⊹⊱Chương 𝟒⊰⊹

⊹⊱𝐂𝐡𝐮̛𝐨̛𝐧𝐠 𝟒⊰⊹
(Tôi lười làm văn rồi nên sẽ chú tâm vào lời thoại nhiều hơn nhé.)
+ Lưu ý: mứt ở đây gần như là máu. Chỉ có một số mứt trang trí là không phải. Màu sắc chương này có vẻ tối hơn những chương trước.
⊹⊱Tâm thư⊰⊹
[⊱✿⊰]
⊹⊱𝐇𝐨𝐥𝐥𝐲𝐛𝐞𝐫𝐫𝐲 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
⊹⊱𝐇𝐨𝐥𝐥𝐲𝐛𝐞𝐫𝐫𝐲 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
Không thể tin nổi… cậu nhóc bé xíu năm nào, giờ đây đã lớn đến mức viết cho ta một bức thư dịu dàng như thế này. Thời gian thật biết cách khiến người ta vừa vui mừng vừa chua xót…
⊹⊱𝐇𝐨𝐥𝐥𝐲𝐛𝐞𝐫𝐫𝐲 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
⊹⊱𝐇𝐨𝐥𝐥𝐲𝐛𝐞𝐫𝐫𝐲 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
Con là một đứa trẻ ngoan… một đứa trẻ luôn biết nghĩ cho người khác… ngay cả với một người mẹ tồi tệ như ta.
⊹⊱𝐇𝐨𝐥𝐥𝐲𝐛𝐞𝐫𝐫𝐲 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
⊹⊱𝐇𝐨𝐥𝐥𝐲𝐛𝐞𝐫𝐫𝐲 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
Ha… (thở dài) Ta thật chẳng biết làm sao để đáp lại tấm lòng ấy. Tấm lòng của một đứa bé lớn lên giữa những nỗi cô đơn mà vẫn chưa từng đòi hỏi bất cứ điều gì cho riêng mình…
⊹⊱𝐇𝐨𝐥𝐥𝐲𝐛𝐞𝐫𝐫𝐲 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
⊹⊱𝐇𝐨𝐥𝐥𝐲𝐛𝐞𝐫𝐫𝐲 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
Dù cho mẹ mình hết lần này đến lần khác say xỉn quên trời đất, bỏ bê vương quốc, bỏ bê chính bản thân… con vẫn không nỡ để mẹ mình chết cóng ngoài kia. Con vẫn cúi xuống, nhặt nhạnh từng mảnh vỡ của mẹ… một cách câm lặng.
⊹⊱𝐇𝐨𝐥𝐥𝐲𝐛𝐞𝐫𝐫𝐲 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
⊹⊱𝐇𝐨𝐥𝐥𝐲𝐛𝐞𝐫𝐫𝐲 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
…Ta đúng là một kẻ làm mẹ thất bại. Một đứa trẻ tốt đẹp như thế… đáng lẽ không nên bị buộc phải sống trong sự chờ đợi, trong sự thương nhớ day dứt đến tận cùng như vậy.
⊹⊱𝐇𝐨𝐥𝐥𝐲𝐛𝐞𝐫𝐫𝐲 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
⊹⊱𝐇𝐨𝐥𝐥𝐲𝐛𝐞𝐫𝐫𝐲 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
Ngốc nghếch quá đi, Hollyberry. Đến lúc nào mới chịu ngẩng đầu lên để nhìn thẳng vào con tim của mình đây?
⊹⊱𝐇𝐨𝐥𝐥𝐲𝐛𝐞𝐫𝐫𝐲 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
⊹⊱𝐇𝐨𝐥𝐥𝐲𝐛𝐞𝐫𝐫𝐲 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
Có lẽ, ta nên viết cho con một bức thư hồi âm, và gửi lại cho con một món quà, để con biết rằng tình yêu của ta dành cho con vẫn còn đó… để ta bù đắp cho những tháng năm con phải chịu đựng sự vô tâm của ta. (Nở nụ cười, đôi môi run nhẹ vì xúc động)
⊹⊱𝐇𝐨𝐥𝐥𝐲𝐛𝐞𝐫𝐫𝐲 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
⊹⊱𝐇𝐨𝐥𝐥𝐲𝐛𝐞𝐫𝐫𝐲 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
Đứa con trai yêu dấu của ta… Royal Berry Cookie.
.
⊹⊱𝐇𝐨𝐥𝐥𝐲𝐛𝐞𝐫𝐫𝐲 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
⊹⊱𝐇𝐨𝐥𝐥𝐲𝐛𝐞𝐫𝐫𝐲 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
Hử? (Cúi xuống nhìn dưới lá thư)
⊹⊱𝐇𝐨𝐥𝐥𝐲𝐛𝐞𝐫𝐫𝐲 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
⊹⊱𝐇𝐨𝐥𝐥𝐲𝐛𝐞𝐫𝐫𝐲 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
(Nhấc lá thư con trai lên, cau mày) Đây là… một bức thư khác? Ai đã gửi cho ta vậy chứ?
Một phong thư nhuốm đầy vệt đỏ loang lổ, không đề tên người gửi, không ghi địa chỉ, lặng lẽ nằm dưới bức thư viết tay. Nó như hằn in vĩnh viễn lên mặt gỗ cũ kỹ của chiếc bàn.
⊹⊱𝐇𝐨𝐥𝐥𝐲𝐛𝐞𝐫𝐫𝐲 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
⊹⊱𝐇𝐨𝐥𝐥𝐲𝐛𝐞𝐫𝐫𝐲 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
