chap 5:kí ức sâu thẳm.

Thẩm Kiệt(lúc nhỏ)
Thẩm Kiệt(lúc nhỏ)
Ngươi quá yếu....
Thẩm Quân Di(lúc nhỏ)
Thẩm Quân Di(lúc nhỏ)
....//gục mặt xuống//
Thẩm Kiệt(lúc nhỏ)
Thẩm Kiệt(lúc nhỏ)
Yếu như thế thì khi nào mới làm thuộc hạ thân tín nhất của ta được?
Thẩm Quân Di(lúc nhỏ)
Thẩm Quân Di(lúc nhỏ)
....
Thẩm Kiệt(lúc nhỏ)
Thẩm Kiệt(lúc nhỏ)
Ta nghĩ...
Thẩm Kiệt(lúc nhỏ)
Thẩm Kiệt(lúc nhỏ)
Vẫn nên trông chờ vào người khác sẽ tốt hơn...//quay lưng bỏ đi//
Thẩm Quân Di(lúc nhỏ)
Thẩm Quân Di(lúc nhỏ)
Ta sẽ cố gắng hết sức để tập luyện mà!
Thẩm Quân Di(lúc nhỏ)
Thẩm Quân Di(lúc nhỏ)
Xin người, xin người người đừng vứt bỏ ta!
Thẩm Kiệt(lúc nhỏ)
Thẩm Kiệt(lúc nhỏ)
Buổi huấn luyện hôm nay kết thúc!
Thẩm Kiệt(lúc nhỏ)
Thẩm Kiệt(lúc nhỏ)
Còn chờ ta đưa ngươi đi hay sao?//lạnh lùng nhìn ra phía sau//
Thẩm Quân Di(lúc nhỏ)
Thẩm Quân Di(lúc nhỏ)
//gắng gượng bò dậy//
Về tới chỗ ở của Thẩm Kiệt
Thẩm Kiệt(lúc nhỏ)
Thẩm Kiệt(lúc nhỏ)
Ngươi yếu quá...
Thẩm Kiệt(lúc nhỏ)
Thẩm Kiệt(lúc nhỏ)
Thật sự có muốn làm thuộc hạ thân tín của ta hay không?
Thẩm Quân Di(lúc nhỏ)
Thẩm Quân Di(lúc nhỏ)
Ta xin lỗi....
Thẩm Kiệt(lúc nhỏ)
Thẩm Kiệt(lúc nhỏ)
Hả?
Thẩm Quân Di(lúc nhỏ)
Thẩm Quân Di(lúc nhỏ)
Làm mất mặt của người rồi...
Thẩm Kiệt(lúc nhỏ)
Thẩm Kiệt(lúc nhỏ)
Về chỗ ở của ngươi đi
Thẩm Quân Di(lúc nhỏ)
Thẩm Quân Di(lúc nhỏ)
Vâng ạ...//yếu ớt rời đi//
Thẩm Kiệt(lúc nhỏ)
Thẩm Kiệt(lúc nhỏ)
Mày không được mềm lòng....
Thẩm Kiệt(lúc nhỏ)
Thẩm Kiệt(lúc nhỏ)
Dù sao nó cũng chỉ là công cụ thôi mà...
Thẩm Kiệt(lúc nhỏ)
Thẩm Kiệt(lúc nhỏ)
Tại sao mình phải cảm thấy tội lỗi cơ chứ...
Thẩm Kiệt(lúc nhỏ)
Thẩm Kiệt(lúc nhỏ)
Mày cứu nó...nó cho mày lợi ích, mọi thứ chỉ có vậy mà thôi....
Nói thì nói vậy thôi, nhưng mà đến tối mịt thì mọi người nhìn thấy một cái bóng nhỏ bước vào phòng Thẩm Quân Di với hộp cứu thương...
Thẩm Quân Di(lúc nhỏ)
Thẩm Quân Di(lúc nhỏ)
Mẹ ơi....ha...
Thẩm Quân Di(lúc nhỏ)
Thẩm Quân Di(lúc nhỏ)
con....đau quá....
Thẩm Kiệt(lúc nhỏ)
Thẩm Kiệt(lúc nhỏ)
//nhăn mặt//
Thẩm Kiệt(lúc nhỏ)
Thẩm Kiệt(lúc nhỏ)
"mới bị có tí mà...."
Thẩm Quân Di(lúc nhỏ)
Thẩm Quân Di(lúc nhỏ)
Khụ khụ...//ho sặc sụa//
Thẩm Kiệt(lúc nhỏ)
Thẩm Kiệt(lúc nhỏ)
đúng là yếu ớt....//nói nhỏ//
Thẩm Quân Di(lúc nhỏ)
Thẩm Quân Di(lúc nhỏ)
//hé mắt ra//
Thẩm Kiệt(lúc nhỏ)
Thẩm Kiệt(lúc nhỏ)
//né ra phía sau//
Thẩm Quân Di(lúc nhỏ)
Thẩm Quân Di(lúc nhỏ)
//nắm lấy tay Thẩm Kiệt//
Thẩm Quân Di(lúc nhỏ)
Thẩm Quân Di(lúc nhỏ)
Mẹ ơi....
