng nghiêng người về phía bảng, tay cầm bút laser, miệng đang giải thích gì đó với giọng điềm tĩnh
Ba năm. Tưởng chừng đã quên. Nhưng chỉ một giây chạm mắt, mọi thứ lại vỡ oà như mới hôm qua
Người mà cậu tiễn đi, đã dặn là “đừng quay lại”, giờ đang đứng ngay kia, cách một lớp kính, tay vẫn cầm bút, giọng vẫn trầm và chắc như mọi lần thuyết trình
Cậu không bước vào. Chỉ đứng đó.
Mắt không rời.
Còn tim thì không biết nên vui hay đau nữa
Vào buổi chiều tại phòng Dr.Hoàng
Hoàng Đức Duy
// vò đầu // đầu bị làm sao vậy trời !
Hoàng Đức Duy
// vẫn cúi mặt // Vào đi
Cửa mở. Mùi bạc hà quen thuộc thoảng qua trong không khí
Nguyễn Quang Anh
Chào bác sĩ Hoàng// 👋 //
Hoàng Đức Duy
// hít hít ngẩng lên // bác sĩ khoa ngoại giờ rảnh vậy sao ? ❄️
Nguyễn Quang Anh
Cũng tuỳ bệnh nhân bên khoa nội có tiếp không ?
Quang Anh cười nhẹ, kéo ghế ngồi đối diện. Ánh mắt vẫn như xưa-chẳng thay đổi gì sau ngần ấy năm. Vẫn dịu dàng như cái ngày anh bỏ cậu đi
Hoàng Đức Duy
//❄️// tôi tưởng anh không quay lại ?
Nguyễn Quang Anh
// nhìn cậu // Anh cũng tưởng thế
Hoàng Đức Duy
// cau mày //
Nguyễn Quang Anh
Lúc bay đi, anh đã nghĩ nếu mình giỏi hơn, mạnh mẽ hơn… thì có thể bảo vệ em khỏi những thứ em không dám nói thành lời
Hoàng Đức Duy
Tôi không cần ai bảo vệ ❄️
Nguyễn Quang Anh
Anh biết. Em mạnh mẽ mà
Nguyễn Quang Anh
Nhưng mạnh mẽ cũng có lúc mệt // cười dịu //
Nguyễn Quang Anh
Hồi đó anh chưa đủ tốt. Cũng không đủ chắc chắn để ở lại. Anh đi để học cách làm một bác sĩ giỏi hơn, và… làm một người yêu trưởng thành hơn
Nguyễn Quang Anh
Ba năm rồi
Nguyễn Quang Anh
Anh vẫn nhớ em thích uống cà phê không đường. Vẫn nhớ em hay tự ôm hồ sơ về nghiên cứu một mình dù chẳng ai bắt. Vẫn nhớ em hay ngồi ở ghế hành lang tầng ba để suy nghĩ
Hoàng Đức Duy
// ngẩng lên, ánh mắt sắc hơn // Anh nhớ thì để làm gì ?
Nguyễn Quang Anh
// mỉm cười // Để bây giờ quay về đúng chỗ, và bắt đầu lại từ đầu. Từng chút một theo đuổi em !
Không một lời vồn vã. Không cầu xin
Chỉ là sự dịu dàng kiên định ấy.
Mà cậu thì đã từng yêu điều ấy đến phát điên
Dao Nuea 💫
Có gì mn nổi Dao cái nhận xét
Comments
Vịt SuKem
Đánh giá chuyện của mình ở 1 nick khác 😝
2025-06-16
2