Quái lạ… Ai lại dám đưa cho ta cái phong thư bẩn thỉu thế này? (Nhăn mặt, nhấc lên bằng hai ngón tay)
⊹⊱𝐇𝐨𝐥𝐥𝐲𝐛𝐞𝐫𝐫𝐲 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
⊹⊱𝐇𝐨𝐥𝐥𝐲𝐛𝐞𝐫𝐫𝐲 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
(Đưa lên gần, khịt mũi ngửi thử) Nó còn… có mùi như mứt dâu?
⊹⊱𝐇𝐨𝐥𝐥𝐲𝐛𝐞𝐫𝐫𝐲 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
⊹⊱𝐇𝐨𝐥𝐥𝐲𝐛𝐞𝐫𝐫𝐲 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
… Được rồi, để xem… kẻ nào đã viết thứ này.
Người chậm rãi gỡ miếng sáp niêm phong, bốc ra cả con tem được chạm khắc tinh xảo hình biểu tượng của một vương quốc hưng thịnh. Lớp viền vàng óng ánh phản chiếu ánh nắng, nhưng phong thư thì lạnh lẽo lạ thường.
.
Phong thư rách nát phát ra một âm thanh khô khốc khi Hollyberry dùng đầu ngón tay lật nhẹ nắp thư lên. Lớp giấy như sắp tan vỡ chỉ sau một cái chạm mạnh hơn mức cần thiết. Nét mặt Hollyberry thoáng cau lại, như thể linh cảm được rằng thứ đang đợi mình phía sau tờ giấy kia không phải là những lời dễ nghe.
Dòng chữ uốn lượn, lộng lẫy một cách kệch cỡm hiện ra. Nét mực đỏ sẫm như rượu vang cũ, đậm đến mức gần như muốn trào ra khỏi mặt giấy.
“Gửi tới vị Nữ vương từng oanh liệt một thời - Hollyberry Cookie.”
Ngón tay Hollyberry khựng lại, mắt khẽ nheo xuống. Từng từ từng chữ trong câu mở đầu như một cú đấm âm ỉ, lịch sự đến mức cay độc. “Từng oanh liệt một thời”… Lời chào ấy chẳng khác nào đang rạch một nhát vào vết sẹo đã cố giấu đi.
⊹⊱𝐇𝐨𝐥𝐥𝐲𝐛𝐞𝐫𝐫𝐲 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
⊹⊱𝐇𝐨𝐥𝐥𝐲𝐛𝐞𝐫𝐫𝐲 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
... Nét chữ trông xấu nhỉ? (Đánh giá)
“Chắc hẳn, giờ đây người đang rất thảnh thơi trong cung điện của mình, với rượu ngon và những hoài niệm xưa cũ nhỉ? Trong khi những kẻ nhỏ bé hơn, yếu ớt hơn, lại phải vật lộn để giữ cho vương quốc của mình không mục nát.”
Hollyberry khẽ bật cười, nhưng tiếng cười của người rơi xuống nền đất lạnh lẽo, nặng trịch như một cục đá chì. Người viết bức thư này thật biết cách vừa vuốt ve vừa xát muối vào lòng tự trọng đã rệu rã.
⊹⊱𝐇𝐨𝐥𝐥𝐲𝐛𝐞𝐫𝐫𝐲 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
⊹⊱𝐇𝐨𝐥𝐥𝐲𝐛𝐞𝐫𝐫𝐲 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
... thật biết gieo giuốc nỗi đau.
Ngón tay người khẽ lướt qua từng con chữ đã được viết lõm xuống một cách ẩn ý.
“Ta không mong người cảm thấy xấu hổ đâu, thưa Nữ vương. Vì không phải ai cũng đủ can đảm để đối mặt với sự thật rằng thời đại của mình đã tàn phai. Nhưng ta thì khác. Ta đã đứng lên, đã vực dậy những gì đổ nát… và giờ đây, ta muốn người chứng kiến điều đó.”
Cái từ “muốn người chứng kiến” thấm đẫm trong từng kẽ chữ, như một mệnh lệnh, như một lời thách thức kiêu ngạo. Hollyberry siết chặt tờ giấy, nhưng bàn tay chai sạn ấy không thể bóp nát đi cảm giác thua cuộc đang râm ran trong lòng.
“Khi người đọc bức thư này, có lẽ Vương quốc Berry đã không còn giống như trong ký ức hoài niệm của người nữa. Hãy đến và xem, xem liệu ‘hào quang của Hollyberry’ có còn đủ chói lọi trước ánh sáng mà ta đang thắp lên.”
Phong thư kết thúc một cách lạnh lùng, không lời ký tên, không dấu hiệu nhận diện. Chỉ có một chấm tròn đỏ sậm cuối dòng, như một dấu chấm hết đầy khiêu khích.
⊹⊱𝐇𝐨𝐥𝐥𝐲𝐛𝐞𝐫𝐫𝐲 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
⊹⊱𝐇𝐨𝐥𝐥𝐲𝐛𝐞𝐫𝐫𝐲 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
...
