Tối đó, em ngồi một mình trong phòng. Đèn học bật sáng nhưng cuốn vở lại trắng tinh. Cây bút trong tay xoay đều qua từng đốt ngón tay, như thói quen vô thức mỗi khi đầu óc em rối tung
Một câu hỏi từ sáng đến giờ vẫn chưa dứt khỏi đầu
Huỳnh Hoàng Hùng
Tại sao lại là "niềm tin mù quáng"?
Đề bài quá đơn giản nếu chỉ nhìn bề nổi. Nhưng cách thầy Đăng gửi nó - kín đáo, ẩn danh, thậm chí ra điều khoản như một bản hợp đồng…khiến em không thể ngó lơ
Em không viết bài nhưng lại bắt đầu làm một thứ khác
TRUY TÌM
Em bắt đầu lần mò vào hệ thống mail nội bộ, tra lịch sử gửi - tất nhiên là địa chỉ thầy dùng được mã hóa
Nhưng với kinh nghiệm hack wifi nhà trường, trong phút chốc em đã dò ra được IP gửi đến - không khác gì phòng giáo viên tầng 2, góc gần cửa sổ
Huỳnh Hoàng Hùng
Thầy thật sự không giấu luôn ha
Khóe môi em cong lên, nhưng ánh mắt lại hiện rõ sự nghi ngờ
Sáng hôm sau, em lại nhận được một mail mới
Nhưng lần này không có đề bài, chỉ có một câu
Ngày mai, tiết 5 - phòng thiết bị. Một bài kiểm tra thực tế
Không giải thích gì thêm, không ghi tên người gửi, không chữ ký, vẫn như cũ
Nhưng lần này, em không ngạc nhiên nữa mà chỉ gật đầu nhẹ, như thể đang đồng ý một thỏa thuận không tên
Thời gian trôi qua rất nhanh, cuối cùng cũng đến tiết 5 hôm sau
Phòng thiết bị nằm cuối dãy nhà B - nơi ít ai lui tới. Lớp học hôm đó được thầy cho nghỉ sớm vì “họp giáo viên đột xuất”. Nhưng em biết…không có cái họp nào hết
Huỳnh Hoàng Hùng
Lý do cũng hay đấy chớ
Huỳnh Hoàng Hùng
Để xem hôm nay lại được trải nghiệm gì đây
Em đến trước 10 phút, đẩy cửa vào
Căn phòng tối. Trên bàn chỉ có một tờ giấy, một cây bút. Đèn trần le lói chiếu thẳng xuống giữa bàn, như thể sân khấu spotlight cho một vai chính đơn độc
Không có ai khác, không camera, không cả một tiếng thở
Em khẽ nhìn tờ giấy, trên đó ghi một dòng chữ
Huỳnh Hoàng Hùng
Là một câu hỏi sao
Từng chữ trong tờ giấy bí ẩn đấy được em đọc lên
Huỳnh Hoàng Hùng
"Nếu em phát hiện thầy giáo mình che giấu điều gì nguy hiểm, em sẽ im lặng, hay nói ra?"
Không có lựa chọn A, B, không "vì sao"
Chỉ một câu hỏi thẳng thừng - như tra tấn tinh thần
Em ngồi xuống, nhưng không cầm bút mà chỉ nhìn chằm chằm vào câu hỏi, như thể nó đang thách thức em
Phút thứ nhất trôi qua
Phút thứ ba
Phút thứ năm
Em rút điện thoại, mở ghi chú, gõ một dòng
“Còn thầy thì sao? Nếu em che giấu gì đó - thầy sẽ nói ra hay im lặng?”
Em không vội gửi mà chỉ nhẹ nhàng lưu lại rồi rời khỏi phòng, để tờ gấu vẫn nằm yên trên bàn
Để em trả lời cho em nói cho cả xóm biết rồi nói nếu ng có bí mật hỏi ai nói thì em bảo là mấy người bên Vũ Hán nói còn không tin thì em đi xuyên không làm nv chính
Comments
Mie(Minebebelingie)
Để em trả lời cho em nói cho cả xóm biết rồi nói nếu ng có bí mật hỏi ai nói thì em bảo là mấy người bên Vũ Hán nói còn không tin thì em đi xuyên không làm nv chính
2025-04-27
1
ý là bị lụy DooGem🦈🐻
dù đọc ko hỉu j nhưng vẫn đọc
2025-04-26
1
Mie(Minebebelingie)
Ê fic này bí mật,thú zị nha boà
2025-04-27
0