[Chủ Công][Xuyên Nhanh] Ký Chủ, Xin Đừng Sủng Quá Mức
Thế giới 1.1: Học bá phản diện bị cả lớp ghét bỏ
Trong thế giới này, Đường Dạ xuyên vào và đóng vai trò là người bảo hộ cho nhân vật phản diện Tô Sơ – một học bá lạnh lùng, thiên tài nhưng bị cả lớp xa lánh
Câu chuyện bắt đầu khi Tô Sơ bị hiểu lầm, xã hội học đường không hiểu được y và những khả năng vượt trội của y chỉ làm gia tăng sự cô đơn
Mặc dù Tô Sơ luôn xuất sắc nhưng lại không có bạn bè, thậm chí bị cả giáo viên và bạn học gạt ra ngoài lề
__________________________________
Ánh sáng bừng sáng khi Đường Dạ bước qua cánh cửa lớp
Cả lớp đồng loạt quay sang, ánh mắt tò mò, chờ đợi người học sinh mới sẽ như thế nào
Đường Dạ vẫn giữ nguyên vẻ lạnh lùng, điềm tĩnh, giống như một cơn gió lạnh không bao giờ dừng lại
GVCN
Được rồi, cả lớp chú ý!
GVCN
Hôm nay chúng ta có một bạn học sinh mới
GVCN
Mời em giới thiệu bản thân
GVCN
Em xuống ngồi với Tô Sơ
GVCN
*Đưa tay chỉ* Ở góc kia
Cả lớp
(Thì thầm) Tô Sơ? Cậu ta á? Sao lại ngồi với học bá vậy?
Đường Dạ đi về phía bàn, nhìn Tô Sơ một cái rồi ngồi xuống bên cạnh y
Đường Dạ
Từ hôm nay, tôi ngồi đây
Tô Sơ nhìn Đường Dạ một cách lạnh nhạt, không mấy quan tâm
Tô Sơ
Không cần làm quen. Tôi không có hứng giao lưu
Đường Dạ
(Chỉ cười nhẹ, nhàn nhạt) Vậy thì không nói nữa
Đường Dạ mở sách ra, nhìn vào phần bài tập. Mọi thứ đều lạnh lùng, xa cách, nhưng ánh mắt anh không hề rời khỏi Tô Sơ
Trong không gian hệ thống
Meo
Ký chủ, cậu không thể làm vậy! Học sinh mới không thể bắt đầu ngay bằng việc ngồi cạnh Tô Sơ đâu! Cậu sẽ làm loạn cốt truyện mất!
Đường Dạ
(Trả lời trả lời không chút quan tâm, giọng lạnh nhạt)
Đường Dạ
Để y làm quen với tôi. Cốt truyện gì đó... làm sao? Tôi sẽ thay đổi
Meo
Đừng thay đổi cốt truyện!!
Meo
Ký chủ, đừng quên mục tiêu của cậu! Cậu phải bảo vệ Tô Sơ khỏi hắc hóa!
Meo
Không thể mập mờ như vậy được!
Đường Dạ
(ngắt lời, giọng anh vẫn trầm ổn, không một chút dao động)
Đường Dạ
Thế giới này không xứng với y
Buổi học trôi qua một cách chậm rãi. Đường Dạ chẳng nói gì, chỉ im lặng quan sát Tô Sơ
Y ngồi một mình, ánh mắt lạnh băng hướng về phía bảng đen, không một dấu hiệu giao tiếp nào với bạn bè. Nhưng Đường Dạ để ý thấy một chi tiết: Tô Sơ cứ liếc mắt nhìn ra cửa sổ, đôi mắt y như đang tìm kiếm thứ gì đó, một chút hy vọng dù là nhỏ nhoi nhất
Đường Dạ
"Cậu ấy đang cô đơn"
Bất ngờ, tiếng giáo viên cắt ngang suy nghĩ của Đường Dạ
Giáo viên
Cả lớp, ai cũng đã đọc bài chưa? Tô Sơ, em đứng lên trả lời câu hỏi này!
Tô Sơ
(Không đáp, ánh mắt vẫn lạnh lùng)
Cả lớp nhìn nhau, ai cũng biết Tô Sơ sẽ không trả lời. Y chẳng bao giờ tham gia vào bất kỳ hoạt động nào. Nhưng hôm nay, một bàn tay nhẹ nhàng vươn ra, đặt lên bàn của Tô Sơ
Đường Dạ
Tôi có thể trả lời thay cậu ấy
Giáo viên
(Ngạc nhiên, nhìn anh với vẻ mặt nghi ngờ)
Giáo viên
Cậu muốn làm gì?
Đường Dạ
(Bình tĩnh, đứng lên, ánh mắt sắc bén hướng về phía bảng)
Đường Dạ
Đọc bài cho cậu ấy. Câu trả lời là…
Cả lớp
(Ngạc nhiên nhìn chằm chằm Đường Dạ)
Nhưng rồi Đường Dạ cất tiếng trả lời, không phải là những lời lý thuyết khô khan, mà là một câu trả lời hoàn hảo, chính xác đến mức không thể chê vào đâu được
Trong không gian hệ thống
Meo
(Giọng yếu ớt, không thể tin được)
Meo
Ký chủ… cậu không chỉ thay đổi cốt truyện mà còn… giúp Tô Sơ?
Meo
Cậu ấy không phải người cậu phải cứu giúp, cậu chỉ cần giữ khoảng cách thôi!
Đường Dạ
(Nhìn Tô Sơ, nhẹ nhàng vươn tay về phía y)
Đường Dạ
Cậu ấy không phải người bị cứu
Đường Dạ
Cậu ấy chỉ cần một chút sự quan tâm, vậy thôi
Giờ học kết thúc, tất cả học sinh đứng lên chuẩn bị ra về
Đường Dạ
(Đứng dậy, cầm cặp sách, hướng về phía cửa lớp)
Đường Dạ
(Quay lại, nhìn Tô Sơ lần nữa)
Đường Dạ
Mai gặp. Đừng trốn học nữa
Tô Sơ
(Lặng im một lúc lâu, rồi khẽ gật đầu, đôi mắt lạnh lùng có chút thay đổi)
Comments
hangaki izuna
em cũng ủng hộ anh
2025-04-28
4
nhỏ vi
tôi giơ hai tay hai chân đồng ý
2025-04-27
6