Hollyberry im lặng thật lâu. Người nhìn chằm chằm vào tờ giấy đang run lên giữa những ngón tay chai sạn, ánh mắt rực lửa, nhưng lại chẳng rõ đó là lửa của nỗi giận, nỗi đau… hay lửa của một niềm kiêu hãnh đang cố vươn mình dậy từ đống tro tàn.
⊹⊱𝐇𝐨𝐥𝐥𝐲𝐛𝐞𝐫𝐫𝐲 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
⊹⊱𝐇𝐨𝐥𝐥𝐲𝐛𝐞𝐫𝐫𝐲 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
... khốn khiếp.
Wildberry, người đã đứng đó từ lúc nào, lặng lẽ như một bức tượng canh giữ. Anh không cất tiếng, không một cử động thừa thãi, nhưng ánh mắt vẫn dõi theo từng cử động run rẩy của người mình thề trung thành - Vương Mẫu.
Chỉ đến khi Hollyberry buông ra tiếng “khốn khiếp” khô khốc ấy, Wildberry mới hơi cúi đầu, chất giọng trầm ấm, cẩn trọng như đang cố làm dịu lại tinh thần của Hậu Vương.
⊹⊱𝐖𝐢𝐥𝐝𝐛𝐞𝐫𝐫𝐲 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
⊹⊱𝐖𝐢𝐥𝐝𝐛𝐞𝐫𝐫𝐲 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
Vương Mẫu, có cần thần triệu tập cận vệ?
Lời nói ấy không hẳn là một câu hỏi. Nó là sự sẵn sàng, là ngọn thương đã sẵn trong tay, chỉ chờ một ánh mắt ra lệnh.
.
.
.
Bên ngoài cung điện, trong khu vườn thượng uyển ngập sắc xanh rì của cây rừng và mùi hương nồng nàn của thảo mộc, Royal Berry đang ngồi dưới một tán cây lớn. Ánh sáng lốm đốm xuyên qua kẽ lá, nhuộm màu vàng nhạt lên mái tóc đậm sắc rượu của Đức vua lớn tuổi. Ngón tay ngài lật chậm rãi từng trang sách, nhưng ánh mắt thì đã chẳng còn đọng lại nơi những con chữ từ lâu.
Jungleberry Cookie ngồi bên cạnh, đôi tay bận rộn tết lại những sợi dây leo xanh mướt, nhưng ánh mắt sắc bén thì vẫn len lén liếc nhìn nét mặt trầm tư của chồng. Cả hai đều cảm nhận được một cơn sóng ngầm đang dịch chuyển. Một thứ gì đó âm ỉ, lặng lẽ mà không thể nắm bắt.
Một tiếng bước chân dồn dập của Raspberry phá vỡ bầu không khí tĩnh mịch. Cô không cần phải nói gì, chỉ cần giơ cao phong thư nhuốm vết đỏ đó lên, và trong khoảnh khắc ấy, khuôn mặt Royal Berry lập tức trầm hẳn xuống.
⊹⊱𝐑𝐨𝐲𝐚𝐥𝐁𝐞𝐫𝐫𝐲 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
⊹⊱𝐑𝐨𝐲𝐚𝐥𝐁𝐞𝐫𝐫𝐲 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
Từ Vương Mẫu?
Giọng Royal Berry khẽ, nhưng nặng như đá tảng. Raspberry gật đầu, nhưng đồng thời, ánh mắt cô lộ rõ sự cảnh giác khác thường.
Jungleberry buông rơi sợi dây leo, đứng dậy, ánh mắt sắc như dao.
⊹⊱𝐉𝐮𝐧𝐠𝐥𝐞𝐛𝐞𝐫𝐫𝐲 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
⊹⊱𝐉𝐮𝐧𝐠𝐥𝐞𝐛𝐞𝐫𝐫𝐲 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
Vết mực đỏ kia… không phải chỉ là thư từ thăm hỏi. Có phải là thứ ta đang nghĩ không?
Raspberry không trả lời, nhưng sự im lặng ấy chính là câu khẳng định.
Royal Berry nhận lấy phong thư. Những ngón tay vững vàng thường ngày nay lại khẽ run khi chạm vào vết đỏ đã khô quánh trên giấy. Jungleberry lặng lẽ đặt tay lên vai ngài, như neo giữ ngài lại giữa những đợt sóng cảm xúc đang gào thét.
⊹⊱𝐑𝐨𝐲𝐚𝐥𝐁𝐞𝐫𝐫𝐲 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
⊹⊱𝐑𝐨𝐲𝐚𝐥𝐁𝐞𝐫𝐫𝐲 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
Thứ này…
Royal Berry mở thư, ánh mắt ngài tối lại theo từng dòng chữ.
⊹⊱𝐑𝐨𝐲𝐚𝐥𝐁𝐞𝐫𝐫𝐲 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
⊹⊱𝐑𝐨𝐲𝐚𝐥𝐁𝐞𝐫𝐫𝐲 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
Một lời mời? Không… đây là một lời khiêu chiến.
Jungleberry khoanh tay, khẽ nhếch môi.
⊹⊱𝐉𝐮𝐧𝐠𝐥𝐞𝐛𝐞𝐫𝐫𝐲 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
⊹⊱𝐉𝐮𝐧𝐠𝐥𝐞𝐛𝐞𝐫𝐫𝐲 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
