[Allsakura | Allharuka] Bình Yên?
3
Khoảng thời gian nhàm chán nhất là khi nghe những bài giảng mà mình đã biết
Togame cùng với lớp đi ngang qua chuẩn bị xuống sân tập thể dục, anh vẫy vẫy tay chào em
Sakura Haruka
" Ngồi đây đúng là một điều sai lầm "
Né đi ánh mắt ấy mà tập trung vào bài giảng của cô giáo
Ánh mắt lạnh tanh, em chép lại những dòng chữ trên bảng
Togame Jo
" Nhóc con sao thế nhỉ? "
Tiếng chuông trường vang lên, em lặng lẽ cất sách vở rồi nhìn vào tờ giấy đăng kí trên bàn
Các lớp học mà học sinh muốn đăng kí, ít nhất mỗi người phải tham gia một lớp
Một quyển vở đáp thẳng vào đầu, em đưa tay lên chạm vào chỗ vừa bị đập
Một người con trai chạy lại quỳ xuống dập đầu xin lỗi
Hơi lùi lại ra đằng sau, em nói một vài câu rồi quay người rời đi
Sakura Haruka
...Không sao đâu
Mới buổi đầu đi học, giáo viên chủ nhiệm đã nghỉ. Vậy sao học sinh lại không được nghỉ?
Sakura Haruka
" Ổng đâu rồi? "
Cứ dán mắt mãi vào chiếc điện thoại trên tay, em mới chợt nhận ra bản thân đã chờ người đó được một tiếng
.
Này, không về đi. Mọi người trong trường về hết rồi đấy
Một cô gái mái tóc cùng đôi mắt đen. Chiếc kính sẽ lóe sáng
Sakura Haruka
Chào tiền bối
Kanzaki Shizuku
Ừ, chờ ai à?
Sakura Haruka
...Chắc không cần nữa đâu
Phản diện pháo hôi đã xuất hiện
Em xoay người tránh để bản thân dính vào phiền phức không đáng có
Rảo bước trên con đường nhộn nhịp, đông đúc hàng người qua lại
Sakura Haruka
" Togame... Hình như mày quên tao đã lên cao trung rồi "
Nhớ mãi như in ký ức của nguyên chủ. Togame cũng nhiều lần nói với nguyên chủ rằng chờ anh rồi rốt cuộc mất dạng khi nguyên chủ đang học sơ trung
Cảm nhận đằng sau có người đi theo, em khẽ lia mắt ra đằng sau
Sakura Haruka
" Cùng đường à? "
Lau đi mái tóc còn đang ướt, em nhìn vào màn hình điện thoại
Suýt làm rơi chiếc điện thoại, em nhàn nhạt ném nó lên giường mà tập trung sự chú ý vào người kia
Togame Jo
Xin lỗi... /thở dốc/
Sakura Haruka
Vậy sao này cứ quên đi đừng nhớ nữa
Sakura Haruka
Anh có cuộc sống của anh, em có cuộc sống của em
Sakura Haruka
Nó sẽ chẳng giúp ích được gì đâu nên tốt nhất là cứ quên đi
Sakura Haruka
" Dù sao cũng không thoát khỏi hào quang nhân vật chính "
Anh im lặng nhìn vào đôi mắt âm trầm đầy mệt mỏi ấy mà đau xót
Togame bước lại gần lau mái tóc của em đầy cưng chiều, nâng niu
Togame Jo
...Ăn gì? Anh nấu cho nhóc
Sakura Haruka
" Tạm chấp nhận lời tha thứ "
.
[Nhóc con, ăn gì không? Tôi mua cho]
Sakura Haruka
[Chuẩn bị ăn cơm rồi]
.
[Vậy à... Tráng miệng thì sao?]
.
[Được, chờ shipper 1 phút 30 giây là có liền]
Tiếng chuông nhà báo hiệu món tráng miệng đã đến. Togame bước ra kí xác nhận hàng
Em chạy vù vù xuống liền ngửi thấy mùi thơm nức mũi của omurice
Togame Jo
Ăn đi rồi tráng miệng
Togame Jo
" Lại là thằng đó "
Hí hửng cùng ăn cơm với Togame rồi làm miếng đồ ngọt. Một cuộc sống mới chẳng ưu phiền, lo lắng khác xa với kiếp trước
Thật tồi tệ khi mà bỏ đi với bao áp lực gồng gánh chẳng chia sẻ với ai
Mong kiếp này sẽ chẳng thế
Comments