[ Đn Rekkyou Sensen X Countryhumans ] Nhiệm Vụ Của Thần ...
3
Sương giăng mờ con hẻm hẹp, lạnh lẽo như một vết nứt bị quên lãng giữa lòng thành phố London
Máu thấm vào mặt đất loang lổ, nhuộm đỏ cả khoảng sương đang quẩn quanh
Một thân người gục dưới chân bức tường loang lổ rêu
Thái dương ( chỗ Albie bị bắn theo nguyên tác ) rỉ máu
Đôi mắt nhắm nghiền khẽ run – như thể không chịu nổi tiếng thì thầm của gió rét lùa qua khe hở giữa những tòa nhà cao tầng
Thời gian ở đây không trôi – hoặc có thể nó đã rời bỏ đứa trẻ ấy ngay khi viên đạn cắm vào đầu, chỉ cách não vài milimet
Cái đau không còn rõ nữa , chỉ còn cơn tê lạnh
Một giọt nước rơi xuống mi mắt và rồi một giọt nữa
Sương tan nhẹ quanh em tụ thành một làn mờ mịt xanh xám – như một sinh thể vẫn ngoan cố bảo vệ chủ nhân
Trong hỗn loạn của cảm giác và đứt đoạn của ký ức, Albie khẽ mở mắt
Đôi mắt màu tím nhạt đục như màn sương, mờ đi vì máu nhưng vẫn ánh lên một điều gì đó
Albie Hiddleston
Khụ - / ho ra một ngụm máu /
Albie Hiddleston
Ha / thở nhẹ ra /
Albie Hiddleston
/ cố cựa mình /
Cơn đau quặn lại khi Albie cựa mình như thể cả cơ thể đang phản bội chính bản thân em
Chống trọi với cơn đau đó em chống tay xuống nền đất từ từ đứng lên
Em cảm nhận được đây là cơ thể của chính em và ngay cả tế bào Theseus cũng vẫn ở đó
Có lẽ vì vậy mà em mới chống đỡ được tới bây giờ
Bầu trời tối đen ánh trăng đã bị mây đen che khuất như trái tim và tâm trí em lúc này vậy
Em không biết phải làm gì tiếp theo cả ...
Những hạt mưa ấy - lạnh ngắt như những mũi kim đáp trên cơ thể em
Albie Hiddleston
" Mưa sao ... lần đầu tiên mình tận mắt thấy ... phải không ?" / hơi ngẩng đầu nhìn bầu trời /
Cũng phải thôi cuộc đời của em gắn liền với sự ô nhiễm không khí
Tám năm cuộc đời lưu lạc chỉ có mấy ngày được yêu thương rồi tám năm sống trong phòng thí nghiệm chịu đau đớn
May mắn em vẫn còn một người quan tâm em nhưng giờ người đó chẳng còn ở đây nữa
Làm sao để em sống được đây ?
Comments