Nếu họ muốn chứng kiến ai là kẻ thừa kế xứng đáng, vậy thì chúng ta sẽ cho họ thấy, thế nào là vọng tộc Hollyberrian.
Royal Berry ngước mắt nhìn về phía cung điện lấp ló sau những rặng cây. Ánh mắt ngài, khác với sự chờ đợi ấm áp từng gửi cho Hollyberry, giờ đã ánh lên một tia sắc lạnh, như thép được mài dưới lửa.
⊹⊱𝐑𝐨𝐲𝐚𝐥𝐁𝐞𝐫𝐫𝐲 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
⊹⊱𝐑𝐨𝐲𝐚𝐥𝐁𝐞𝐫𝐫𝐲 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
Nếu Vương Mẫu thật sự muốn cho quân đến xem Quốc Kim Hoàng Nhũ đến vậy thì chúng ta phải mau chuẩn bị binh lính, nhanh chóng lên đường đến vùng Sa Mạc đó.
⊹⊱𝐑𝐚𝐬𝐩𝐛𝐞𝐫𝐫𝐲 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
⊹⊱𝐑𝐚𝐬𝐩𝐛𝐞𝐫𝐫𝐲 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
Lệnh đã rõ, thưa Đức vua!
[⊱✿⊰]
Giữa những ồn ào, cơn sóng đang rục rịch ngoài kia, căn phòng của Pure Vanilla lại yên tĩnh đến lạ. Ánh sáng vàng nhạt lọc qua rèm mỏng, phủ lên khung giường trắng tinh một lớp sương mờ dịu dàng.
Pure Vanilla nằm nghiêng trên giường, ôm chặt một chú cừu bông nhỏ đã hơi sờn lông. Lọn tóc vàng mượt lòa xòa che nửa gương mặt đang khẽ cười mơ màng, như thể chẳng hề hay biết rằng, cùng lúc đó, ở một nơi khác, bức thư máu đang bắt đầu những toan tính ngầm nhắm vào em và các người bạn Anh Hùng.
Tiếng lật sách khẽ vang lên. Ở chiếc bàn nhỏ phía góc phòng, một bóng người cao lớn lặng lẽ ngồi đó từ bao giờ. Ngón tay thon dài khép lại trang sách đang dở, ánh mắt dịu dàng nhưng ẩn chứa tia sáng âm thầm dõi về phía chiếc giường.
⊹⊱𝐒𝐡𝐚𝐝𝐨𝐰 𝐌𝐢𝐥𝐤 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
⊹⊱𝐒𝐡𝐚𝐝𝐨𝐰 𝐌𝐢𝐥𝐤 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
Em vẫn mơ về những ngày yên bình, nhỉ?
Giọng nói trầm thấp của lão vang lên như tiếng thở dài, chẳng rõ đang hỏi Vanilla hay đang thì thầm với chính mình.
Ngồi tựa vào chiếc ghế cạnh bàn, Shadow Milk lặng lẽ dõi theo bóng hình nhỏ nhắn đang cuộn tròn giữa đống gối trắng muốt. Trong tay lão là một cuốn sách y khoa cũ, nhưng đã lâu rồi, đôi mắt lam sẫm ấy chẳng còn đặt vào những dòng chữ nữa.
Bởi lẽ, mọi sự chú ý của lão từ đầu tới cuối, chỉ dành cho một mình em.
Pure Vanilla vẫn ngủ say, từng nhịp thở nhẹ khẽ nâng lên hạ xuống, lồng ngực nhỏ bé ấy vẫn vô thức phập phồng dưới tấm chăn lụa mỏng. Shadow Milk chống cằm, đôi môi vẽ nên một nụ cười nhạt, như thể vừa hài lòng, vừa không chút che giấu sự ích kỷ của bản thân.
⊹⊱𝐒𝐡𝐚𝐝𝐨𝐰 𝐌𝐢𝐥𝐤 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
⊹⊱𝐒𝐡𝐚𝐝𝐨𝐰 𝐌𝐢𝐥𝐤 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
Đến khi nào, em mới hiểu rằng em không thể thoát khỏi ánh mắt này?
Lão lẩm bẩm, giọng nói trầm ấm nhưng chứa đựng một tầng rung động kìm nén, như sợi dây kéo căng giữa dịu dàng và ám ảnh.
Bàn tay đeo găng trắng nhẹ nhàng lật sang trang sách, động tác khẽ khàng đến mức chẳng tạo nên tiếng động. Nhưng thực chất, Shadow Milk chưa từng đọc một chữ nào. Thứ lão đang học thuộc lòng, là từng cử động nhỏ nhất của em - cách em khẽ cựa mình khi ôm chú cừu, cách hàng mi em rung nhẹ mỗi khi đổi giấc mơ.
⊹⊱𝐒𝐡𝐚𝐝𝐨𝐰 𝐌𝐢𝐥𝐤 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
⊹⊱𝐒𝐡𝐚𝐝𝐨𝐰 𝐌𝐢𝐥𝐤 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
Em thật sự nghĩ… chỉ cần trốn trong căn phòng này, là sẽ an toàn sao?
Shadow Milk vươn tay, nhẹ nhàng nhặt sợi tóc vừa rơi trên má Pure Vanilla, đôi mắt nheo lại, ánh nhìn sắc như lưỡi dao nhưng lại ẩn sau một nụ cười lười nhác.
