Chap3. Nhật kí thay đổi ##1

_____________________
_________________
Tiếp
Ở phòng của Thanh Pháp
Thanh Pháp đang call video với bạn
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
📱Cậu biết gì chưa
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
📱Có chuyện gì sao? Nhìn cậu hớn hở vậy...
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
📱Thì chuyện là anh Đăng Dương á...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
📱kể đi... Hay là cậu với anh ấy đã...
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
📱không phải không phải...làm gì có chuyện đó chứ cậu khùng hả
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
📱Thế là chuyện gì ?
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
📱Thì...anh ấy nhờ tớ làm gia sư ...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
📱Vậy là tiến thêm 1 bước tới gần crush hơn rồi còn gì !! Nhất bé rồi đó...
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
📱Làm sao sướng bằng được trùm trường bảo vệ xong nắm tay.... // cười khiêu khích//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
📱Ê nha ê nha, có vậy mà cứ trêu hoài...
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
📱há há há...
Không khí vui vẻ chẳng được lâu bỗng...
Dương Minh(em họ của Thanh Pháp
Dương Minh(em họ của Thanh Pháp
// Gõ cửa // Muộn rồi đó, anh ồn vừa thôi !! Định không cho ai ngủ nữa à ?
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
Anh xin lỗi, anh không cố ý làm phiền em rồi...
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
📱Thôi đi ngủ nha, ngủ ngon...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
📱Tớ chúa ghét thằng Minh đó đấy...
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
📱Thôi mà~ Ngủ đi...bai bai nhaa
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
📱Uhm cậu cũng vậy nhaa, ngủ ngon !!
Tắt máy, Thanh Phát bắt đầu rơi vào trầm tư Bởi vốn dĩ những người overthinking thường sống về đêm
Lý do mà ngay cả em họ nhỏ hơn cả về tuổi tác lẫn vai vế trong nhà cũng dám lên giọng mắng cậu... đó là do cậu chỉ đang ăn nhờ ở đậu nhà của họ...
Cô chú vẫn hay nói vậy với cậu, bởi ngoài cô chú thì cậu cũng đâu còn họ hàng nào để trông cậy nữa, bố mẹ cũng chỉ mới mất được 2 năm thôi mà cậu cảm thấy như đã 2 thế kỉ trôi qua vậy... Cậu nhớ bố mẹ chứ nhưng lại chẳng thể làm gì hơn, phận nam nhi sao lại khóc vì vài chuyện nhỏ nhặt như vậy được chứ
_____________________
Sáng hôm sau
Sau khi chuẩn bị hành trang để đi thi xong, Thanh Pháp vừa bước ra khỏi cửa nhà thì cậu lại ngạc nhiên trước sự xuất hiện của anh hàng xóm...
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
A-anh Đăng Dương...sao anh ở đây ?! Anh không đi học à ?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Uhm ! Hôm nay anh được nghỉ...em chuẩn bị đi thi à ??
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
Vâng ạ !! Nếu không còn gì nữa thì em đi trước nha...baibai anh
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Dù gì anh cũng đang rảnh, để anh dẫn em đi nhá ??
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
Thôi mà, em tự đi được...không làm phiền anh đâu
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
//xem đồng hồ// Cũng muộn rồi đó, nếu em không đi nhanh là không kịp thi đâu !!
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
Nhưng mà anh...
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Đi nhanh nào ~ // Đi phía trước em//
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
D-dạ //lặng lẽ đi theo phía sau Đăng Dương//
Đến trạm xe bus
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Đi đến trạm tiếp theo là đến nơi rồi... Anh dẫn em đi nốt nhé ?
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
Thôi ạ !! Em tự đi được rồi cảm ơn anh nhiều ...
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Không có gì... Em thi tốt nhé !!
Chiếc xe rời đi
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
// cười khờ nhìn theo//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// Từ đằng sau, ném balo vào người Đăng Dương// Thằng kia !!
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
// Đỡ được chiếc balo, khó chịu// Có chuyện gì ?!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Khó chiu cái gì ? Tao khó chịu thì thôi mày còn... À !? Sao nay mày không đi học ?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Liên quan đến mày à ?!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhìn bộ dạng này... Có lẽ là vừa đưa vợ iu đi thi học sinh giỏi đấy à ?!
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Điên à !? Vợ con cái gì chứ...
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Lại còn gạ được làm gia sư nữa... Nhìn khờ vậy mà cũng ra gì đấy
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Mày hâm à !?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Có gì nhớ chỉ tao bí quyết với nha !!... Đi net không ?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Đi !!
Rồi 2 người kéo nhau ra quán net chơi đến tận chiều mới về
bỗng trời đổ cơn mưa xối xả, nặng như chút nước như chút đi bao muộn phiền trong lòng rồi dần lấp đầy những khoảng trống, những đau thương mà người ta cố giấu cũng từ đó mà tràn ra
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
"Vừa thi xong mà đã mưa xui thật đó mưa to thế này thì làm sao mà về được đây"
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
"Hay là gọi cho Dương Minh... Nhưng thằng bé đang ôn tập, cô chú thì đi làm... Chắc phải đội mưa về quá"
Thanh Pháp đứng dưới mái che của bến xe bus như bị mắc kẹt giữa những rắc rối khó khăn mà chẳng thể thoát ra được, điều đó khiến cậu cảm thấy mình dần mất phương hướng, không biết nên làm gì, đi đâu về đâu...
Cuộc sống cậu lúc này như một con thuyền nhỏ lênh đênh giữa biển khơi gặp phải một cơn lốc mạnh mẽ và dễ dàng phá hủy sự bình yên của biển cả
Một lần đội mưa cũng không có gì to tát cả nhưng nhiều lần như vậy cũng khiến người kiên trì nhất phải chào thua
Trong khoảng khắc chiếc tàu dần chìm xuống đáy đại dương sâu thẳm thì lại có một chiếc tàu khác chạy lại và mang cho con tàu đó một ÁNH DƯƠNG, một tia hi vọng, giúp cho con tàu kia lại bắt đầu khởi động lại là tiếp tục đi tiếp...
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
// cầm theo một chiếc ô đi tới chỗ Thanh Pháp//
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
Đăng Dương ?!
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
May quá em chưa về...
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
??
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Anh...anh không có ý gì đâu... Chỉ là lúc em đi anh thấy em không mang theo ô nên anh mang ô tới cho em
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
Vậy ô của em đâu ?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
H-hả ô
Anh ngỡ ngàng vì mình đã quên mang ô cho Thanh Pháp...
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
ủa đâu ta ?? ô đâu ta ??
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
// phì cười// Vậy giờ anh tính sao ?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
uhm.... Nếu em vội thì đi chung ô với anh còn không thì để anh về lấy ô ra cho em, được không ?
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
Xíu em phải nấu cơm... Vậy làm phiền anh rồi!!
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
ờm không sao đâu !!
Có người từng nói :" Độ nghiêng của chiếc ô là minh chứng đối phương có yêu bạn hay không"
Có lẽ anh trai họ Trần này không yêu anh Đăng Dương cho lắm, một bên vai của anh đã ướt đẫm nước mưa
Còn bên Thanh Pháp thì khô queo chẳng đụng được ít nước mưa nào
Điều đó như ngọn lửa đã làm bùng cháy lên những tâm tư trong lòng lồng nhiệt và cháy bỏng
Hai trái tim không ngần ngại mà sáp lại gần nhau
________________________
_____________________
Hot

Comments

tui nè

tui nè

ra chap lẹ nha đừng có lười

2025-04-04

1

tui nè

tui nè

tội má tui🥹

2025-04-04

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play