Chap 3

Trần Tuấn Minh[ em ]
Trần Tuấn Minh[ em ]
“Nhưng mà sao lại nhiều thế này”//nhíu mày lại//
Đúng như cậu nghĩ
Bên trong ngăn kéo tủ ấy chứa đầy những lọ thuốc ngủ, những lọ thuốc trầm cảm. Và điều đáng chú ý là trong đó có hơn một nửa là lọ ko hay thuốc đã sử dụng hết
Ko bt cậu đã chịu đựng những gì mà phải uống một lượng lớn thuốc ngủ và trầm cảm như vậy
Trần Tuấn Minh[ em ]
Trần Tuấn Minh[ em ]
“Anh ấy nói bệnh đã đỡ nhưng lại uống nhiều thuốc thế này”
Trần Tuấn Minh[ em ]
Trần Tuấn Minh[ em ]
“Mình lại chẳng thể lmj đc, đúng là vô dụng mà”
TUA
18h
Quan Tuấn Thần[anh]
Quan Tuấn Thần[anh]
//vừa đèo em về// cái thk kia ko biết đã dậy chx
Quan Tuấn Thần[anh]
Quan Tuấn Thần[anh]
Hừm, hồi trưa là có nhóc Minh chống lưng cho nó, bây giờ nó mà vẫn ngủ thì xác định với mình
Quan Tuấn Thần[anh]
Quan Tuấn Thần[anh]
Đúng cái đồ ăn bám
Quan Tuấn Thần[anh]
Quan Tuấn Thần[anh]
Mà hình như nó bị trầm cảm
Quan Tuấn Thần[anh]
Quan Tuấn Thần[anh]
Để t xem mày chịu đc đến bao giờ//môi hơi nhếch lên//.
Khi anh về đến nhà
Cạch
Quan Tuấn Thần[anh]
Quan Tuấn Thần[anh]
//đảo mắt nhìn quanh nhà// nó đâu rồi nhỉ?
Quan Tuấn Thần[anh]
Quan Tuấn Thần[anh]
//Đi đến phòng cậu mở cửa ra//
Cạch
Quan Tuấn Thần[anh]
Quan Tuấn Thần[anh]
//nhếch mép//Ồ, thì ra vẫn đang ngủ //đi ra đóng cửa phòng cậu lại//
Quan Tuấn Thần[anh]
Quan Tuấn Thần[anh]
//ra vườn lấy một cái xô, rồi bước vào bếp//
Quan Tuấn Thần[anh]
Quan Tuấn Thần[anh]
//xả đầy nước vào cái xô đó, bước đến phòng cậu//
Quan Tuấn Thần[anh]
Quan Tuấn Thần[anh]
//tay xách cái xô đầy nước, mở cửa phòng cậu ra+đi đến bên giường cậu//
Vương Hạo[ cậu ]
Vương Hạo[ cậu ]
//vẫn ngủ ko biết mình sắp gặp chuyện//💤😴
Quan Tuấn Thần[anh]
Quan Tuấn Thần[anh]
//thẳng tay dội xô nước ấy vào mặt cậu//
Vương Hạo[ cậu ]
Vương Hạo[ cậu ]
Ức//bừng tỉnh ngơ ngác nhìn anh//
Vương Hạo[ cậu ]
Vương Hạo[ cậu ]
//lấy tay vuốt nước trên mặt xuống// anh lmj cái j vậy hả?//💢//
Quan Tuấn Thần[anh]
Quan Tuấn Thần[anh]
Cậu ko dậy lm vc nhà, ng hầu mà dám ngủ đến 18h//❄️//
Quan Tuấn Thần[anh]
Quan Tuấn Thần[anh]
Đồ ăn bám như cậu mà dám lên giọng với ai???//❄️//
Quan Tuấn Thần[anh]
Quan Tuấn Thần[anh]
Hơn nữa cậu quên những gì tôi đã nói rồi sao?//❄️//
Quan Tuấn Thần[anh]
Quan Tuấn Thần[anh]
Nhóc Minh đã về rồi ko còn ai chống lưng cho cậu đâu//❄️//
Quan Tuấn Thần[anh]
Quan Tuấn Thần[anh]
Tôi nghĩ đại thiếu gia vô dụng của Vương gia biết mình nên lmj mà phải ko//nói từ tốn nhưng vẫn ko quên❄️//
Vương Hạo[ cậu ]
Vương Hạo[ cậu ]
Ngài nói vậy là có ý gì?