⊹⊱𝐒𝐡𝐚𝐝𝐨𝐰 𝐌𝐢𝐥𝐤 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
⊹⊱𝐒𝐡𝐚𝐝𝐨𝐰 𝐌𝐢𝐥𝐤 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
Dù ngoài kia là giông bão, thì kẻ đầu tiên đón lấy em cũng vẫn sẽ là ta. Em không cần phải mơ về bình yên nữa, vì nó sẽ chỉ tồn tại trong lòng bàn tay ta mà thôi.
.
Bất chợt, không gian nơi góc phòng khẽ rung lên. Từ bức tường vốn phẳng lặng, một cánh cổng đen tuyền chậm rãi hé mở, từng khe nứt của nó rỉ ra ánh sáng xanh lạnh lẽo. Cánh cổng ấy như được dệt từ những lớp khói dày đặc, và trên bề mặt của nó, vô số con mắt xanh lam đang đồng loạt mở ra, đảo quanh không ngừng như thể dò xét từng hơi thở trong căn phòng.
Shadow Milk nhếch môi cười, nụ cười lười biếng nhưng lại tàn nhẫn.
⊹⊱𝐒𝐡𝐚𝐝𝐨𝐰 𝐌𝐢𝐥𝐤 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
⊹⊱𝐒𝐡𝐚𝐝𝐨𝐰 𝐌𝐢𝐥𝐤 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
Không cần làm ồn ào đến thế đâu, ta biết các ngươi đến.
Từ trong cánh cổng đen, hai bóng hình uyển chuyển bước ra. Mỗi bước chân của họ đều nhẹ nhàng như lướt trên mặt nước, không hề phát ra một tiếng động.
Đi đầu là Candy Apple, mái tóc trắng tuyết cùng hai bím tóc màu rượu vang, buông xõa mềm mại che lấp nửa khuôn mặt xinh đẹp. Đôi mắt đỏ rượu của nhỏ ánh lên sự ngây dại dễ nhầm với vẻ vô hại, nhưng ai từng nhìn thấy cách cô dùng 'lưỡi dao' nhỏ xíu để “chơi đùa” với kẻ thù thì sẽ chẳng dám coi thường. Candy Apple cúi người một cách duyên dáng, nhưng đôi môi lại cong lên đầy mỉa mai.
⊹⊱𝐂𝐚𝐧𝐝𝐲 𝐀𝐩𝐩𝐥𝐞 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
⊹⊱𝐂𝐚𝐧𝐝𝐲 𝐀𝐩𝐩𝐥𝐞 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
Chủ nhân Shadow Milk, mọi cánh cổng đã được khoá chặt. Không ai… lọt vào được đâu.
Đi sau Candy Apple, là Black Sapphire, dáng người cao lớn, bước chân vững chãi như thể nền đất dưới chân gã cũng phải e dè. Mái tóc đen ánh tím buộc gọn, ánh mắt sắc lạnh như đá quý thâm trầm, Black Sapphire cúi đầu kính cẩn, giọng nói trầm ấm nhưng tuyệt nhiên không lộ chút cảm xúc.
⊹⊱𝐁𝐥𝐚𝐜𝐤 𝐒𝐚𝐩𝐩𝐡𝐢𝐫𝐞 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
⊹⊱𝐁𝐥𝐚𝐜𝐤 𝐒𝐚𝐩𝐩𝐡𝐢𝐫𝐞 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
Mọi cặp mắt trong lâu đài giờ đây đều là của ngài, Chủ nhân. Nếu ai đó dám mon men tới gần căn phòng này… con mắt của họ sẽ là thứ đầu tiên bị móc ra.
Shadow Milk khẽ bật cười, ánh mắt dán chặt lên em - người đang ngủ say, dường như lão hoàn toàn hài lòng với sự “tận tụy” ấy.
⊹⊱𝐒𝐡𝐚𝐝𝐨𝐰 𝐌𝐢𝐥𝐤 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
⊹⊱𝐒𝐡𝐚𝐝𝐨𝐰 𝐌𝐢𝐥𝐤 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
Tốt lắm. Đến cả giấc mơ em ấy cũng phải trong sạch. Không một tạp âm, không một ánh nhìn nào khác ngoài ta.
Candy Apple và Black Sapphire không nói thêm lời nào. Họ chỉ đứng sang hai bên, như những cái bóng lặng lẽ, tiếp tục canh giữ cánh cổng đen với hàng ngàn con mắt kia - biểu tượng cho việc Shadow Milk đã “nuốt trọn” căn phòng này vào lòng bàn tay mình.
Chợt,
Candy Apple nghiêng đầu, đôi mắt đỏ ánh lên sự thích thú khó giấu. Dù hỏi với chất giọng trong veo ngọt ngào, nhưng ai tinh ý cũng nhận ra trong đó phảng phất một chút gì đó gọi là… ghen tị.
⊹⊱𝐂𝐚𝐧𝐝𝐲 𝐀𝐩𝐩𝐥𝐞 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
⊹⊱𝐂𝐚𝐧𝐝𝐲 𝐀𝐩𝐩𝐥𝐞 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
Ngài Shadow Milk, tại sao khi trước ngài lại trở nên dịu dàng với cậu ta vậy ạ?
