[Allvietnam] Giấc Mơ Của Kẻ Muốn Biến Mất
chap3: nụ cười không dành cho em
Phòng ngủ nhỏ, tường cũ ngả vàng. Vietnam nằm co mình trong góc giường, chiếc chăn mỏng sộc xệch không đủ che kín đôi chân. Đồng hồ báo thức réo inh ỏi
CHXHCNVN( Vietnam)
Lại bắt đầu rồi…// ngái ngủ, mắt nhòe lệ//
Cậu ngồi dậy, nắm lấy điện thoại. Màn hình hiện thông báo từ nhóm lớp cũ mà cậu vừa bị kéo vào lại. Tin nhắn cuối cùng là một bức ảnh ghép – hình cậu đang ngủ gục, miệng hé ra, kèm caption: “Thằng nghiện ngủ, đồ phế vật"
CHXHCNVN( Vietnam)
Hay thật... Cái gì cũng có thể đem ra đùa được// mỉm cười mệt mỏi, tự nói với chính mình//
Cậu đứng dậy, bước chậm rãi ra nhà tắm. Ánh sáng đèn vàng lờ mờ chiếu lên khuôn mặt tái nhợt. Cậu soi gương, nhìn vào đôi mắt thâm quầng
CHXHCNVN( Vietnam)
"Trông mình đúng là thảm thật. Không trách ai ghét mình cả"
Trong bếp – Xích Quỷ đang nấu cơm, tay cầm đũa khuấy nồi cháo trắng. Mùi gừng và hành thoang thoảng
Xích Quỷ
Mày lại mất ngủ nữa hả?// không quay đầu//
CHXHCNVN( Vietnam)
//lặng im vài giây//…Không có gì đâu cụ
Xích Quỷ
Mày yếu lắm rồi, ăn xong uống thuốc tao đưa. Mặt mày như cái xác// nghiêm giọng//
Tây Sơn
Uống thuốc mà vẫn cứ như con ma thế kia, chắc là không muốn sống// bước ra từ phòng bên, giọng gắt//
Đại Nam
Nó sống vì nghĩa vụ thôi, chứ không phải vì nó muốn đâu// đẩy kính, ngồi ở bàn ăn//
Không ai cười. Bầu không khí trong nhà lạnh lẽo, chỉ có tiếng muỗng gõ vào chén sứ
Khung cảnh – Trường Quốc Tế Hòa Bình, 7:40 AM.
Cảnh hành lang đông đúc. Học sinh các nước đi ngang Vietnam như cậu vô hình. Mùi pheromone đặc trưng trộn lẫn: hoa oải hương của Japan, hổ phách của Germany, bạc hà của USA…
Usa
Ê France, tối qua tụi mình ghép mặt thằng Vietnam lên con gấu bông đấy. Mày coi chưa?// cười toe//
France
Tao thấy còn đẹp hơn mặt thật của nó// giả vờ rùng mình//
Russia đi ngang qua, liếc về phía nhóm nhưng không nói gì. Anh nhìn Vietnam – đang mở tủ đồ, đôi tay run rẩy
Russia
Làm ơn đừng gục…// lẩm bẩm//
Giờ học đầu tiên – môn Hóa với giáo viên IE. Vietnam ngồi một mình, xung quanh không ai muốn ghép cặp. Cậu chép bài, chữ nghiêng nghiêng, nét run
IE
Vietnam, em làm việc nhóm với Germany. Không ai khác chọn em cả
Germany
Cái thứ vô dụng như cậu mà cũng học lớp cao. Thật là bôi nhọ quốc tế// ngả người khoanh tay//
CHXHCNVN( Vietnam)
Xin lỗi… tôi sẽ cố không gây phiền// nhỏ giọng//
Germany
Đừng cố nữa. Không ai cần cậu cố. Chết đi có khi bọn này còn nhẹ nợ// cười khẩy//
Giữa lớp, France huýt sáo. Một tờ giấy gấp lại được ném lên bàn Vietnam
Cậu mở ra – là hình chibi cậu đang ngồi khóc, với lời ghi tay nguệch ngoạc: “Omega khóc nhè của năm. Vote chết cmn đi
Russia
đủ rồi// nói đủ France nghe//
France
Ủa? Mày cũng từng cười mà? Giờ thương hại hả? Hay… thích nó rồi?
Russia
Tao sai rồi. Mày nên biết điểm dừng// gõ chậm rãi//
Buổi trưa – căn-tin trường
Vietnam cầm khay cơm – cháo trắng, không thêm gì khác. Cậu tìm một chỗ ngồi riêng biệt. Nhưng đâu đâu cũng là tiếng cười, ánh mắt chọc ghẹo
China
Ôi trời, cái mùi Omega cấp thấp… muốn ói quá// giả vờ bịt mũi//
CHXHCNVN( Vietnam)
Xin lỗi vì tôi tồn tại…// nhắm mắt lại thì thầm//
Russia đứng dậy, đi về phía bàn Vietnam. Cả căn-tin lặng hẳn
Russia
Cho tao ngồi đây// nhìn thẳng cậu//
CHXHCNVN( Vietnam)
Anh… muốn gì?// bối rối//
Russia
Lau mặt đi. Mày khóc// rút khăn giấy đưa ra//
Cả căn-tin bàn tán xì xào. Vietnam giật mình, vội lau nước mắt
France
Russia! Mày bị gì đấy?!// đứng phắt dậy quát//
Russia
Bị thức tỉnh lương tri// lạnh giọng//
CHXHCNVN( Vietnam)
// lặng người//Anh… định làm gì? Cứ chọc cười tôi thêm đi. Tôi quen rồi
Russia
Tao không chọc nữa. Tao xin lỗi. Nhưng… chắc chẳng có ích gì với mày
Cậu đứng lên, quay lưng bỏ đi, để lại khay cháo gần như nguyên vẹn
Chiều tối, tại cầu vượt cũ sau trường
Vietnam đứng một mình trên thành cầu, tay nắm chặt lan can gỉ sét. Gió lùa qua áo đồng phục ướt sũng vì mưa nhỏ
CHXHCNVN( Vietnam)
Sao mày còn đứng đây, đồ hèn? Nhảy đi. Còn chờ gì nữa?// tự nói//
Một giọng nhẹ vang lên sau lưng
ASEAN
Nếu em muốn chết, ít nhất để lại lý do cho những kẻ ở lại
CHXHCNVN( Vietnam)
// khựng lại//không ai quan tâm đâu thầy…
ASEAN
Sai. Có người quan tâm. Dù là muộn
Cậu im lặng. Mưa vẫn rơi. Nhưng lần này, cậu không nhảy
T/g
Cuối chap 3 – dòng chữ hiện giữa màn mưa lạnh lẽo:
T/g
Lời xin lỗi không xóa được tổn thương, nhưng có thể là thứ duy nhất giữ một người không rơi xuống vực
T/g
nhàn thì ik ra bộ kia đăng chap z
T/g
hôm nay viết từng này chữ thôi
T/g
mà chẳng hiểu sao mấy bn kia viết dài👍
Comments
(dark angle) 🍫ST_meo meo♒
chết là hết...
nhưng tôi vẫn còn sống
tại sao ?
ông trời ác nhỉ....?
tôi chỉ muốn tự ích kỉ thôi mà ?
2025-04-29
3
.
Ê t kìa🥰🥰🥰🥰 ai ngờ dạo chơi mà lại gặp mình trong đó🥵
2025-04-27
1
Miên Miên
Anh tưởng anh cấp cao hả
2025-04-21
5