Chap 2

————————————
Sáng hôm sau
Ánh sáng lờ mờ chiếu qua tấm rèm, rọi lên khuôn mặt Lou
Cậu khẽ cau mày, đầu đau như búa bổ
Cảm giác đầu tiên là cơ thể mỏi nhừ, cảm giác thứ hai là... lạnh. Lou chớp mắt, vừa xoay người thì nhận ra mình chẳng mặc gì ngoài tấm chăn quấn người
Hoàng Kim Long
Hoàng Kim Long
/cứng người/
Tiếng thở đều đặn bên cạnh khiến Lou khẽ run rẩy
Người đàn ông tối qua vẫn nằm đó, một cánh tay vắt ngang trán, gương mặt thư thái đang ngủ rất ngon
Lou không nhớ rõ lắm chuyện tối qua, mọi thứ như màn sương mờ mịt
Mắt cậu vô thức nhìn xuống tay hắn - một chiếc vòng chỉ đỏ
Leng keng...
Một tiếng chuông rất nhỏ vang lên khi Lou bất giác cử động tay mình. Cậu thoáng giật mình, nhìn xuống cổ tay - một chiếc vòng y hệt
Hoàng Kim Long
Hoàng Kim Long
“Sao hai cái vòng này trông quen thế nhỉ?”
Nhưng đầu cậu vẫn còn choáng, chẳng thể nghĩ ra điều gì
Không được, cậu phải đi khỏi đây
Lou mím chặt môi, rón rén kéo chăn cúi xuống nhặt quần áo
Tay cậu run run khi chạm tay nắm cửa
Cậu không dám quay lại nhìn người đàn ông trên giường thêm lần nào nữa
Và cứ thế, cánh cửa khẽ đóng lại
Người nằm trên giường khẽ mở mắt, khoé môi nhếch lên
Quân nhìn cánh cửa vừa đóng rồi đưa mắt xuống cổ tay mình
Hắn bật cười, giọng nói vang lên trong không gian tĩnh lặng
Phạm Anh Quân
Phạm Anh Quân
Vậy là mày vẫn chưa nhớ ra tao sao?
————————————
Tua đến sáng vài ngày sau ☺️
Lou đang ngủ ngon thì bị ông anh trai đạp cửa xông vào
RẦM!
Cánh cửa phòng cậu bật tung ra
Nguyễn Trường Sinh
Nguyễn Trường Sinh
Dậy đi!
Cậu nhăn mặt, kéo chăn trùm kín đầu
Hoàng Kim Long
Hoàng Kim Long
/lầm bầm/ Năm phút nữa...
Trường Sinh không nhắc lại lần hai, anh thẳng tay giật chăn của Lou làm cậu lăn theo ngã xuống giường
Hoàng Kim Long
Hoàng Kim Long
ANH!!?
Nguyễn Trường Sinh
Nguyễn Trường Sinh
Mày ngủ thêm một phút nữa là anh khỏi chở, tự mà cuốc bộ đến trường
Hoàng Kim Long
Hoàng Kim Long
Anh có thể gõ cửa trước không?
Nguyễn Trường Sinh
Nguyễn Trường Sinh
Anh có gõ, mày không nghe thôi
Trường Sinh đứng khoanh tay trước giường, vẻ mặt không kiên nhẫn
Trông anh cực kì giống ông anh cả nghiêm túc đang phải đối phó với đứa em lười biếng nhất quả đất
Lou dụi dụi mắt, đầu rối bù như tổ quạ
Hoàng Kim Long
Hoàng Kim Long
Anh có cần bạo lực thế không?
Nguyễn Trường Sinh
Nguyễn Trường Sinh
/cười nhạt/ Không bạo lực thì mày có chịu dậy không?
Nguyễn Trường Sinh
Nguyễn Trường Sinh
Hôm nay là ngày đầu tiên đến trường mới, nhanh lên
Lou thở dài, biết có trốn cũng không thoát bèn lết xuống giường
