Kongg ngồi trên giường, điện thoại cầm trong tay nhưng ngón tay cứ lướt lên lướt xuống mà chẳng bấm được gì. Cậu nhìn chằm chằm vào màn hình như thể đang chiến đấu nội tâm
cuối cùng cậu cũng chịu mở đoạn chat của mình với Namping lên
Tin nhắn đã được gõ sẵn từ 5 phút trước: “P’Namping krub… Em có chuyện muốn hỏi…”
Cuối cùng, cậu nhấn gửi.
Chỉ vài giây sau, bên kia đã rep lại
NamPing
📱: Gì đó? Sao nghiêm túc vậy trời
Kong cắn môi, rồi tiếp tục gõ:
Kongjiro
📱:Hôm nay em được P’Kla mời đi casting
Kongjiro
📱:cho một phim BL.
Kongjiro
📱:Nam chính còn là…
Kongjiro
📱:P’Thomas nữa…
Một khoảng im lặng kéo dài. Rồi tin nhắn hiện lên:
NamPing
📱:Ủa?? Thomas thiệt hả??
NamPing
📱:P’Kla mà chọn em hả? Ghê ta!
Kongjiro
📱:e chưa từng diễn
Kongjiro
📱:em còn chẳng biết phải làm sao nữa…
Kongjiro
📱:Mà…P’Tho khó tính lắm hả a
NamPing
📱:Ừ
NamPing
📱:ít nói, khó gần
NamPing
📱:Nhưng không phải kiểu coi thường ai.
NamPing
📱:Chỉ là…
NamPing
📱:ảnh không tin vào người mới.
NamPing
📱:Ảnh từng diễn với vài diễn viên non tay,
NamPing
📱:bị kéo cảm xúc xuống nên từ đó…
NamPing
📱:kỹ tính lắm
Kongjiro
/ngập ngừng 1 tí/
Kongjiro
📱:Vậy… em có nên thử không?
Một lúc sau, Namping trả lời bằng tin nhắn thoại – giọng cậu nhẹ nhưng nghiêm túc
NamPing
📱:Nếu P’Kla đã chọn em
NamPing
📱:nghĩa là a ấy thấy được gì đó thật sự ở em rồi
NamPing
📱:Còn nếu em chỉ biết lo sợ…
NamPing
📱:em sẽ không bao giờ bước qua được cái ngưỡng đầu tiên này đâu, Kong à
Kong nghe đi nghe lại đoạn đó vài lần. Tim đập mạnh.
Kongjiro
📱:Cảm ơn P’Namping krub. Em… sẽ thử
Cậu tắt điện thoại, ngã lưng xuống giường, mắt nhìn trần nhà. Trong đầu cậu hiện lên hình ảnh của Thomas – ánh mắt lạnh lùng đêm qua, cái im lặng khó đoán khi lái xe, và… cảm giác tim đập mạnh không vì lý do nào rõ ràng
Comments