Tiếng mưa rả rích bám riết mặt kính, kéo theo không khí ẩm lạnh. Văn phòng rộng rãi nhưng trống trải, chỉ còn sót lại tiếng lật giấy và nhịp gõ tay chán chường.
Tả Hàng ngồi yên vị trên Sofa, mắt nhìn vào hồ sơ trên bàn nhưng không đọc lấy một chữ.
Chu Chí Hâm dựa vào bàn làm việc, khoanh tay, quan sát từng cử chỉ hành động của bạn mình.
Chu Chí Hâm
Mày định giống nó chọn cách im lặng để giải quyết vấn đề sao?*nhíu mày*
Tả Hàng
Tao không có gì để giải quyết với anh ta. Tóm lại là không muốn dính lứu*lạnh nhạt*
Chu Chí Hâm
Chẳng lẽ cứ né nhau mãi à? Thời gian qua chưa đủ để tha thứ sao?
Tả Hàng
Tha thứ? Sau từng đấy chuyện đến một câu xin lỗi tao còn chưa nhận được huống chi đòi hỏi sự tha thứ từ tao*cười nhạt*
Chu Chí Hâm im lặng, anh biết nỗi đau mà Tả Hàng gánh chịu không chỉ đơn thuần là một cuộc chia tay. Mà là sự phản bội lạnh lùng không lời giải thích.
-Sáu năm trước-
Ngày hôm ấy trời mưa rất to. Mưa to đến mức không thấy rõ mặt người. Từ đằng xa, bóng dáng của một cậu thiếu niên chạy tới, áo ướt sũng, nắm chặt lấy tay Trương Cực.
Tả Hàng
Anh đã đi đâu? Sao em gọi mà anh không nghe, nhắn tin cũng không trả lời*lo lắng*
Trương Cực
…
Tả Hàng
Mấy ngày nay anh bị sao vậy? Đang trốn tránh em sao?
Trương Cực
Tả Hàng, chia tay đi*lạnh nhạt*
Tả Hàng
*sững người*
Tả Hàng
Trương à anh đừng đùa nữa không vui đâu*cười ngượng*
Trương Cực
Anh không đùa. Em lo cho tương lai của em đi, đừng dính dáng với anh nữa.
Tả Hàng
Trương Cực, em biết anh đang gặp khó nhưng đừng vì vậy mà buông tay được không anh?*nắm chặt tay hắn*
Trương Cực
Anh chán rồi, anh cần tự do.
Trương Cực
Quan trọng là anh chưa từng yêu em*lạnh nhạt*
Câu nói đó như một cú tát thẳng vào mặt cậu. Điều đó chả khác gì đang phủi bỏ toàn bộ những kỉ niệm giữa hai người trong suốt thời gian qua.
Tả Hàng
*run rẩy níu lấy vạt áo hắn*
Tả Hàng
Em xin anh…đừng đối xử với em như vậy…em thật sự không chịu nổi đâu*khóc*
Trương Cực
Đó là việc của mày…từ giờ đừng đến tìm tao nữa*quay mặt bỏ đi*
Mưa vẫn rơi không ngừng, Tả Hàng kiệt sức gục xuống giữa sân ký túc. Dù cho cậu trông thảm hại đến mức nào hắn vẫn nhất quyết không quay đầu lại.
-Hiện tại-
Chu Chí Hâm
Tả Hàng…Tả Hàng…ê có nghe thấy gì không?*hét*
Tả Hàng
*giật mình*
Chu Chí Hâm
Mày đang nghĩ gì vậy? Sao ngồi thẫn thờ ra đó.
Tả Hàng
Chỉ là một số chuyện nhỏ thôi. Không sao đâu.
Tả Hàng
Tối muộn rồi, mày về sớm đi.
Chu Chí Hâm
Vậy mày cũng nghỉ ngơi đi nhé. Có gì thì gọi điện cho tao.
Chu Chí Hâm
Đừng suy nghĩ nhiều và đừng tạo áp lực cho mình*rời đi*
Comments
_ 𝓐𝔃𝓾𝓻𝓪_ 极航 🧡💙🥜🥟
anh oi bỏ anh đi theo em đi
2025-04-17
3
_ 𝓐𝔃𝓾𝓻𝓪_ 极航 🧡💙🥜🥟
+1 máy vote cho tg
2025-04-17
3
_ 𝓐𝔃𝓾𝓻𝓪_ 极航 🧡💙🥜🥟
Ông nhớ mặt tôi đó
2025-04-17
4