Nhỏ nheo mắt, nụ cười mỏng như cánh táo đỏ, sắc lẹm nhưng khéo léo giấu đi cạnh sắc.
Shadow Milk khẽ cười, như thể chẳng buồn giấu diếm.
⊹⊱𝐒𝐡𝐚𝐝𝐨𝐰 𝐌𝐢𝐥𝐤 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
⊹⊱𝐒𝐡𝐚𝐝𝐨𝐰 𝐌𝐢𝐥𝐤 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
À... đó chỉ là cảm xúc nhất thời của ta thôi, ngươi đừng quá quan tâm chúng.
Giọng lão trượt qua không gian như một dải nhung, êm ái mà cũng nguy hiểm chẳng khác gì một sợi dây thắt chặt cổ ai đó.
Black Sapphire từ phía sau chậm rãi bước lên, đôi mắt tím sẫm ánh lên sự nghiêm nghị. Dù khuôn mặt hắn không hề biểu lộ cảm xúc, nhưng từng lời từng chữ lại như dội vào không khí một tầng áp lực nặng nề.
⊹⊱𝐁𝐥𝐚𝐜𝐤 𝐒𝐚𝐩𝐩𝐡𝐢𝐫𝐞 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
⊹⊱𝐁𝐥𝐚𝐜𝐤 𝐒𝐚𝐩𝐩𝐡𝐢𝐫𝐞 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
Thưa ngài, nếu có điều gì khiến ngài vướng bận, hãy nói cho chúng tôi.
⊹⊱𝐁𝐥𝐚𝐜𝐤 𝐒𝐚𝐩𝐩𝐡𝐢𝐫𝐞 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
⊹⊱𝐁𝐥𝐚𝐜𝐤 𝐒𝐚𝐩𝐩𝐡𝐢𝐫𝐞 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
Chúng tôi hứa, sẽ dọn sạch sẽ chúng.
Khoé miệng Shadow Milk khẽ nhếch lên, ánh mắt chuyển từ Pure Vanilla sang hai thuộc hạ trung thành. Dưới ánh mắt ấy, Candy Apple và Black Sapphire đều hiểu rõ - sự “dịu dàng nhất thời” mà lão nhắc đến, thực chất là vết nứt nguy hiểm nhất trên lớp mặt nạ lãnh khốc của lão.
Candy Apple cúi thấp hơn, giọng nhỏ thấm một tầng trầm hơn so với vẻ ngoài trong trẻo.
⊹⊱𝐂𝐚𝐧𝐝𝐲 𝐀𝐩𝐩𝐥𝐞 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
⊹⊱𝐂𝐚𝐧𝐝𝐲 𝐀𝐩𝐩𝐥𝐞 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
Dù ngài có muốn nhẹ nhàng hay muốn thiêu đốt tất cả… thì chúng con cũng chỉ cần biết phục tùng. Vậy thôi.
Black Sapphire không nói gì thêm, nhưng hắn lại bước đến sát cánh cổng đen, một tay chạm vào lớp bề mặt đầy mắt kia.
Cánh cổng vụt mất.
Không còn ánh sáng xanh.
Không còn những con mắt đáng sợ, luôn mở trừng ra nhìn xung quanh.
Chỉ còn lão và em, cùng hai thuộc hạ thân cận, trong căn phòng này.
[⊱✿⊰]
ᕦ⪼𝙽𝚐𝚊̀𝚢 𝟻⪻ᕤ
Một ngày mới, ánh nắng nhạt nhẹ lọt qua rèm cửa, chạm vào làn da trắng mịn của Pure Vanilla như một cái vuốt ve mơn man.
Em chớp mắt, đôi đồng tử nhạt màu còn vương chút mơ màng. Không gian quanh phòng yên ắng đến mức em có thể nghe được tiếng nhịp tim mình - bình yên, chậm rãi, và an toàn. Ít nhất, em đã nghĩ như vậy.
Pure Vanilla vươn vai, ôm lấy chú cừu bông cũ kỹ, áp má vào bộ lông mềm sờn, một thói quen ngây thơ như đứa trẻ vừa thức giấc. Em mỉm cười, không hề hay biết rằng ngay từ khi em chớp mắt tỉnh dậy, đã có đôi mắt khác dõi theo từng cử động nhỏ nhất.
⊹⊱𝐒𝐡𝐚𝐝𝐨𝐰 𝐌𝐢𝐥𝐤 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
⊹⊱𝐒𝐡𝐚𝐝𝐨𝐰 𝐌𝐢𝐥𝐤 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
Chào buổi sáng, Pure Vanilla.
Giọng nói trầm ấm ấy vang lên từ phía cửa sổ, kéo em quay lại. Shadow Milk, vẫn dáng vẻ đó, lười nhác dựa lưng vào khung cửa, tay cầm một tách trà còn bốc khói. Nhưng ánh mắt xanh lam ấy lại không hề buông tha em dù chỉ một giây.
⊹⊱𝐏𝐮𝐫𝐞 𝐕𝐚𝐧𝐢𝐥𝐥𝐚 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
⊹⊱𝐏𝐮𝐫𝐞 𝐕𝐚𝐧𝐢𝐥𝐥𝐚 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
(Ngây ngô mỉm cười) Shadow Milk… sao anh lại phòng tôi sớm vậy?
⊹⊱𝐒𝐡𝐚𝐝𝐨𝐰 𝐌𝐢𝐥𝐤 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
⊹⊱𝐒𝐡𝐚𝐝𝐨𝐰 𝐌𝐢𝐥𝐤 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
