Linh lung vung kiếm đẩy lùi bóng đen. vào lúc này , Ngạn trần chạy đến từ phía sau , hắn vừa hất tay , mấy tên áo đen đều nằm xụi lơ trên mặt đất , ko có phản ứng
Ngạn Trần
xin lỗi tiểu thư , làm người dật mình rồi
Ngạn trần triệu hồi một chiếc phi thuyền đến đưa hai người lên ko trung
sau khi trải qua tình thế nguy hiểm Tuệ Nhi nằm dựa vào mạn thuyền , nghe thấy linh lung giận dữ kể với Ngạn Trần những chuyện sảy ra ngày hôm qua , Tuệ Nhi thở dài
tiểu thư linh lung ta xin thề ko giống người trong căn nhà đó , nhất định ko đc nghĩ bậy
Khương Tuệ Nhi
Nhưng tiền tích góp của ta vẫn còn ở trong nhà , vừa nãy ko kịp mang ik
linh lung
//sững sờ//
Ngạn Trần
// ko lo lắng bật cười //
linh lung
tiểu thư trên người linh lung còn một ít có thể đưa hết cho người
Khương Tuệ Nhi
ko cần , ngươi cữ giữ lấy đi . thực ra tiên bạc chỉ là chuyện nhỏ , điều làm ta lo lắng là cha mẹ
Ngạn Trần
[ an ủi ] sức mạnh lão gia và phu nhân đứng đầu trong tiên tộc , nói ko chừng họ đã gặp đc cơ duyên hiếm có , vui vẻ đến nỗi quên vê rồi
Khương Tuệ Nhi
với tính cách của cha ta , điều đó có thể thực sự xảy ra , nhưng chúng ta mất liên lạc đã lâu , cho nên trước hết phải tìm thấy họ
bỗng nhiên một tiếng huýt sáo vang lên trên mặt đất cắt ngang cuộc trò chuyện , ngạn Trần phản ứng lại đầu tiên .
Ngạn Trần
nguy rồi ! linh lung , nhanh kéo .
linh lung
tiểu thư
linh lung lập tức vươn tay ra nhưng vẫn ko giữ đc Tuệ Nhi
ở độ cao trăm thước , Tuệ Nhi rơi xuống thật nhanh , cơn gió vô tình khiến mặt cô vô cùng đau đớn , cô nắm chặt chiếc khóa trường sinh do mẹ tặng bằng cả hai tay theo bản năng .
Comments