Em đang buồn thì đc bạn chia sẻ truyện của yang, em tuy đầy đủ mn trong gia đình . Vấn đề ko phải là gđ 3 người của em , mà là hai bên nội ngoại , ông bà ngoại em thì ko có j , còn các dì dượng thì có , họ luôn chỉ quan tâm đúng một đứa em trai trong nhà , nó chỉ kém mình 1t. Những j tốt hơn đều giành cho nó, 3th hè nosluôn đc vào sg chơi , về còn có nhiều đồ mang về . Mọi em thì ít nhất em cx đc vài món quà , nhưng năm nay họ khiến em ca,r thấy mình dư thừa . Nhà em cx ko khó khăn hay thiếu thốn j , e, chỉ cần ,mik đc coi trọng . Họ đều giành những câu hỏi han cho nó, còn em thì ko , kể cả khi em hỏi thì họ cx chỉ phớt lờ mà quan tâm nó . Em cần ko phải là thứ j to , chỉ cần 1 lời hỏi han thì em cx thấy vui phần nào . Nhưng năm nay em mới lp 7 thôi mà . Sao phải chịu nhx sự hờ hững v . Nhiều khi em buồn em tủi chỉ có bạn bè là nhx người em có thể tâm sự . Còn bố hay mẹ thì em có nói cx như ko ! Em bt buồn mà , chẳng ai hiểu em cả
2025-08-17
2
dua tre bi bo roi.
Em cũng v, nhưng ba mẹ em khôngy hôn. Mẹ em đi t*, ba thì thường hay chửi mắng, em với anh tư thì không hòa thuận, chỉ còn 2 chị, ông ngoại và 2 dì của em là nơi nương tựa. Có lần em đi em đi thăm mẹ, nghe mẹ kể mẹ bị ngta cầm lưỡi lam dí đâm, nhưng may là thoát được. Còn bà ngoại thì toàn ép em học, nói rằng em phải học thiệt là giỏi không được thua ngta. Gia đình em rất phức tạp, có lúc em nghĩ đến chuyện 44,nhưng nghĩ lại. Em vẫn còn 2 chị, ông ngoại và 2 dì nên thôi. Đôi khi em tự hỏi "những đứa trẻ bằng tuổi mình có được gia đinh phúc như vậy, sao mình lại không có chứ", "liệu đứa trẻ 11 tuổi này đã phải chịu đung những gì"
2025-07-17
2
Laycii
bố mẹ em bỏ nhau, bố bỏ em từ nhỏ, năm em lên 3-4 thì quay về, bố lại cãi nhau với mẹ, năm em lên 6-7 thì bố ngoại tình, bố lại bỏ đi, năm em 9-10 thì bố trở về, bố gây nợ rồi bỏ đi tiếp, lần này là không về nữa, bố ít gọi điện, bố hay thất hứa, em ghét bố lắm, em ghét bị trêu chọc là đứa không có bố, em ghét bị người đời nhìn bằng ánh mắt thương hại, em cũng hận bố, hận bố vì đã làm thế, hận bố vì đã khiến em không có một tuổi thơ trọn vẹn như bao đứa trẻ khác,nói ghét, nói hận là vậy, nhưng mỗi lần nghĩ đến bố, em lại khóc, em cũng muốn như bao người khác, cũng muốn có bố, muốn được bố ôm, muốn được bố xoa đầu, muốn được bố dẫn đi chơi, muốn đón tết, đón sinh nhật cùng bố, nhưng có lẽ những điều đó em chẳng bao giờ có được.
Comments
Mờ Hờ
Em đang buồn thì đc bạn chia sẻ truyện của yang, em tuy đầy đủ mn trong gia đình . Vấn đề ko phải là gđ 3 người của em , mà là hai bên nội ngoại , ông bà ngoại em thì ko có j , còn các dì dượng thì có , họ luôn chỉ quan tâm đúng một đứa em trai trong nhà , nó chỉ kém mình 1t. Những j tốt hơn đều giành cho nó, 3th hè nosluôn đc vào sg chơi , về còn có nhiều đồ mang về . Mọi em thì ít nhất em cx đc vài món quà , nhưng năm nay họ khiến em ca,r thấy mình dư thừa . Nhà em cx ko khó khăn hay thiếu thốn j , e, chỉ cần ,mik đc coi trọng . Họ đều giành những câu hỏi han cho nó, còn em thì ko , kể cả khi em hỏi thì họ cx chỉ phớt lờ mà quan tâm nó . Em cần ko phải là thứ j to , chỉ cần 1 lời hỏi han thì em cx thấy vui phần nào . Nhưng năm nay em mới lp 7 thôi mà . Sao phải chịu nhx sự hờ hững v . Nhiều khi em buồn em tủi chỉ có bạn bè là nhx người em có thể tâm sự . Còn bố hay mẹ thì em có nói cx như ko ! Em bt buồn mà , chẳng ai hiểu em cả
2025-08-17
2
dua tre bi bo roi.
Em cũng v, nhưng ba mẹ em khôngy hôn. Mẹ em đi t*, ba thì thường hay chửi mắng, em với anh tư thì không hòa thuận, chỉ còn 2 chị, ông ngoại và 2 dì của em là nơi nương tựa. Có lần em đi em đi thăm mẹ, nghe mẹ kể mẹ bị ngta cầm lưỡi lam dí đâm, nhưng may là thoát được. Còn bà ngoại thì toàn ép em học, nói rằng em phải học thiệt là giỏi không được thua ngta. Gia đình em rất phức tạp, có lúc em nghĩ đến chuyện 44,nhưng nghĩ lại. Em vẫn còn 2 chị, ông ngoại và 2 dì nên thôi. Đôi khi em tự hỏi "những đứa trẻ bằng tuổi mình có được gia đinh phúc như vậy, sao mình lại không có chứ", "liệu đứa trẻ 11 tuổi này đã phải chịu đung những gì"
2025-07-17
2
Laycii
bố mẹ em bỏ nhau, bố bỏ em từ nhỏ, năm em lên 3-4 thì quay về, bố lại cãi nhau với mẹ, năm em lên 6-7 thì bố ngoại tình, bố lại bỏ đi, năm em 9-10 thì bố trở về, bố gây nợ rồi bỏ đi tiếp, lần này là không về nữa, bố ít gọi điện, bố hay thất hứa, em ghét bố lắm, em ghét bị trêu chọc là đứa không có bố, em ghét bị người đời nhìn bằng ánh mắt thương hại, em cũng hận bố, hận bố vì đã làm thế, hận bố vì đã khiến em không có một tuổi thơ trọn vẹn như bao đứa trẻ khác,nói ghét, nói hận là vậy, nhưng mỗi lần nghĩ đến bố, em lại khóc, em cũng muốn như bao người khác, cũng muốn có bố, muốn được bố ôm, muốn được bố xoa đầu, muốn được bố dẫn đi chơi, muốn đón tết, đón sinh nhật cùng bố, nhưng có lẽ những điều đó em chẳng bao giờ có được.
2025-07-26
1