Ta đến chỉ muốn xem có em ổn hay không thôi, dù sao hôm qua em đã mệt ngủ rồi, phải không?
⊹⊱𝐒𝐡𝐚𝐝𝐨𝐰 𝐌𝐢𝐥𝐤 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
⊹⊱𝐒𝐡𝐚𝐝𝐨𝐰 𝐌𝐢𝐥𝐤 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
Em đừng ngại vì điều ấy, ta không kể cho ai khác ngoài chúng ta đâu.
⊹⊱𝐒𝐡𝐚𝐝𝐨𝐰 𝐌𝐢𝐥𝐤 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
⊹⊱𝐒𝐡𝐚𝐝𝐨𝐰 𝐌𝐢𝐥𝐤 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
... Em còn là Anh hùng mà.
Lão bước chậm rãi tới gần, động tác mềm mại đến mức không hề tạo ra tiếng động trên sàn gỗ. Shadow Milk đặt tách trà xuống bàn, cúi người, ngón tay khẽ chỉnh lại nếp chăn cho Pure Vanilla như một thói quen dịu dàng.
Pure Vanilla chẳng mảy may nghi ngờ, chỉ gật đầu ngoan ngoãn, hoàn toàn không biết rằng bất kỳ cánh cửa nào em định mở ra ngày hôm nay đều đã bị Shadow Milk khoá kín từ trước đó rồi.
Ánh mắt Candy Apple và Black Sapphire thoáng lướt qua từ phía sau cánh cửa phòng, nhưng họ không hề lên tiếng. Đó là cách họ luôn đứng ngoài - chỉ cần Shadow Milk không ra lệnh, họ sẽ im lặng để “giấc mơ” của ngài được tròn vẹn.
⊹⊱𝐒𝐡𝐚𝐝𝐨𝐰 𝐌𝐢𝐥𝐤 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
⊹⊱𝐒𝐡𝐚𝐝𝐨𝐰 𝐌𝐢𝐥𝐤 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
(Nắm lấy tay em, kéo nhẹ) Nào, hôm nay chúng ta sẽ chỉ ở trong phòng. Ta đã chuẩn bị bữa sáng cho em rồi.
Pure Vanilla không hề nhận ra sự khác lạ trong câu nói ấy, em chỉ nhẹ nhàng hỏi.
⊹⊱𝐏𝐮𝐫𝐞 𝐕𝐚𝐧𝐢𝐥𝐥𝐚 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
⊹⊱𝐏𝐮𝐫𝐞 𝐕𝐚𝐧𝐢𝐥𝐥𝐚 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
Anh ở đây với tôi suốt đêm qua sao?
Shadow Milk gật đầu đáp lại.
⊹⊱𝐏𝐮𝐫𝐞 𝐕𝐚𝐧𝐢𝐥𝐥𝐚 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
⊹⊱𝐏𝐮𝐫𝐞 𝐕𝐚𝐧𝐢𝐥𝐥𝐚 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
... Anh không về phòng?
⊹⊱𝐒𝐡𝐚𝐝𝐨𝐰 𝐌𝐢𝐥𝐤 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
⊹⊱𝐒𝐡𝐚𝐝𝐨𝐰 𝐌𝐢𝐥𝐤 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
Nó quá trống rỗng, ta không ngủ nổi, cũng không có nghĩa lý gì để ta ngủ trên chiếc giường trong nó, vì vậy ta chọn thức.
⊹⊱𝐏𝐮𝐫𝐞 𝐕𝐚𝐧𝐢𝐥𝐥𝐚 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
⊹⊱𝐏𝐮𝐫𝐞 𝐕𝐚𝐧𝐢𝐥𝐥𝐚 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
...
⊹⊱𝐏𝐮𝐫𝐞 𝐕𝐚𝐧𝐢𝐥𝐥𝐚 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
⊹⊱𝐏𝐮𝐫𝐞 𝐕𝐚𝐧𝐢𝐥𝐥𝐚 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
Vâng, hôm sau tôi sẽ kêu người giúp trang trí nó lại cho anh.
Em không hỏi lão về hôm trước, cũng không hỏi lão về việc lão có làm gì em hay không, vì em tin, tin rằng lão đã thay đổi.
Với em, đây chỉ là một ngày yên bình. Nhưng với Shadow Milk, đây là một ngày mà thế giới chỉ có thể xoay quanh em - và tay lão.
Pure Vanilla khẽ nhấc chăn, đôi chân trần chạm xuống tấm thảm dày mềm mại. Em bước từng bước chậm rãi đến chiếc bàn nhỏ bên cửa sổ, nơi vẫn luôn là góc yêu thích của em mỗi buổi sáng. Ánh nắng nhàn nhạt hắt lên mặt bàn, lấp lánh trên những chiếc bút và tờ giấy gọn gàng, như thể tất cả đã được sắp xếp chờ em tỉnh dậy từ lâu.
Shadow Milk dõi theo từng động tác ấy, ánh mắt lười biếng nhưng sâu thẳm bên trong là bóng đêm lặng thầm. Lão không ngăn em đi lại. Không cần thiết.
Vì ranh giới của “tự do” nơi đây, từ lâu đã được chính tay lão định sẵn.
⊹⊱𝐒𝐡𝐚𝐝𝐨𝐰 𝐌𝐢𝐥𝐤 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
⊹⊱𝐒𝐡𝐚𝐝𝐨𝐰 𝐌𝐢𝐥𝐤 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
Em muốn viết gì sáng nay vậy, Pure Vanilla?
