Mới đây mà đã nữa kì 1 đã trôi qua. Từ sau cái ngày ấy cô dần trở nên có nhiều trạng thái và cảm xúc kì lạ hơn.
Mỗi khi gặp anh tim cô đập rất nhanh nhưng rồi cũng bình thường trở lại.
Anh thì không nhận ra gì cả mà vẫn sống cuộc đời của riêng mình, đồng thời chả nhận ra một tình cảm từ người mà anh xem là em gái đang dành cho anh.
Trong một tiết học nào đó
Hanna [ y ]
*Sau ngày hôm ấy Dansy cậu ấy lạ quá* // nhìn cô //
Dansy [ cô ]
// đang nằm trên bàn //
Dansy [ cô ]
*Tim mình nhói thật kể từ ngày ấy đến giờ, anh ấy...* Haizz
Hanna [ y ]
*Thở dài lần thứ 23 rồi, cậu ấy ổn không vậy*
Orany [ ả ]
// để ý cô và y //
Orany [ ả ]
Dansy em ra ngoài gặp ch...cô tí!
Dansy [ cô ]
Vâng ạ!
Hanna [ y ]
*Chị ấy nhận ra gì đó rồi thì phải*
Cô theo ả ra ngoài
Orany [ ả ]
Dansy mấy nay em lạ lắm, có chuyện gì vậy?
Dansy [ cô ]
Không có gì đâu chị tại...em vẫn chưa quen với trường thôi!
Orany [ ả ]
*Mình biết em ấy khó làm quen với môi trường mới, phải thích nghi lâu mới nhớ nhưng mà... Đợt này không như trước đây*
Orany [ ả ]
Dansy nếu em không ổn thì cứ nói chị nha
Dansy [ cô ]
Vâng em biết rồi..
Orany [ ả ]
// ôm cô //
Dansy [ cô ]
// sững người //
Orany [ ả ]
Chị không biết em buồn vì chuyện gì nhưng mà trên đời luôn có những niềm vui mà em sẽ xứng đáng nhận được nhiều hơn!
Orany [ ả ]
Đừng vì những chuyện nhỏ nhặt nhé!
Dansy [ cô ]
Vâng ạ!
Cho dù nghe chị cô nói nhưng cô vẫn thấy nhói trong lòng mỗi khi gặp anh vái cảm giác khó chịu mà người thường chẳng bao giờ có thể hiểu được cảm xúc của một người đang đơn phương là thế nào.
Sau khi tan học, trước đây cô sẽ đi cùng y về nhưng hôm này thì khác làm y càng lo cho cô hơn
Ngay khi về nhà cô liền chạy thẳng lên lầu. Mẹ và chị cô đến tối mới về nên chỉ có mình cô ở nhà thôi.
Dansy [ cô ]
Hộc..hộc..// thở gấp //
Dansy [ cô ]
*Tim mình...* // ngồi sụp xuống đất //
Dansy [ cô ]
*Anh ấy đã có người bên cạnh rồi, dù mình đến trước nhưng vẫn sẽ không được anh ấy chấp nhận.*
Tách tách tách 🎵
Âm thanh từng giọt nước mắt rơi xuống, những giọt nước mắt lăng dài trên má của cô.
Vì khóc quá mệt mà cô đã dần thiếp đi hồi nào không hay
Một khoảng thời gian sau
Cốc Cốc 🎵
Orany [ ả ]
Dansy em có ở trong đó không? Ra ăn tối nào!
Dansy [ cô ]
// mơ màng // Ư...
Orany [ ả ]
Dansy?
Dansy [ cô ]
Ưm..là chị..
Dansy [ cô ]
// đứng dậy hơi mơ màng //
Dansy [ cô ]
// mở cửa //
Orany [ ả ]
Dansy, em đi rửa mặt rồi xuống ăn tối nhé!
Dansy [ cô ]
Vâng..Oáp~ // ngáp //
Orany [ ả ]
// đi xuống //
Sau khi ả đi xuống cô bắt đầu đi rửa khuôn mặt của mình rồi xuống ăn tối của mẹ và ả
Orany [ ả ]
Dansy, nay có món em thích nè!
