[ ĐN ONE PIECE ] Bay Đi, Bồ Công Anh!
Chap 2
Senlins
Mẹ ơi, Senlins đến thăm đây ạ
Trong 7 năm nay, nhờ có Mia cùng với người dân trong làng chăm sóc mà em ngày càng lớn lên khoẻ mạnh xinh đẹp. Trộm vía em được thừa hưởng nét đẹp từ mẹ nên dù mới 7 tuổi cũng đủ thấy được sau này em lớn lên sẽ xinh đẹp nhường nào.
Em được Mia và người dân trong làng gọi với cái tên thân mật là Senlins, trừ cái tên đó ra thì chẳng ai biết được họ hay tên thật của em là gì, nhưng họ cũng chẳng mảy may quan tâm.
Hôm nay là sinh thần của em, cũng là ngày giỗ của mẹ em, em đã đi đến ngọn đồi phía Bắc nơi mẹ được chôn cất. Hằng năm thì em sẽ được mẹ nuôi ( Mia ) dẫn tới đây thăm mẹ, nhưng vì năm nay em đã có thể tự đi tự chạy được nên em muốn một mình lên đây mà không cần đến sự giúp đỡ của mẹ nuôi.
Và hôm nay cũng vậy, em cầm trên tay là hai phầm cơm nắm dự định là sẽ ăn trưa ở đây và ăn sinh nhật luôn, vì dù sao hôm nay cũng là ngày em chào đời
Senlins
Mẹ ơi, hôm nay là sinh nhật của con đó ạ
Senlins
Mọi người đã làm và tặng cho con chiếc vòng tay bằng vỏ sò này, mẹ thấy đẹp không ạ?! //háo hức//
Em háo hức giơ tay ra khoe với mẹ về món quà của mình, nhưng hồi đáp lại với em chỉ là thanh âm của từng ngọn gió xào xạc qua lá cỏ
Em hiển nhiên không quan tâm điều đó và tiếp tục luyên thuyên cho mẹ nghe những chuyện thường ngày vây quanh cuộc sống em
Kể về lần đầu được nhìn thấy con chữ, con số
Những hình thù kì lạ trên một tờ giấy cứng tên là bản đồ
Hay những chú chim mang trên người một cái túi lớn thả những tờ giấy báo xuống thị trấn nơi em ở hàng tháng
Em cứ ngồi đó ngẫn ngơ đến khi trời chập tối, hoàng hôn buông xuống nhuốm màu bầu trời thành màu cam đậm
Senlins
Mẹ ơi, con rất thích hoàng hôn đó ạ!
Senlins
Tại vì hoàng hôn mang lại cho con cảm giác hệt như có mẹ kề bên!
Dù không có mẹ và cũng chẳng có cha bên cạnh
Dù phải in hằn chữ nhẫn trong tâm để không cảm thấy cô đơn khi thiếu vắng tình thương gia đình thì em vẫn mỉm cười
Vì em biết rằng so với những đứa trẻ mồ côi không nơi nương tựa ngoài kia em vẫn may mắn hơn họ rất nhiều vì em còn có mẹ nuôi
Nên em chưa 1 lần oán trách số phận hay oán trách người cha đã bỏ mặc mình, chỉ có như vậy thì em mới có thể dõng dạc bước tiếp
Senlins
Mẹ ơi, con muốn biết cha là ai..
Senlins
Con đã hỏi mẹ nuôi rồi nhưng mẹ chẳng nói cho con 1 điều gì cả…
Senlins
Con thật sự…muốn thấy mặt cha 1 lần
Senlins
1 tấm ảnh thôi cũng đã đủ rồi..!
Tâm tư của 1 đứa trẻ chúng thật sự muốn biết mặt cha mẹ, người đã ban cho chúng sự sống
Chúng chỉ muốn xác nhận rằng bản thân không mồ côi, chúng có cha mẹ ruột
Và em cũng không ngoại lệ
Senlins
! Đúng rồi! //đứng bật dậy//
Senlins
Mẹ ơi, con đột nhiên có việc bận rồi ạ!
Senlins
Con xin lỗi vì đã không thể ở lại với mẹ lâu hơn 1 chút, mẹ đừng giận Senlins nha!
Senlins
Ngày mai con sẽ lại đến thăm, tạm biệt mẹ ạ!
Tạm biệt mẹ, em nhanh chóng chạy đi thật nhanh
Băng qua một cánh đồng cỏ rộng lớn và dừng chân trước 1 ngôi nhà khoá kín
Senlins
( Mình biết không nghe lời mẹ nuôi là sai, nhưng mình muốn biết mặt cha..! )
Đúng, căn nhà mà em chạy đến chính là căn nhà cũ của mẹ em, sau khi qua đời ngôi nhà đã không bị phá giở đi mà chỉ khoá lại rồi để đó, lâu lâu thì Mia sẽ dẫn em đến cùng dọn dẹp sẵn nói cho em biết về mẹ của mình.
Và hôm nay cũng vậy, trước khi đến thăm mộ thì em cũng đã đến đây cùng mẹ nuôi dọn dẹp, xong em đã xin mẹ nuôi chạy thẳng đến mộ luôn mà quên mất chưa đưa lại chìa khoá nhà, nên bây giờ chùm chìa khoá đang nằm trong tay em.
Em chần chừ một lát rồi bạo gan dùng chùm chìa khoá mở cửa, bước vào căn nhà tối om lạnh lẽo không có tí sức sống em bỗng cảm thấy rợn người, nó còn trống vắng hơn cảm giác em ngồi một mình bên mộ của mẹ.
Đến một ngăn tủ ngay kế bên giường ngủ và cũng là ngăn cuối cùng, em hồi hộp mở ra thì phát hiện một chiếc hộp nhỏ được đặt gọn gàng trong đấy, kế bên còn có một sấp giấy dày cộp được sắp xếp gọn gàng trong một tấm bì thư màu vàng và còn được đóng dấu lại bằng sáp đỏ.
Em thầm nghĩ, đây chắc chắn là thứ mà em đang tìm kiếm, em liền cầm cả hay thứ ôm vào người, đóng chiếc ngăn kéo và khoá cửa nhà lại gọn gàng xong chạy một mạch về nhà mẹ nuôi, bởi vì bây giờ cũng đã quá muộn rồi em cũng sợ bị la..
Comments