Ngài??? Ngày ấy khi mới lấy anh, anh cũng rất bth với cậu đối xử vô cùng nhẹ nhàng với cậu, nhưng r đến một ngày ả quay lại, khóc lóc với anh nói ả vẫn còn rất yêu anh, còn đối với anh thì ả là bạch nguyệt quang của đời mình nên anh cũng bỏ qua chuyện năm đó và tiếp tục dây dưa với ả.
Có một lần ả đc đưa về ngôi nhà mà anh đang ở, thấy cậu ả liền kiêu ngạo xem cậu như là ng hầu, cho đến khi ả nghe thấy cậu Tuấn Thần là anh thì liền nổi giận, lm mình lm mẩy bắt anh phải sửa cách xưng hô của cậu từ “anh-em” sang “ngài-tôi” anh thấy ả như vậy thì cũng liền chiều theo. Từ đó anh xem cậu như ng hầu của mình, nói những lời chì chiết cậu
Vương Hạo[ cậu ]
Vương Hạo[ cậu ]
Tôi đâu phải là ng vô dụng, từ bao giờ trg mắt ngài tôi lại trở thành kẻ ăn bám vậy?
Quan Tuấn Thần[anh]
Quan Tuấn Thần[anh]
Còn ko phải sao? Cậu ko vô dùng thì tại sao lại bị bố mẹ mình gả đi khi mới vừa tròn 20? Lại còn là gả cho tôi, con trai của một cty vừa thoát khỏi bờ vực phá sản?//❄️//
Quan Tuấn Thần[anh]
Quan Tuấn Thần[anh]
Ko ăn bám? Vậy giờ cậu đang sống bằng tiền của Vương thị hay là tiền của tôi?//❄️//
Vương Hạo[ cậu ]
Vương Hạo[ cậu ]
//cúi gằm mặt xuống,suy nghĩ//“ còn chẳng phải là vì tôi yêu anh sao? Chứ ko tôi đâu có bị điên mà chấp nhận lấy con trai của một cty đang chao đảo, bấp bênh đâu chứ//
Chát
Quan Tuấn Thần[anh]
Quan Tuấn Thần[anh]
//đột nhiên vung tay tát cậu// cậu bị câm à?
Quan Tuấn Thần[anh]
Quan Tuấn Thần[anh]
Đúng là một tên vô dụng nói cũng ko đc
Quan Tuấn Thần[anh]
Quan Tuấn Thần[anh]
//chỉ thẳng tay vào mặt cậu// lần này tao chỉ muốn nhắc nhở nhỏ nhẹ
Quan Tuấn Thần[anh]
Quan Tuấn Thần[anh]
Mày mà còn như thế thì đừng mong tao tử tế với m
Vương Hạo[ cậu ]
Vương Hạo[ cậu ]
//má đau rát, ko ngước nổi đầu lên//
Quan Tuấn Thần[anh]
Quan Tuấn Thần[anh]
BÂY GIỜ KO MAU CÚT ĐI LM VC NHÀ
Vương Hạo[ cậu ]
Vương Hạo[ cậu ]
//đứng dậy bỏ vào bếp//“tôi năm đó đúng là ngu mới đòi lấy anh, nhưng mà tôi lỡ yêu anh quá r, yêu đến mức ko thể buông đc nữa//
Quan Tuấn Thần[anh]
Quan Tuấn Thần[anh]
Hừ đúng là đồ ăn bám// bỏ lên phòng tắm rửa//
Vương Hạo[ cậu ]
Vương Hạo[ cậu ]
//đang dọn dẹp nhà+nấu ăn//“chắc tối nay cô ta sẽ đến nấu nhiều nhiều chút, chứ cô ta ăn như lợn ấy”
Nhiều lúc sau
20h30
Quan Tuấn Thần[anh]
Quan Tuấn Thần[anh]
//Đang ăn cơm tại phòng bếp//
Vương Hạo[ cậu ]
Vương Hạo[ cậu ]
//đang dọn sau vườn vì cậu toàn bị anh cho nhịn đói chứ có đc ăn đâu//
Diệu Vy[ ả ].
Diệu Vy[ ả ].
//Bước vào tự nhiên như nhà//Tuấn Thần ơi~~~~
Quan Tuấn Thần[anh]
Quan Tuấn Thần[anh]
Ơi anh đây// đi ra bế cô ta vào bếp, đặt lên đùi//
Diệu Vy[ ả ].
Diệu Vy[ ả ].
Anh ơi bé đói//nũng nịu, ngọ nguậy như con sâu//
Quan Tuấn Thần[anh]
Quan Tuấn Thần[anh]
Bé aaaa nào//đút cho ả ăn//
Diệu Vy[ ả ].
Diệu Vy[ ả ].
Aaa//há miệng hết cỡ//
