Không Đau Nữa Rồi [Caprhy]•|EngimaAlpha|•
Bột ơi
Phong Hào
anh Sinh hai đứa kia đâu (hớt hải)
mấy người còn lại đang chạy sau Hào
Trường Sinh
Duy trong kia (chỉ vào phòng cấp cứu)
Anh Tú tút
Quang Anh đang được ở trong phòng đông lạnh (mắt đỏ hoe)
Thanh Pháp
kh..không thể nào, phòng đó ở đâu vậy (mất bình tĩnh)
Đăng Dương
kiều em bình tĩnh lại đi (an ủi kiều)
Thượng Long
bác sĩ cho tôi hỏi nạn nhân Nguyễn Quang Anh đang ở đâu (gọi bác sĩ gần đó)
NVP
nạn nhân Quang Anh.. ở phòng đông lạnh, mời mọi người đi theo tôi (dẫn các anh đi)
Trường Sinh
mọi người đi đi, anh ở lại đợi duy tỉnh
các nv
nạn nhân đây, mong mọi người bình tĩnh (kéo tấm chăn che mặt QA)
Thành An
bột... (những giọt mắt bắt đầu rơi xuống)
Quang Hùng
Quang Anh àh (tuy buồn nhưng vẫn an ủi Gíp)
Thanh Pháp
bé bột ơi, sao m lại bảo tụi t vậy (khóc nấc lên)
Đăng Dương
sao lại như vậy hôm nay ngàu cưới của m mà....(ôm kiều)
còn anh Tú chỉ đứng một bên lặng lẹ rơi nước mắt, còn gì đau hơn chính mắt nhìn em trai ruột mình đã không còn hơi thở
Anh Tú tút
Quang Anh... m làm vậy t nói với Duy và bố mẹ như nào (ngồi sụp xuống)
Phong Hào
nó còn trẻ, tuổi thanh xuân nó chưa hết, người yêu thương nó vẫn con nhưng sao ông trời lại bất công tới thế
Thái Sơn
(chỉ im lặng ôm Hào)
Bảo Khang
m bảo với t sẽ sống tới khi già và hưởng thụ cuộc sống mà (nước mắt đã bắt đầu lăn trên má)
Thượng Long
(khóe mắt dần đỏ lên)
chính người mình yêu thương đang nằm ch.ết trước mặt mình là một cảm giác vừa đau vừa buồn mà còn vừa bất lực
cậu ấy còn rất trẻ, yêu đời và cậu ấy luôn yêu thương mọi người nhưng ông trời lại mất công đến thế
chủ sốp
end chap tại đây nhaa
Comments
C S Rio
Cũng không biết phải nói sao, chỉ muốn tặng cho tác giả một tràng pháo tay 👏👏👏
2025-05-30
0