[AGENTSMITHXVICTIM] [AlanBecker] Ông Sếp Đáng Ghét!
chap 3: Buổi Tối Đầy Tình Cảm
Ballista
Cà vạt của cậu bị lệch kìa
Ballista
Và...cổ áo hơi...
Agent Smith
Cậu rảnh quá nhỉ?
Hazard
Không có ý gì đâu,chỉ tò mò chút thôi mà
Anh chỉnh lại chiếc cà vạt rồi quay mặt rời đi
Cả ba đặc vụ đứng nhìn nhau
Ba người tụ lại bàn chuyện một lúc
Primal
Có lẽ cậu ta đang giấu gì đó chăng?
Hazard
(gật đầu) tôi cũng nghĩ vậy
Ballista
Lúc nãy tôi còn thấy lúc cậu ta bước ra...hình như bên trong Victim nở nụ cười kì lạ lắm
Hazard
(nhận ra gì đó) hay là Smith và Victim đang làm gì đó mờ ám?
Hai tên còn lại suy nghĩ một lúc rồi đồng loạt gật đầu,gần như cũng hiểu ý Hazard
Smith đang nhăm nhi tách cà phê nóng trên tay ở sảnh chính trụ sở
Ngay lúc đó một bàn chân đang tiến tới chỗ Smith
Anh ấy còn đích thân ra đây
Victim
Giúp tôi làm vài tài liệu
Anh biết rõ chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo
Là một lời mời mang một ý nghĩa khác
Hướng Victim đi không phải là văn phòng của anh ta
Smith chỉ lặng lẽ theo sau sếp của mình
Ba tên đặc vụ kia đang nhìn về hướng Smith đang đi
Primal
Đó không phải hướng về văn phòng của sếp..
Hazard
(giọng đầy ẩn ý) chậc chậc...chúng ta sắp khám phá một cái gì đó thú vị rồi
Ballista
(nhẹ giọng) chúng ta...có nên đi theo không?
Chậm rãi theo sau hai người kia...
Primal đột nhiên lấy ra một thiết bị quay phim nhỏ
Primal
(nói nhỏ) có thử không?
Ballista
(thì thầm,cười khẽ) đặt nó ở góc trên,đừng để hai người họ thấy là được
Họ lùi ra sau và nhìn vào chiếc điện thoại của Primal
Trên màn hình hiện rõ hình ảnh của Smith và Victim
Bên trong,hai người họ đã bắt đầu cuộc trò chuyện
Nhưng ai cũng biết nó không đơn thuần là vậy
Victim đã tiến lại gần Smith từ lúc nào
Khoảng cách rút ngắn trong vài giây
Smith có thể cảm nhận được hơi thở trầm ấm của Victim ngay trước mặt
Agent Smith
Vậy..tài liệu đâu?
Thay vào đó,một cái đẩy nhẹ
Lưng của Smith đã chạm vào giường
Không phải một cái đẩy mạnh mẽ
Nhưng cũng đủ để thể hiện ai đang kiểm soát tình hình
Victim cúi xuống trao cho Smith một nụ hôn chậm rãi,đầy cảm xúc
Mọi thứ đều đã hiện ra trong điện thoại Primal
Hazard
Trời ạ..tôi biết mà...TÔI BIẾT MÀ!!
-Quay lại với Smith và Victim-
Smith có thể cảm nhận được bàn tay Victim đang đặt lên eo mình
Hơi thở cả hai như đang quyện vào nhau
Không khí trở nên tĩnh lặng
Cuối cùng Victim cũng từ từ rời khỏi nụ hôn
Ánh mắt anh ta nhìn biểu cảm của Smith
Victim
Cậu biết rõ...tôi gọi cậu không phải vì mấy tập tài liệu đấy..
Smith im lặng,khẽ cau mày
Lần này Victim táo bạo hơn trước
Anh ta đã nhắm tới cổ Smith
Hơi thở của Victim nhẹ nhàng lướt qua cổ Smith
Lưỡi Victim chạm nhẹ lên làn da của Smith
Smith gần như không kìm được hơi thở của mình
Và Victim cũng biết điều đó
Anh ta mỉm cười thích thú
Victim
Vẫn cố giữ bình tĩnh à...?
Tất nhiên,Victim sẽ không dừng lại sớm như vậy
Nhưng cũng đủ để Victim bắt được khoảnh khắc đó
Victim
Ồ...tôi không biết cậu lại phản ứng nhanh vậy đấy..
Agent Smith
Ngài...vừa làm gì vậy?
Victim
Đánh dấu lãnh thổ thôi...
Một dấu vết nhạt màu nhưng không thể che giấu
Victim liếm nhẹ lên vết cắn đó
Lưỡi của Victim đi qua vết cắn
Smith không thể kìm được hơi thở
Victim
Nhạy cảm hơn tôi nghĩ đấy..
Smith mím môi nhìn victim
Agent Smith
Ngài đang thử giới hạn của tôi sao?
Victim đưa tay của mình lướt qua lớp vải áo sơ mi của Smith
Bàn tay của Victim chạm vào làn da của Smith
Hơi ấm từ bàn tay Victim lan toả khiến Smith khẽ rùng mình
Agent Smith
Ngài..luôn có thói quen này sao..?
Comments