Lão hỏi, giọng điệu như thể đang trò chuyện thật tự nhiên, nhưng lại thấp và kéo dài từng chữ, khiến nó vô thức vây quanh Pure Vanilla như một sợi dây vô hình.
Pure Vanilla mỉm cười dịu dàng, ngồi xuống ghế, lật ra tờ giấy trắng tinh.
⊹⊱𝐏𝐮𝐫𝐞 𝐕𝐚𝐧𝐢𝐥𝐥𝐚 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
⊹⊱𝐏𝐮𝐫𝐞 𝐕𝐚𝐧𝐢𝐥𝐥𝐚 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
Không biết nữa, nhưng chắc là… một bức thư cảm ơn. Vì hôm nay tôi thấy rất yên bình.
Shadow Milk khẽ bật cười, tay cầm lấy ấm trà từ bàn nhỏ, rót vào chiếc ly cạnh em. Hương trà nhẹ nhàng lan tỏa, hòa lẫn với mùi nắng mai.
⊹⊱𝐒𝐡𝐚𝐝𝐨𝐰 𝐌𝐢𝐥𝐤 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
⊹⊱𝐒𝐡𝐚𝐝𝐨𝐰 𝐌𝐢𝐥𝐤 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
Yên bình là tốt, Pure Vanilla. Thế giới ngoài kia đủ ồn ào rồi. Em chỉ cần an nhiên trong thế giới nhỏ này là được rồi.
Lão cúi xuống, nhẹ nhàng đặt một lát bánh ngọt lên đĩa, đẩy về phía em.
Pure Vanilla hồn nhiên đón nhận, đôi mắt nhạt màu ánh lên vẻ biết ơn, hoàn toàn không nhận ra rằng tất cả những gì em nhìn thấy, chạm vào, nếm được… đều đã được Shadow Milk “lựa chọn kỹ lưỡng” từ trước.
Candy Apple và Black Sapphire đứng lặng ngoài cánh cửa, chẳng ai lên tiếng, cũng chẳng ai rời đi. Căn phòng này không còn là “một căn phòng” nữa. Nó đã là lãnh địa riêng biệt của Shadow Milk, nơi ánh mắt và bàn tay lão vươn đến từng hơi thở.
.
⊹⊱𝐂𝐚𝐧𝐝𝐲 𝐀𝐩𝐩𝐥𝐞 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
⊹⊱𝐂𝐚𝐧𝐝𝐲 𝐀𝐩𝐩𝐥𝐞 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
Trông họ tình cảm quá.
⊹⊱𝐁𝐥𝐚𝐜𝐤 𝐒𝐚𝐩𝐩𝐡𝐢𝐫𝐞 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
⊹⊱𝐁𝐥𝐚𝐜𝐤 𝐒𝐚𝐩𝐩𝐡𝐢𝐫𝐞 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
Em ghen tị à?
⊹⊱𝐂𝐚𝐧𝐝𝐲 𝐀𝐩𝐩𝐥𝐞 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
⊹⊱𝐂𝐚𝐧𝐝𝐲 𝐀𝐩𝐩𝐥𝐞 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
Làm gì có chứ?! em chỉ là...
⊹⊱𝐂𝐚𝐧𝐝𝐲 𝐀𝐩𝐩𝐥𝐞 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
⊹⊱𝐂𝐚𝐧𝐝𝐲 𝐀𝐩𝐩𝐥𝐞 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
Thấy họ, không hạnh phúc...
⊹⊱𝐁𝐥𝐚𝐜𝐤 𝐒𝐚𝐩𝐩𝐡𝐢𝐫𝐞 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
⊹⊱𝐁𝐥𝐚𝐜𝐤 𝐒𝐚𝐩𝐩𝐡𝐢𝐫𝐞 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
...
⊹⊱𝐁𝐥𝐚𝐜𝐤 𝐒𝐚𝐩𝐩𝐡𝐢𝐫𝐞 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
⊹⊱𝐁𝐥𝐚𝐜𝐤 𝐒𝐚𝐩𝐩𝐡𝐢𝐫𝐞 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
Tốt nhất đừng làm bất cứ thứ ngu ngốc,
⊹⊱𝐁𝐥𝐚𝐜𝐤 𝐒𝐚𝐩𝐩𝐡𝐢𝐫𝐞 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
⊹⊱𝐁𝐥𝐚𝐜𝐤 𝐒𝐚𝐩𝐩𝐡𝐢𝐫𝐞 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
sẽ không có ai có thể cứu vớt em khỏi chúng đâu.
Candy Apple im lặng, quay mặt đi để tránh nó, như chối bỏ thực tế.
⊹⊱𝐄𝐧𝐝⊰⊹
3845 chữ.
⊹⊱𝐁𝐥𝐚𝐜𝐤 𝐏𝐞𝐚𝐫𝐥 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
⊹⊱𝐁𝐥𝐚𝐜𝐤 𝐏𝐞𝐚𝐫𝐥 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
Tuần sau tôi sẽ đăng tiếp nếu chương đó đủ số chữ tôi mong muốn. Còn không tôi sẽ tiếp tục sủi cho đến khi đủ thì đăng.
⊹⊱𝐁𝐥𝐚𝐜𝐤 𝐏𝐞𝐚𝐫𝐥 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
⊹⊱𝐁𝐥𝐚𝐜𝐤 𝐏𝐞𝐚𝐫𝐥 𝐂𝐨𝐨𝐤𝐢𝐞⊰⊹
Vẫn câu hỏi 2 tháng trước,
cậu có nhận xét gì về chương này?
Hot

Comments

30th7-PUSS🌟

30th7-PUSS🌟

Suýt chết sặc-
T tưởng là Wild tay to🥰

2025-08-01

1

tao yêu haewon

tao yêu haewon

biết là đợi lâu lắm không

2025-07-31

1

Kariz

Kariz

Sybau chắc ko ai nhận ra t đâu-))

2025-08-01

1

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play