15 năm trước

Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//về tới nhà//
Cạch
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//đóng của+lên phòng//
Vừa lên tới phòng anh nằm ngay xuống giường trong đầu hàng tá suy nghĩ lộn xộn
Trong đó có suy nghĩ về em
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//gác tay lên trán// liệu có thực sự là em ấy hay chỉ là trùng hợp
Vẫn là câu hỏi ấy
Em ấy là ai?
Quay về 15 năm trước
Đức Duy(lúc nhỏ)
Đức Duy(lúc nhỏ)
Bố con xin bố,bố đừng đánh mẹ nữa,bố đánh con đây này mẹ sắp không chịu nổi nữa rồi//quỳ xuống cầu xin//
Tiếng sấm chớp bên ngoài càng to như ông trời xót xa cho số phận của mẹ con em,đáp lại lời van xin của em chỉ là những câu nói phũ phàng của bố và tiếng khóc đau đớn của mẹ
Bố Duy
Bố Duy
CÚT ĐÉO PHẢI VIỆC CỦA MÀY MUỐN BỊ ĐÁNH À ,ĐƯỢC THÔI
chát
Bố Duy
Bố Duy
//vả một cái thật mạnh vào mặt em//
Đức Duy(lúc nhỏ)
Đức Duy(lúc nhỏ)
//ôm mặt+khóc// bố đã đánh con rồi con xin bố tha cho mẹ đi ạ không mẹ sẽ ch*t mất
Bố Duy
Bố Duy
Chết thì chết có cái đéo gì phài sợ
Mẹ Duy
Mẹ Duy
*Duy nghe lời mẹ,mau đi đi,đi khỏi đây tìm nơi nào an toàn rồi tí mẹ sẽ đi sau*
Đức Duy(lúc nhỏ)
Đức Duy(lúc nhỏ)
N-nhưng mà..
Bố Duy
Bố Duy
CHÚNG MÀY NÓI ĐỦ CHƯA//quát//
Mẹ Duy
Mẹ Duy
“mau đi nhanh lên,ngoan”
Đức Duy(lúc nhỏ)
Đức Duy(lúc nhỏ)
D-dạ mẹ nhớ phải đi với con nhé//khóc//
Đức Duy(lúc nhỏ)
Đức Duy(lúc nhỏ)
//em chạy ra ngoài với gương mặt vẫn còn đọng lại nước mắt//
Bố Duy
Bố Duy
MẸ KIẾP RÁCH VIỆC THẬT//tiếp tục đánh mẹ Duy//
Mẹ Duy
Mẹ Duy
// ôm bụng đau đớn//
Dưới con mừa tầm tã ấy,một đứa trẻ bước đi dưới con đường vắng vẻ,nước mắt của em lẫn vào với nước mưa
Em lo lắm lo rằng mẹ sẽ không đón mình về nữa
Đức Duy(lúc nhỏ)
Đức Duy(lúc nhỏ)
//dừng chân ở một căn nhà rộng lớn//mình có nên xin vào nhờ nhà Quang Anh không
Đức Duy(lúc nhỏ)
Đức Duy(lúc nhỏ)
Tch thôi phiền anh ấy lắm
Quang Anh (lúc nhỏ)
Quang Anh (lúc nhỏ)
//đứng trên tầng nhìn xuống// là Duy//chạy vội nhà//
Anh cầm chiếc ô lên chạy ra đón em
Quang Anh (lúc nhỏ)
Quang Anh (lúc nhỏ)
Duy
Đức Duy(lúc nhỏ)
Đức Duy(lúc nhỏ)
Anh Quang Anh
Thấy Quang Anh em như thấy một chỗ dựa vững chắc để em được an ủi,em nhào vào lòng anh khóc lớn
Đức Duy(lúc nhỏ)
Đức Duy(lúc nhỏ)
Hức hức…Quang anh e-em// nấc lên//
Giọng nói em run đến nỗi anh cũng không hiểu được em muốn nói gì chỉ biết nhẹ nhà vỗ về che mưa và an ủi cho em
Đức Duy(lúc nhỏ)
Đức Duy(lúc nhỏ)
Hức hức
Quang Anh (lúc nhỏ)
Quang Anh (lúc nhỏ)
Thôi em nín đi vài nhà thay đồ không cảm lạnh đấy//kéo em đi//
Đức Duy(lúc nhỏ)
Đức Duy(lúc nhỏ)
Hic vâng//đi theo anh//
Vừa vào đến nhà mẹ anh nghe thấy tiếng đã vội vàng ra đón em
Mẹ anh thương em lắm thương như con ruột vậy,mẹ anh hiểu cho hoàn cảnh của em xót xa cho một cậu bé còn nhỏ mà đã phải chịu cảnh blgđ
Mẹ Quang Anh
Mẹ Quang Anh
//chạy ra// Duy con sao vậy?