Thẩm Quân Di(lúc nhỏ)
Thẩm Quân Di(lúc nhỏ)
con đau quá...
Thẩm Kiệt(lúc nhỏ)
Thẩm Kiệt(lúc nhỏ)
....//khó xử//
Thẩm Kiệt(lúc nhỏ)
Thẩm Kiệt(lúc nhỏ)
"ta đâu phải mẹ ngươi?"
Thẩm Kiệt(lúc nhỏ)
Thẩm Kiệt(lúc nhỏ)
//xoa lấy đầu Quân Di//
Thẩm Kiệt(lúc nhỏ)
Thẩm Kiệt(lúc nhỏ)
ừm....thì...
Thẩm Kiệt(lúc nhỏ)
Thẩm Kiệt(lúc nhỏ)
E hèm....
Thẩm Kiệt(lúc nhỏ)
Thẩm Kiệt(lúc nhỏ)
ngoan...mẹ yêu con mà...
Thẩm Kiệt(lúc nhỏ)
Thẩm Kiệt(lúc nhỏ)
Buông tay mẹ ra...
Thẩm Quân Di(lúc nhỏ)
Thẩm Quân Di(lúc nhỏ)
....
Thẩm Quân Di(lúc nhỏ)
Thẩm Quân Di(lúc nhỏ)
Khụ khụ...//buông lỏng tay//
Thẩm Quân Di(lúc nhỏ)
Thẩm Quân Di(lúc nhỏ)
//nằm im lặng//
Thẩm Kiệt(lúc nhỏ)
Thẩm Kiệt(lúc nhỏ)
Haizz....
Thẩm Kiệt(lúc nhỏ)
Thẩm Kiệt(lúc nhỏ)
Cuối cùng cũng buông ra rồi...
Thẩm Kiệt(lúc nhỏ)
Thẩm Kiệt(lúc nhỏ)
Phải nhanh chóng băng bó vết thương cho nó rồi trở về thôi...
Thẩm Kiệt(lúc nhỏ)
Thẩm Kiệt(lúc nhỏ)
//cầm tay Quân Di lên//
Thẩm Quân Di(lúc nhỏ)
Thẩm Quân Di(lúc nhỏ)
ức...//nhói//
Thẩm Kiệt(lúc nhỏ)
Thẩm Kiệt(lúc nhỏ)
//nhăn mặt//
Thẩm Kiệt(lúc nhỏ)
Thẩm Kiệt(lúc nhỏ)
Mấy tên khốn kia đánh mạnh cỡ này sao?//nói thầm//
Thẩm Quân Di(lúc nhỏ)
Thẩm Quân Di(lúc nhỏ)
ư...ha...//nhói//
Thẩm Kiệt(lúc nhỏ)
Thẩm Kiệt(lúc nhỏ)
"mình cũng đâu thể nào dạy dỗ mấy tên kia vì đánh nó quá mạnh được...."
Thẩm Kiệt(lúc nhỏ)
Thẩm Kiệt(lúc nhỏ)
"nhưng mà... cũng không mạnh tới mức này cơ chứ..."
Thẩm Quân Di(lúc nhỏ)
Thẩm Quân Di(lúc nhỏ)
Mẹ ơi....
Thẩm Quân Di(lúc nhỏ)
Thẩm Quân Di(lúc nhỏ)
đừng đi....
Thẩm Kiệt(lúc nhỏ)
Thẩm Kiệt(lúc nhỏ)
//bất ngờ//
Thẩm Kiệt không biết vì lí do gì mà nhẹ nhàng xoa lấy đầu Thẩm Quân Di....
Thẩm Kiệt(lúc nhỏ)
Thẩm Kiệt(lúc nhỏ)
Mẹ ơi!
Thẩm Kiệt(lúc nhỏ)
Thẩm Kiệt(lúc nhỏ)
đừng đi mà...
nv phụ
nv phụ
Mẹ Thẩm Kiệt: mày đi đi...
Thẩm Kiệt(lúc nhỏ)
Thẩm Kiệt(lúc nhỏ)
Mẹ ơi....con đau quá....
Thẩm Kiệt(lúc nhỏ)
Thẩm Kiệt(lúc nhỏ)
đừng bỏ con mà....
nv phụ
nv phụ
Mẹ Thẩm Kiệt: đều là tại mày!
nv phụ
nv phụ
Mẹ Thẩm Kiệt: tại mày nên ông ta mới không thích tao!
Nhìn cậu nhóc đang khóc thút thít trước mặt khiến cho cậu nhớ tới rằng mình... từng có một người mẹ
Chính bà ta đã bỏ rơi cậu vào lúc cậu ta yếu đuối nhất, chính bà ta đã cho cậu rõ rằng không phải người mẹ nào cũng tốt....
Tính cách khát máu bây giờ chính là bị ảnh hưởng từ bà ta...
______________________
Hết

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play