[ AllRan/ Tokyo Revengers ] Đoá Phong Lan Vô Sắc
#1
Sự bàng hoàng viết rõ trên từng nét mặt
Anh ngồi gục gối trên giường, từng vết thương chồng chéo vẫn còn chưa kéo hết da non trên bằm tay được anh khẽ nhìn...
Một chút khó hiểu lập tức tràn ngập bộ cảm biến của anh, mày đanh lại, mi tâm khẽ đọng trong sự bất lực cùng cực
Tại sao...? đây, đâu phải thân thể của anh?
Ran Haitani - Khôi Cốc Lan
Hah- mẹ kiếp. Xem cuộc đời trớ trêu kìa? [ Phẫn nộ kéo ống truyền nước trên tay ra ]
Ran Haitani - Khôi Cốc Lan
Mẹ kiếp!!!?
Anh hét lên trong sự bất lực, đúng...bất lực đến cùng cực? Thân thể trói ch-ết này là như nào?
Thoáng chốc, sự điên loạn lập tức tràn ngập đồng tử tím sáng trong, màu hồ điệp vốn có của đôi mắt xinh đẹp đó pha ra chút ít sự đen tối cực cùng...
Anh cũng không phải không biết tình hình hiện tại là như nào...
Mà cũng chính vì anh biết nên anh mới điên tiết mà phát kh-ùng lên vì không chấp nhận..
Ran Haitani - Khôi Cốc Lan
R-Rin...em...em của anh...mọi người...?
Tua lại một chút trước đó, cái lúc mà anh vẫn còn là kẻ 1 mực xưng tên cốt cán Bonten kia...trong cái nhiệm vụ cuối cùng đó
Khi mà anh tận mắt chứng kiến cảnh thủ lĩnh của mình gieo mình khỏi toà nhà cao chọc trời kia...
Nát tan trước mặt anh, thảng thốt bên tai chính là tiếng xì sầm và thanh âm gần như tắt nghẹn trong cổ họng của Haruchiyo...
Giọng khàn khàn không tin của Rindou...
Tiếng thở dài bi ai của Kakuchou và Akashi...tiếng nấc không ngờ của Kokonoi.
Đúng, tất cả đều chết lặng...
Ừ thì dù sao anh hay họ đều đã là bên nhau đã rất lâu rồi...tuy không phải là người nhà hay bạn bè thật thụ, nhưng buồn, thì vẫn có...
Từng người bọn họ cũng vẫn cứ vậy cố tiếp thân vào công việc ngay cả khi thủ lĩnh đã từ giã cõi đời...
Vùi dập bản thân vào những công việc tù túng, thiếu thủ lĩnh như rắn mất đ-ầu, như gió mất ngọn, nhưng mưa thiếu gió...
Sau một thời gian vô lối trong địa ngục vốn đã ở từ trước, họ gần như đang dần tiến tới sự mỏi mệt tột cùng
Thiếu đi kẻ máu lạnh kia, tất cả dường như cũng dần mất đi bản tính tàn ác vốn được kẻ đó tạo ra, chỉ còn có một sự mỏi mệt bệnh hoạn...
Sa đoạ khỏi những cuộc giao dịch giá trị lớn, lao đầu vào những cuộc ganh đua chém g-iết giữa những 'bầy' khác...
Kokonoi vì sơ suất mà sa vào tay cảnh sát
Mất đi kẻ đầu não, sa sút lại càng sa sút
Anh cả nhà Akashi và Mochizuki sau 1 nhiệm vụ dài kỳ thì cũng mãi mãi biệt tăm khỏi giới hắc đạo
Gã điên ôm mộng về vị Vua đáng mến, Sanzu Haruchiyo vì khổ não vô chủ mà cũng tại bến cảng năm ấy mà bê bối rượu chè, sau cùng lại bị nhân gia phát hiện đã trương nước tự bao giờ...
Sóng vỗ vỡ bờ, Bonten vì thế cũng dần tan tát, sau cùng lại chấm hết ở cái lúc anh em nhà Haitani ngày hôm nay ngã xuống...
Người em sa lạc khỏi giới u minh, mãi mãi lạc vào địa ngục vô gián đoạn, mãi mãi không lối về...Long Đảm, tuyệt nhiên tận số
Còn anh, hơi thở tàn hồn vẫn còn, sự le lói tự dưng đã e ấp được thêm 1 chút hi vọng để ôm mộng tưởng...
Nhớ hoài về nơi ấy, Bonten, Phạm Thiên
Số đã tàn, hổ giờ vô lối chủ...
Hiện tại, khi anh bình tĩnh lại...
Ran Haitani - Khôi Cốc Lan
...Rốt cuộc, nơi này ra sao?
Comments
Lan Như
ụa bbi ơi sao demo với phần truyện hình như nó hok khớp với nhau ạ ToT
2025-04-25
0
Bông meooo ><
Tiếp điii huhu 🥲🥲😭😭
2025-04-21
1