Trùm Trường Yêu Cậu Học Bá Khóa Dưới
nhận ra
Hoàng Đức Duy
/nhìn xung quanh/ ba đâu r mẹ
Hoàng Đức Duy
Ko phải ba nói trưa nay về a
Hoàng Đức Duy
Dạ thôi ạ con chờ ba ăn chung
Mẹ duy
Mà con còn nhớ chị ấy ko
Hoàng Đức Duy
À dạ con vẫn luôn nhớ mà
Hoàng Đức Duy
Chị ấy là người đã chăm sóc cho con khi còn nhỏ mà
Mẹ duy
V con có muốn gặp lại chị ấy ko
Hoàng Đức Duy
Đương nhiên là muốn nhưng lm sao con gặp đc
Hoàng Đức Duy
Chị ấy đã đi đâu ngay sau khi con đi r mà
Hoàng Đức Duy
//Ko bt h chị ấy và mấy anh chị đó ra sao r//
Mẹ duy
Hình như ba con về r kìa
Hoàng Đức Duy
/chạy ra cửa mở/
Ba duy
Mới ko gặp có nữa tháng mà nhớ cục vàng ghê ko nè
Mẹ duy
Thôi hai người vô ăn nè
Hoàng Đức Duy
Mà ba anh ko về à
Ba duy
Anh con ở lại với người yêu nó r
Hoàng Đức Duy
Tính ra tình cảm hai người vẫn còn tốt lắm
Ba duy
Thôi vô ăn cơm thôi
Hoàng Đức Duy
//ko bt có phải là anh ấy thật ko ha//
Hoàng Đức Duy
//hay là nhắn thử//
Nguyễn Quang Anh
//ko bt h em ấy đang lm j ta//
Nguyễn Quang Anh
//có nên nhắn thử xác nhận ko//
Nguyễn Quang Anh
/nhìn đt/
Hoàng Đức Duy
Chiều nay anh có rảnh ko📱
Hoàng Đức Duy
Có thể hẹn anh chút đc ko📱
Hoàng Đức Duy
Ở quán xxx📱
Nguyễn Quang Anh
Được chút gặp lại📱
Nguyễn Quang Anh
//sao cảm giác hơi nôn nóng v ta//
Nguyễn Quang Anh
//mà nếu thật là em ấy thì sao ta//
Nguyễn Quang Anh
/đi kiếm đồ/
Nguyễn Quang Anh
/phân Vân ko bt mặc style nào/
Nguyễn Quang Anh
//thôi dễ thương chút v//
Nguyễn Quang Anh
//nếu thật sự là em ấy nhưng ko nhớ ra còn có cái để nhớ//
Hoàng Đức Duy
//chắc phải kiếm v bộ nào nhìn ngầu ngầu chút để nếu thật là anh ấy thì còn có cái nhớ//
Cả hai cuối cùng cx đã lựa đc cho mình bộ đồ ưng ý sau gần 1 tiếng đồng hồ
Và gần 2 tiếng để tạo kiểu tóc cx như trang điểm nhẹ
Nguyễn Quang Anh
/đứng dậy kéo ghế/
Nguyễn Quang Anh
E..em ngồi đi
Nguyễn Quang Anh
Hôm nay hẹn ra có j ko
Nguyễn Quang Anh
//giống thật//
Hoàng Đức Duy
Em muốn hỏi anh vài điều
Hoàng Đức Duy
//dễ thương quá giống anh ấy lcs nhỏ thật//
Hoàng Đức Duy
Anh nói khi nhỏ anh đi nước ngoài à
Nguyễn Quang Anh
Ko hẳn khi nhỏ anh cùng ba mẹ ở đó
Hoàng Đức Duy
V lúc đó anh có quen với ai ko
Nguyễn Quang Anh
Khi nhỏ do ba mẹ anh khá bận nên nhờ chị họ chăm sóc
Nguyễn Quang Anh
Ở đó anh đã quen một cậu nhóc
Hoàng Đức Duy
/lỡ nói ra/ thật sự là anh sao
Nguyễn Quang Anh
/bất ngờ/ là em thật à
Thời gian như ngừng lại. Ánh mắt hai người chạm nhau.Một khoảnh khắc tĩnh lặng lạ thường bao trùm lấy không gian xung quanh.
Rhycap
//Thật sự là em/anh à//
Nguyễn Quang Anh
//tìm thấy em rồi// /cười/
Một nụ cười khẽ nở trên môi người này, lan tỏa một sự dịu dàng ấm áp đến lạ kỳ. Người kia đáp lại bằng một cái gật đầu chậm rãi, dường như có một dòng điện nhẹ chạy dọc sống lưng.
Cái gật đầu ấy không lời, nhưng lại chứa đựng tất cả những ngỡ ngàng, những hoài niệm, và trên hết, là một sự thức tỉnh ngọt ngào.
Trong cái gật đầu ấy, họ nhận ra không chỉ là hình bóng người bạn thân quen của ngày xưa, mà còn là một cảm xúc khác lạ, một sự rung động khẽ khàng mà cả hai chưa từng dám gọi tên.
Nó đã âm thầm nảy mầm qua bao năm tháng, là sự thấu hiểu lặng lẽ chỉ có giữa những người đã cùng đồng hành cùng nhau . Và giờ đây, trong khoảnh khắc nhận ra nhau này, cái cảm xúc ấy đã lớn lên, rõ ràng và ấm áp, như một ngọn lửa nhỏ vừa được thổi bùng lên trong tim cả hai.
Cái gật đầu ấy là lời thừa nhận chân thành nhất, một sự đồng điệu kỳ diệu của hai trái tim vừa chợt nhận ra mình đã yêu đối phương từ bao giờ.
Hoàng Đức Duy
Nhưng tại sao anh lại ở đây
Nguyễn Quang Anh
Anh ko muốn sống ở nữa
Nguyễn Quang Anh
Nói đó khá chán
Nguyễn Quang Anh
/cười/ chả biết nữa chỉ thấy rằng từ khi em đi anh chẳng còn hứng thú nơi đó nữa
Nguyễn Quang Anh
Vì v nên lên cấp ba anh đã về đây
Nguyễn Quang Anh
Thử một lần tìm em
Hoàng Đức Duy
//tìm mình sao//
Nguyễn Quang Anh
Ai mà ngờ xa tận chân trời gần ngay trước mắt
Hai người đã có một cuộc nói chuyện hơi ngại nhẹ
Vì vẫn chưa ai có thể lí giải cái cảm xúc lã lẫm trong cơ thể khi gặp đối phương ấy là j
Vì chiều này em có hẹn cùng gia đình nên hai người đã tạm biệt nhau
Comments