Dansy [ cô ]
Nhìn ngon quá!
Đồ ăn là thứ chữa lành nhanh nhất 😋
Nhân vật ẩn
Dansy, con cứ ăn để còn có sức để thi nhé sắp tới kì thi rồi!
Dansy [ cô ]
Vâng!
Dansy [ cô ]
// ăn // *Mẹ nấu vẫn ngon như hồi nào!*
Orany [ ả ]
*Vẫn ăn uống bình thường vậy là ổn rồi!*// cười mỉm //
Khi nãy ả kêu cô xuống ăn thì nhận ra khóe mi và mắt cô ửng đỏ lên ả nhìn mà sót nhưng chả biết nói sao.
Sau khi ăn xong
Nhân vật ẩn
Mẹ: Dansy! con ra tạp hóa mua dùm mẹ vài món nha sẵn muốn ăn gì thêm thì cứ mua đi nha! // đưa tiền //
Dansy [ cô ]
Vâng!
Ra ngoài
Dansy [ cô ]
*Trời dần trở lạnh cuối năm rồi*// thở ra khói //
Dansy [ cô ]
// đang bước đi trên đường //
Dansy [ cô ]
*Không biết giờ anh ấy đang làm gì nhỉ?* // cười nhạt //
Dansy [ cô ]
*À ừ chắc đang bên cô ấy rồi nhỉ, không biết cô gái đó là ai nhỉ* // thờ ơ //
Sau khi đến cửa hàng
Dansy [ cô ]
*Mua cho mẹ xong rồi, chắc mua vài bịch bánh ở cửa hàng tiện lợi nhỉ*
Trong lúc cô đang suy nghĩ nên mua bánh gì thì bổng có người đụng trúng cô
Thì mình xin thông báo kể từ chap này trở đi sẽ có nhiều trường hợp thú vị và cảnh bất. ngờ và sad nhiều hơn nha!
Tác giả
Sẽ có chap có và chap không :)))
Tác giả
Cảm ơn mọi người đã ủng hộ!
Mừng ngày 30/04 🇻🇳
Em ơi hòa bình đẹp lắm!
Đám trẻ với sao vàng khắp phố.
Em ơi hòa bình đâu dễ!
Bao người đi chẳng nói một lời
Em ơi hòa bình đắt lắm!
Trả bằng bao nhiêu nước mắt
Em ơi! Em có biết?
50 năm ngày giải phóng,
Phải trả bằng bao màu đỏ thẳm!
Em ơi hòa bình bao cái giá!
Cớ vì vài tiếng kẹt xe?
Em than trách cả ngàn lần!
Bao nước mắt của người mẹ đất Việt.
Cớ sao em chẳng biết nỗi đau ấy
Bao người nằm xuống tuổi đôi mươi!
Hòa bình em đang có chả bằng bao nỗi đau
Em ơi! Hãy đi đi...
Đi đến nơi những người đang ngủ say
Để cảm nhận thương xót!
Em ơi!
50 năm độc lập - tự do!
Trả bằng ngàn năm chiến đấu.
Nơi đất Việt nhuộm màu đỏ thắm!
Lá cờ đỏ tươi nhuộm bằng màu của chiến tranh!
Em ơi! Hòa bình đẹp chứ!
Đẹp như lúc ta húc đổ cổng Dinh Độc Lập!
Hòa bình bao cái giá!
Bao nước mắt của người phụ nữ!
Chiến tranh khốc liệt!
Nhưng vẫn có những người tham gia!
Vì hòa bình mảnh đất chữ S
Vì tương lai của cả trăm ngàn người!
Vì để thấy ấm áp của nơi lạnh giá!
Bao người tình nguyện đi xa...
Là con dân mang dòng máu đất Việt
Xin em hãy trân trọng nó!
Hòa bình đẹp, nhưng đắt lắm em ơi!
Comments