[Văn Kỳ] Vạn Kiếp Vẫn Yêu Em
Chap 2
Diệp Thư Kỳ_nàng
Uầy, người đẹp mới về hả
Diệp Thư Kỳ_nàng
Sao không bảo mình ra đón
Tống Hân Nhiễm
Thôi khỏi đi mày ơi
Tống Hân Nhiễm
Tao tự về được, ai cần mày đón làm gì
Viên Nhất Kỳ
*ôm Dao+ thấy Nhiễm*
Viên Nhất Kỳ
Cậu về rồi hả *chạy sang ôm Nhiễm*
Tống Hân Nhiễm
Buông ra coi
Diệp Thư Kỳ_nàng
Được rồi đó Nhất Kỳ, mày ôm tí nữa là nó xỉu bây giờ nè
Viên Nhất Kỳ
ủa vậy hả *rời khỏi cái ôm*
Thẩm Mộng Dao
Nhiễm Nhiễm~ , cậu về rồi hả
Viên Nhất Kỳ
*đẩy Dao ra+ ôm Nhiễm*
Diệp Thư Kỳ_nàng
Hai bay làm gì khó coi vậy
Diệp Thư Kỳ_nàng
Dễ coi hồi nào
Diệp Thư Kỳ_nàng
Ủa mà Văn đi đâu rồi
Diệp Thư Kỳ_nàng
Sở Văn *hét*
Từ Sở Văn_cô
Em gọi chị hả *bước ra với đống đồ ăn trên tay*
Viên Nhất Kỳ
Chị cầm cái gì trên tay vậy
Thẩm Mộng Dao
Hình như là đồ ăn á mạy
Viên Nhất Kỳ
Nhưng mà đồ ăn của ai đây
Diệp Thư Kỳ_nàng
Đồ ăn của tao chứ còn ai vào đây
Diệp Thư Kỳ_nàng
Trả kẹo cho em
Từ Sở Văn_cô
Ò *có chút tiếc nuối*
Tống Hân Nhiễm
Ê mọi người
Tống Hân Nhiễm
Tui có ý kiến
Diệp Thư Kỳ_nàng
Có gì thì nói luôn đi
Tống Hân Nhiễm
Sẵn đây tui nói luôn
Tống Hân Nhiễm
Đi ăn không
Thẩm Mộng Dao
Mình cũng đi nữa
Từ Sở Văn_cô
Sao lúc nãy chị rũ em không đi mà giờ em lại đi
Diệp Thư Kỳ_nàng
Thế chị có đi không
Từ Sở Văn_cô
Sao hỏi nhiều quá vậy
Diệp Thư Kỳ_nàng
Ý là người ta mới hỏi có một câu mà chị
Diệp Thư Kỳ_nàng
Biết vậy bỏ chị ở nhà cho rồi
Thẩm Mộng Dao
"khó coi quá vậy trời" *lườm Kỳ*
phục vụ
*mang đồ ăn bước ra*
Diệp Thư Kỳ_nàng
Kìa kìa, đồ ăn tới rồi
Diệp Thư Kỳ_nàng
Hốc đi chúng mày
Tống Hân Nhiễm
Nói gì kì vậy trời
Diệp Thư Kỳ_nàng
Này, chị ăn đi *bốc tôm cho cô*
Từ Sở Văn_cô
Em bốc tôm cho chị á hả
Diệp Thư Kỳ_nàng
Không lẽ cho ma
Từ Sở Văn_cô
*vừa ăn vừa cười như được mùa*
Thẩm Mộng Dao
'ê mày ơi, sao chị ấy cười giống chạm dây vậy'
Viên Nhất Kỳ
'ừ, giống thật'
Viên Nhất Kỳ
Nè, cậu ăn đi *gắp thịt cho Nhiễm*
Thẩm Mộng Dao
Của tớ ngon hơn *gắp thịt cho Nhiễm*
Diệp Thư Kỳ_nàng
"khó coi vậy trời"
Comments