Căn Phòng

_______
Anh đưa chân mình bước đi khập khiển đến trước căn phòng của cậu cậu nhìn dáng đi của anh mà cười trừ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Có lẽ tôi phải dạy cậu cách đi giống người thôi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nhìn những bước chân của cậu thật cứng ngắc
Quang Anh quay đầu lại nhìn cậu bằng ánh mắt khó hiểu như muốn hỏi cậu điều gì đó
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cậu..nói vậy là có ý gì
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Khớp chân cậu chưa quen với trọng lực bình thường
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nên cậu cẩn thận tí đi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
đừng đi nhanh quá kẻo lại ngã
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//gật đầu//
Anh đứng trước cửa phòng cậu đưa tay mở cánh cửa ra
Căn phòng của Duy mở ra một tiếng "tạch" nhẹ. Mọi thứ bên trong gọn gàng một cách hoàn hảo một chiếc giường đơn nhưng rất rộng. Một giá đựng đồ đầy ắp sách. Một cửa sổ lớn hướng về khu vườn và có thể nhìn toàn thành phố
một chiếc bàn tròn có màu chủ đạo là màu vàng để trên một tấm thảm lông caro màu tráng và vàng
Nhìn chung quy lại căn phòng của cậu chị toàn màu vàng, nhìn đơn giản nhưng lại thật ấm áp
Căn phòng ấm áp là vậy nhưng lại trái ngược con người của cậu
Cậu lạnh lùng và nhạt nhẽo
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đây là phòng cậu ư?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chưa từng ai vào đây ngoài tôi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Giờ thì...cậu là người đầu tiên
Quang Anh ngồi xuống mép giường Cái giường lún nhẹ dưới trọng lượng của anh – bất chấp bộ xương bằng hợp kip đã được thiết kế cực kì nhẹ
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cảm giác thật lạ
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nó mềm quá
Duy bật cười. Cậu ngồi xuống sàn nhà, tựa lưng vào giường
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Sau này cậu sẽ biết, mềm không phải lúc nào cũng yếu.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cũng như con người – mong manh thật đấy...nhưng lại có thể chịu đựng những điều mà kim loại không làm được
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cậu nói chuyện thật khó hiểu
...
Quang Anh nhìn Duy một lúc lâu
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tại sao cậu tạo ra tôi có hình dạng như con người?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vì tôi không cần một cái máy
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Thứ tôi cần là một người có thể lắng nghe
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Có thể nói chuyện...Đặc biệt là...có thể hiểu được cảm xúc..
Một khoảng lặng nhẹ kéo, Quang Anh nghiên đầu
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cậu thấy tôi có giống người thật không?
Duy quay sang nhìn thẳng vào đôi mắt nhân tạo kia – ánh nhìn ấy không hề lạnh lẽo Không phải ánh sáng của đèn LED, mà là một thứ dịu dàng như ánh trăng đầu tháng.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cậu giống hơn tôi tưởng.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Thậm chí..còn ấm áp hơn nhiều người ngoài kia
_________
Tranghz | Tác giả
Tranghz | Tác giả
Chời ơi đăng lâu vậy rồi mà có hai người đọc
Tranghz | Tác giả
Tranghz | Tác giả
Không muốn viết nữa luôn á
Tranghz | Tác giả
Tranghz | Tác giả
Dạo này bận quá không ra được hai bộ kia
Tranghz | Tác giả
Tranghz | Tác giả
chap này là bản nháp nên mình viết vài chữ rồi đăng luôn
Tranghz | Tác giả
Tranghz | Tác giả
mình sẽ ngưng viết một thời gian
Hot

Comments

× Jay 🥥 ×

× Jay 🥥 ×

Thêm một người nữa nè

2025-07-30

1

qnal

qnal

lộn nv hả tg 😭

2025-07-03

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play