Hỏi vậy cũng đúng thôi hiện tại bây giờ người em đã ướt sũng,má đỏ lên vì bị đánh trên người cũng chỉ toàn là những vết thương
Đức Duy(lúc nhỏ)
Đức Duy(lúc nhỏ)
//cúi gằm mặt//dạ…dạ con//ấp úng//
Mẹ Quang Anh
Mẹ Quang Anh
Quang Anh thằng bé sao thế
Quang Anh (lúc nhỏ)
Quang Anh (lúc nhỏ)
Con cũng không biết//lắc đầu//
Bố Quang Anh từ trên lầu bước xuống,ông cũng là một người thương Duy vì cũng có cùng lí do với vợ mình
Có thể nói ngoài mẹ em ra gia đình Quang Anh cũng là nơi mà em tin tưởng
Bố Quang Anh
Bố Quang Anh
Thôi cho thằng bé thay đồ đi em rồi hỏi gì thì hỏi
Sau khi thay đồ xong em cùng mọi người ra ghế ngồi
Mẹ Quang Anh
Mẹ Quang Anh
Giờ con nói đi sao con lại đi giữa chời mưa như vậy
Một lần nữa cậu lại không chịu nổi bắt đầu oà khóc
Đức Duy(lúc nhỏ)
Đức Duy(lúc nhỏ)
Hức hức..hức mẹ của con hic
Chỉ ngắn gọn trong ba chữ mẹ của con gia đình anh dường như hiểu ra tất cả bở lẽ chuyện này đã quá quen thuộc
Mẹ Quang Anh
Mẹ Quang Anh
//ôm Duy vào lòng// nín đi nín đi cô thương cô hiểu rồi con không cần nói nữa,ngoan
Quang Anh (lúc nhỏ)
Quang Anh (lúc nhỏ)
//nhìn em ánh mắt cụp xuống//*anh xin lỗi vì đã không giúp được gì cho em*
Mẹ Quang Anh
Mẹ Quang Anh
Giờ tính sao đây anh
Bố Quang Anh
Bố Quang Anh
Anh cũng không biết//thở dài//
Đức Duy(lúc nhỏ)
Đức Duy(lúc nhỏ)
//vừa khóc vừa nói// sáng mai con sẽ về gặp mẹ,mẹ nói mẹ sẽ tìm con hức
Mẹ Quang Anh
Mẹ Quang Anh
rồi rồi giờ nghe lời cô ngủ đi mai rồi về gặp mẹ nhé
T
U
A
Sáng hôm sau
Em thức dậy rất sớm để về gặp mẹ em không nói với ai vì sợ làm phiền họ nên em âm thầm rời đi
Đức Duy(lúc nhỏ)
Đức Duy(lúc nhỏ)
Cạch
Đức Duy(lúc nhỏ)
Đức Duy(lúc nhỏ)
//mở cửa//
Đức Duy(lúc nhỏ)
Đức Duy(lúc nhỏ)
//đứng hình với cảnh tượng trước mắt//
T/g nò
T/g nò
Hii chuyện có bị xàm hay có sai xót gì không
T/g nò
T/g nò
Chap này hơn 700 chữ nhó mỏi tay lắm luôn
T/g nò
T/g nò
Chuyện không hay thì cho tớ xinlui còn hay thì đừng tiếc với tớ 1 like nhó
T/g nò
T/g nò
Iu iu💗
END(còn tiếp)
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play