Vương Hạo[ cậu ]
Vương Hạo[ cậu ]
//đứng ngoài vườn thấy đc tất cả//“mình sao vậy này, rõ là biết anh ấy ko thích mình nhưng mà vẫn cố đâm đầu vào cái thứ tình yêu do mình ảo tưởng ra”
Vương Hạo[ cậu ]
Vương Hạo[ cậu ]
“Ngày trc mình còn nghĩ anh ấy là thật lòng với mình”//cười chua chát// “xem ra là do mình ảo tưởng. Tình yêu của sự ngẫu hứng nhất thời làm sao có thể so đc với tình yêu dành cho bạch nguyệt quang”
Vương Hạo[ cậu ]
Vương Hạo[ cậu ]
“Biết là vậy nhưng mà sao mình lại buồn thế này”
Vương Hạo[ cậu ]
Vương Hạo[ cậu ]
“Anh ơi thương em với, em cũng là con ng mà em cũng bt đau mà”//rơi nước mắt//
Quan Tuấn Thần[anh]
Quan Tuấn Thần[anh]
//đã đút ả ăn xong//
Quan Tuấn Thần[anh]
Quan Tuấn Thần[anh]
THK KIA MÀY CHẾT NGOÀI ĐẤY RỒI HAY GÌ?
Quan Tuấn Thần[anh]
Quan Tuấn Thần[anh]
CÓ NHANH RỒI VÀO DỌN KO?
Diệu Vy[ ả ].
Diệu Vy[ ả ].
Anh, đừng hét thế
Diệu Vy[ ả ].
Diệu Vy[ ả ].
Sẽ đau họng đấy//vuốt vuốt lưng anh//
Vương Hạo[ cậu ]
Vương Hạo[ cậu ]
//lau sạch nước mắt, bước vào bếp//
Vương Hạo[ cậu ]
Vương Hạo[ cậu ]
//cơ thể tiều tụy, sắc mặt xanh xao//
Quan Tuấn Thần[anh]
Quan Tuấn Thần[anh]
Trông ko khác gì tên nhiễm bệnh, phá hỏng tâm trạng của tôi
Vương Hạo[ cậu ]
Vương Hạo[ cậu ]
//cố nặn ra một nụ cười//
Quan Tuấn Thần[anh]
Quan Tuấn Thần[anh]
Cười ko đc thì đừng có cười, nhìn mày giống ng sắp chết lắm đấy
Diệu Vy[ ả ].
Diệu Vy[ ả ].
//kéo nhẹ tay áo anh//anh~ em lên thư phòng anh chơi đc ko???
Quan Tuấn Thần[anh]
Quan Tuấn Thần[anh]
Sao lại muốn lên đó?// thấy nghi nghi//
Diệu Vy[ ả ].
Diệu Vy[ ả ].
Thì tại em ở dưới này ko có ai chơi cùng với lại em ko dám ở cùng với cậu ấy đâu, nhìn cậu ấy giống bị bệnh lắm, em sợ
Quan Tuấn Thần[anh]
Quan Tuấn Thần[anh]
//lưỡng lự//
Diệu Vy[ ả ].
Diệu Vy[ ả ].
Anh đây là ko tin em sao//bày ra vẻ mặt uất ức//
Quan Tuấn Thần[anh]
Quan Tuấn Thần[anh]
Haizz đc rồi đi theo anh//bước đi//
Diệu Vy[ ả ].
Diệu Vy[ ả ].
//vui vẻ đi theo anh, còn ko quên quay sang nhìn cậu với ánh mắt”tao mới là kẻ chiến thắng”//
Vương Hạo[ cậu ]
Vương Hạo[ cậu ]
….”nó bị khùng hả? Hay nó nghĩ mình ko bt gì về âm mưu của nó?”
Vương Hạo[ cậu ]
Vương Hạo[ cậu ]
Kệ cha nhà m//dọn dẹp bát đũa+rửa bát//
Trên thư phòng
Quan Tuấn Thần[anh]
Quan Tuấn Thần[anh]
//tập trung lm vc,ko quan tâm đến xung quanh//
Diệu Vy[ ả ].
Diệu Vy[ ả ].
//thích thú đi xung quanh khám phá mọi thứ//
Diệu Vy[ ả ].
Diệu Vy[ ả ].
//đột nhiên dừng lại, cười nhếch mép// “ha~ đây rồi”
———END———
Loi nha loi nhoi
Loi nha loi nhoi
Ai đó đến cứu t/giả khỏi con quái vật Ngữ Văn với😔
Hot

Comments

Candy 🍭

Candy 🍭

ọe
tởm vaiz cức

2025-08-06

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play