[RhyCap]Nơi Lưu Giữ Tình Yêu
#5.
Hoàng Đức Duy
//Lấy điện thoại ra, tay run nhẹ, mở tin nhắn gửi cho Kiều – lớp phó//
Hoàng Đức Duy
📱 Mày nói với thầy Thành giúp tao, hôm nay tao nghỉ một ngày nha.
—Ký túc xá – phòng trống. Rèm khép hờ. Không khí lặng như tờ—
Hoàng Đức Duy
//Ném cặp lên bàn, ngồi bệt xuống giường, mắt nhìn chằm chằm trần nhà. Im lặng. Nhưng trong đầu thì không ngừng vang vọng.//
Giọng Quang Anh
“Mày chỉ là thằng đứng sau thôi, đừng ảo tưởng là mình giỏi.“
Giọng ba
“Cái thứ không biết vị trí của mình, dù có giỏi cách mấy cũng chỉ là rác rưởi.”
Hoàng Đức Duy
//Ngồi dậy, bước tới bàn học//
Hoàng Đức Duy
//Mở sổ bài kiểm tra điểm cao ngất – ánh mắt nhìn những con số mà trống rỗng//
Hoàng Đức Duy
"Vậy… tất cả cố gắng của mình, là vì cái gì?"
Duy ngồi sụp dưới sàn, lưng tựa mép giường. Lúc đầu chỉ là im lặng. Nhưng rồi——
Một tiếng nấc bật ra, như thể cuối cùng cậu cũng không thể ép bản thân im lặng thêm được nữa.
Hoàng Đức Duy
Oa… hức… oa…
Tiếng khóc bật lên, từng nhịp vỡ vụn. Duy siết tay thành nắm, đấm nhẹ xuống sàn như trút mọi dồn nén. Vai run lên bần bật, miệng mím chặt vẫn không ngăn nổi những tiếng nấc bật ra không kiểm soát.
Hoàng Đức Duy
Tại sao… hức… mình cố gắng như vậy rồi mà…
Hoàng Đức Duy
Tại sao lúc nào mình cũng phải đứng sau người khác… hức…
Cậu nghẹn lại. Nước mắt giàn giụa trên má, ướt cả tay áo đồng phục. Cậu không còn sức để gồng, không còn lí do để kìm nén
Hoàng Đức Duy
Con cũng chỉ muốn… được yêu thương một lần thôi mà… oa…hức…
Ngoài trời, một cơn gió mạnh lùa qua cửa sổ làm rung nhẹ tấm rèm. Trong phòng, chỉ còn tiếng nấc nghẹn ngào, xen giữa những tiếng thở đứt đoạn. Duy—lần đầu tiên thật sự gục ngã.
Tối muộn – cửa phòng ký túc xá mở khẽ
An và Kiều bước vào, mệt mỏi sau một ngày dài. Cả hai định nói gì đó… nhưng lập tức khựng lại khi thấy Duy
Duy nằm nghiêng trên giường, ôm gối, mặt quay vào trong. Mái tóc rối. Áo còn chưa thay. Một bên vai nhô lên khẽ run run… dù đã ngủ.
Đặng Thành An
//Hạ giọng, bước nhẹ lại gần, thấy rõ đôi mắt Duy sưng húp đỏ hoe//
Đặng Thành An
Cậu ấy…khóc à?
Nguyễn Thanh Pháp(Pháp Kiểu)
//Đưa tay vuốt nhẹ mái tóc ẩm ướt của Duy, giọng xót xa//
Nguyễn Thanh Pháp(Pháp Kiểu)
Không biết…chuyện gì mà làm nó khóc đến vậy…
Cả hai lặng người một lúc. Nhìn cậu bạn luôn mạnh mẽ, luôn gồng mình học hành giỏi giang, giờ lại nằm đó – co mình lại như một đứa trẻ vừa vỡ vụn.
Phòng chìm vào tĩnh lặng. Bên ngoài, gió đêm thổi hiu hiu. Và trong căn phòng nhỏ, là ba đứa trẻ đang lớn – với những vết thương giấu kín, nhưng cũng có một tình bạn đủ dịu dàng để bù đắp
Orange🍊
1 ngày vui vẻ nhoo🫶🏻iu lắm
Orange🍊
Nếu không tách 2 chap ra thì 1 chap cũng gần 2000 từ luôn á :)
Comments
✦𝐓𝐡𝐭𝐫𝐚𝐧𝐠𝐠✦
Còn cái nịt^^
2025-06-06
1
Ngôi Chùa Biết Thoại
Xưng hô cưng ghê he =)))
2025-04-14
2