[RhyCap] Daddy Chiều Cưng~
#4 Trò Chơi Hành Chính
cậu ngồi dựa vào lưng ghế, ánh mắt nhìn lướt qua chiếc đồng hồ để bàn. đúng 8 giờ. trong văn phòng vẫn yên ắng như mọi khi, chỉ có tiếng kim giây đang gõ từng nhịp đều đặn.
Hoàng Đức Duy
" lạ thật. "
Hoàng Đức Duy
" sao lại có chút mong chờ? "
cánh cửa mở ra, hắn bước vào với dáng vẻ không chút do dự. sơ mi trắng, tay áo xắn gọn gàng đến khuỷu tay, cà vạt đen cột lỏng. đẹp đẽ một cách vừa đủ để không bị gọi là phô trương.
Nguyễn Quang Anh
//dừng lại trước bàn làm việc//
Nguyễn Quang Anh
chào buổi sáng, chủ tịch.
cậu không phản ứng ngay. cậu nghiêng đầu, ánh mắt lướt qua hắn như thể đang đánh giá một món đồ chưa chắc có giá trị.
Hoàng Đức Duy
đến đúng giờ. không tệ.
Nguyễn Quang Anh
vậy tôi được điểm cộng à?
Hoàng Đức Duy
không. cơ bản thôi.
Hoàng Đức Duy
tôi không thích tặng điểm cho những việc ai cũng làm được.
hắn bật cười nhẹ, chẳng có chút nào tổn thương.
Nguyễn Quang Anh
vậy để tôi làm cái gì đó không ai làm được.
Hoàng Đức Duy
//nhướng mày//
Hoàng Đức Duy
anh đang cố khiêu khích tôi đấy à?
Nguyễn Quang Anh
không. tôi đang thành thật.
Nguyễn Quang Anh
tôi muốn công việc này. và tôi cũng thấy... thú vị.
Hoàng Đức Duy
thú vị? //hừ nhẹ//
Hoàng Đức Duy
tôi không phải là trò tiêu khiển đâu.
Nguyễn Quang Anh
tôi cũng không phải người dễ nhàm chán.
không muốn tiếp tục trò đẩy đưa vô nghĩa, cậu đứng dậy, bước đến kệ tài liệu, rút ra một tập hồ sơ rồi đặt xuống bàn trước mặt hắn.
Hoàng Đức Duy
mười email cần xử lý. ba cuộc họp quan trọng - tôi đã đánh dấu.
Hoàng Đức Duy
cuối cùng, anh phải sắp lịch cho cuộc họp với đối tác bên Anh vào chiều mai.
Hoàng Đức Duy
tất cả làm trong ba mươi phút.
hắn chẳng tỏ vẻ gì, chỉ đưa tay nhận lấy xấp hồ sơ.
Nguyễn Quang Anh
được. tôi làm ở đâu?
cậu phẩy tay về phía chiếc bàn nhỏ đối diện sofa.
Hoàng Đức Duy
ở đó. và đừng khiến tôi mất kiên nhẫn.
hắn gật nhẹ, môi nhếch lên thành một nụ cười như
chảng-máu-lửa-mà-vẫn-khiến-người-ta-bốc-cháy.
Nguyễn Quang Anh
yên tâm. tôi biết điều.
Nguyễn Quang Anh
nhất là với người đang cố giấu bản chất thật của mình.
cậu khựng lại một giây. ngón tay trên bàn hơi siết lại.
Hoàng Đức Duy
" hắn nói gì vậy? "
nhưng cậu không hỏi. cậu chỉ nhìn theo dáng lưng Quang Anh thong thả tiến đến bàn làm việc, như thể mọi chuyện đã nằm trong lòng bàn tay hắn từ rất lâu rồi.
hắn ngồi yên ở bàn đối diện, tay thoăn thoắt trên bàn phím laptop mà cậu đã chuẩn bị sẵn.
mười email? xử lý chưa tới mười phút. ba cuộc gọi? vừa lịch sự, vừa khiến đầu dây bên kia phải nhún nhường. lịch họp? đặt đúng thời điểm cậu chưa từng nghĩ tới, nhưng hoàn hảo không chệch một phút.
Hoàng Đức Duy
//chống cằm, mắt không rời khỏi anh//
chẳng lẽ... hắn từng làm mấy việc này rồi? không đúng. hắn làm quá trôi. quá mượt. và cậu... bắt đầu cảm thấy bực.
không phải vì hắn kém. mà vì là ánh mắt kia - cái cách hắn lâu lâu lại liếc lên nhìn cậu, như thể đang...
một cái liếc rất khẽ. nhưng mỗi lần hắn nhìn, tim cậu lại khựng một nhịp.
Nguyễn Quang Anh
tôi đang bị theo dõi à?
hắn hỏi, không ngẩng đầu, nhưng giọng nói như thể đã cảm nhận rõ ràng cái nhìn xuyên thấu của cậu.
cậu nhướng mày, chống chân đứng dậy, tiến lại gần bàn hắn.
Hoàng Đức Duy
có gì sai nếu tôi muốn quan sát nhân viên mới?
Nguyễn Quang Anh
không sai, chỉ là cách cậu nhìn...
Hoàng Đức Duy
cách tôi nhìn làm sao?
lần này hắn mới ngước lên, ánh mắt như sượt qua làn da cậu.
Nguyễn Quang Anh
như thể muốn bóc tôi ra từng lớp vậy.
cậu đứng yên, không phản bác, cậu chỉ... nhìn.
Hoàng Đức Duy
" muốn thử tôi? "
cậu cúi thấp người, chống một tay lên mặt bàn, nghiêng đầu thật gần. hắn ngồi yên, không né tránh. hắn đón lấy ánh mắt của cậu như thể mời gọi.
Hoàng Đức Duy
anh nghĩ mình đủ sức chịu được sự tò mò của tôi không?
Nguyễn Quang Anh
cậu nghĩ mình đủ tỉnh táo để kiểm soát không?
một giây. hai giây. không khí như đóng băng lại trong làn hương gỗ trầm ấm nhàn nhạt tỏa ra từ cổ áo hắn.
cậu bật cười khẽ, rút người về.
Hoàng Đức Duy
anh vượt qua vòng cuối.
Nguyễn Quang Anh
thế là tôi được tuyển?
Hoàng Đức Duy
tôi nói anh vượt qua vòng cuối, chứ chưa nói tôi sẽ để anh làm.
hắn cười, lần đầu thật rõ ràng.
Nguyễn Quang Anh
vậy cho tôi một lý do để cậu phải giữ tôi lại.
cậu đáp mà không cần suy nghĩ.
Hoàng Đức Duy
vì tôi tò mò. và tôi muốn chơi trò chơi này.
Nguyễn Quang Anh
//nghiêng đầu, gật nhẹ//
Nguyễn Quang Anh
vậy cậu nên cẩn thận.
Nguyễn Quang Anh
trò chơi này... có thể nghiện đấy.
Ashen
mẹ t bt điểm toán t r... 😭😭😭
Comments
tao nè🤡
vậy sốp viết bằng chi vậy 🤔
2025-05-06
5
Tớ là Avyy🐑
em đang giấu nè , bả hỏi mà em hong trl đc ^^
2025-05-19
1
𝒉𝒏𝒈𝒐𝒄 Đ𝒊𝒆̣̂𝒏𝑸𝒖𝒂𝒏𝒈
truyện hay qué sốp đừng có chết nha^^
2025-08-04
0