Cậu lê người ra khỏi giường, mắt nhắm mắt mở vào nhà tắm
————————————
Xuống nhà, ba mẹ cậu đã ngồi sẵn ở bàn ăn
Trường Sinh thì dựa vào ghế, tay cầm ly cà phê trông y như một ông chú trưởng thành nhưng thực ra cũng chỉ mới hai mấy tuổi
Mẹ Lou
Mẹ Lou
/đẩy đĩa sandwich về phía cậu/ Con ăn đi
Cậu cầm miếng bánh lên, cắn một miếng, vẻ mặt trông chẳng hào hứng gì
Bố Lou
Bố Lou
Con vẫn không thích chuyển trường à?
Do công việc của bố nên Lou cũng thường xuyên phải chuyển trường
Hoàng Kim Long
Hoàng Kim Long
Cũng không hẳn...
Hoàng Kim Long
Hoàng Kim Long
Con không hứng thú lắm
Cũng phải, mỗi lần chuyển trường cậu đều không gắn bó lâu với lớp
Nguyễn Trường Sinh
Nguyễn Trường Sinh
/nhìn cậu/ Vào lớp mới thì ít nhất cũng tỏ ra thân thiện chút đi
Nguyễn Trường Sinh
Nguyễn Trường Sinh
Đừng có vác cái mặt lạnh đó rồi suốt ngày lủi thủi một mình
Hoàng Kim Long
Hoàng Kim Long
/liếc anh/ Anh cũng y vậy hồi đi học còn gì
Nguyễn Trường Sinh
Nguyễn Trường Sinh
Anh khác, mày khác
Nguyễn Trường Sinh
Nguyễn Trường Sinh
Anh không phải là đứa dễ bị bắt nạt như mày
Hoàng Kim Long
Hoàng Kim Long
/bĩu môi/ Anh cứ chờ xem
Nguyễn Trường Sinh
Nguyễn Trường Sinh
/lấy chìa khoá xe/ Đi thôi, lên xe anh chở mày đi
Lou chào bố mẹ rồi ngoan ngoãn đi theo sau, dù sao thì cậu cũng không muốn đi bộ tới trường
Vài phút sau, Lou có mặt trong xe, miệng vẫn còn ngáp dài
Nguyễn Trường Sinh
Nguyễn Trường Sinh
Chưa tỉnh à?
Hoàng Kim Long
Hoàng Kim Long
Chưa
Nguyễn Trường Sinh
Nguyễn Trường Sinh
Thế anh tấp vào quán cafe mua cho mày ly espresso nhé?
Hoàng Kim Long
Hoàng Kim Long
/nhăn mặt/ Thôi thôi, uống cái đó chắc tỉnh luôn ba ngày
Nguyễn Trường Sinh
Nguyễn Trường Sinh
/cười khẽ/
Hoàng Kim Long
Hoàng Kim Long
Anh, làm thầy giáo vui không?
Trường Sinh nhướn mày, hiếm khi anh thấy em trai tò mò về công việc của mình như vậy
Nguyễn Trường Sinh
Nguyễn Trường Sinh
Cũng bình thường, mà hơi phiền
Hoàng Kim Long
Hoàng Kim Long
Vậy sao anh làm?
Nguyễn Trường Sinh
Nguyễn Trường Sinh
Vì có đứa nào đó cần bị giám sát
Hoàng Kim Long
Hoàng Kim Long
Người ta lớn rồi, có phải trẻ con nữa đâu...
Chiếc xe dừng trước cổng trường
Lou đeo balo lên vai, mở cửa bước xuống
Nguyễn Trường Sinh
Nguyễn Trường Sinh
Vào trước đi, nhớ đừng gây chuyện
Hoàng Kim Long
Hoàng Kim Long
/cười nhạt/ Ai mà biết được
Nói rồi cậu quay người bước vào cổng trường
————————————
END
Hot

Comments

thxyy

thxyy

t đọc ra mười hai tủi:))

2025-04-22

1

Gọi tui là Galaxy

Gọi tui là Galaxy

chxxxxxx

2025-04-14

2

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play