Chap 2: Thân mật

________________
Bùi Đăng
Bùi Đăng
Mau, đứng lên /đỡ cô dậy/
Châu Noãn
Châu Noãn
Anh là ai thế?
Bùi Đăng
Bùi Đăng
..?
Bỗng dưng đèn ở nhà hàng sáng lại, sự ồn ào cũng giảm dần.
Mọi thứ dần rõ hơn trước mắt cô.
Châu Noãn
Châu Noãn
L-là cậu!
Bùi Đăng
Bùi Đăng
Là tôi, thì?
Châu Noãn
Châu Noãn
Sao cậu lại ở đây?? /hoảng/
Bùi Đăng
Bùi Đăng
Ha..nực cười thật, đây là sinh nhật tôi, không ở đây thì ở đâu? /cười khẩy/
Bùi Đăng
Bùi Đăng
Hay ở công viê-
Châu Noãn
Châu Noãn
T-thôi bỏ qua đi, dù gì cũng cảm ơn cậu vì đã giúp tớ..
Bùi Đăng
Bùi Đăng
Được
Châu Noãn
Châu Noãn
Ừm /cười/
Bùi Đăng
Bùi Đăng
0_0
Bùi Đăng thẫn thờ,đỏ hết cả mặt mũi. Có lẽ là vì nụ cười của cô tiểu thư nhỏ này.
Bùi Kim
Bùi Kim
Hai đứa đây rồi!! /vội đi lại/
Cố Vân
Cố Vân
Noãn Noãn, con không sao chứ!?? Cô cảm ơn Đăng nhé, nhờ có con giúp con bé
Bùi Đăng
Bùi Đăng
Dạ!
Bùi Đăng
Bùi Đăng
*Giúp? Không phải tôi còn chăm em ấy cả đời sao..*
Châu Noãn
Châu Noãn
Con không sao! May mà có Bùi Đăng đến nên con đỡ hoảng hơn nhiều
Cố Vân
Cố Vân
Không sao là tốt!
Bùi Kim
Bùi Kim
Noãn Noãn, con không bị thương là tốt, bảo vệ con là sứ mệnh của nó! /cười vẻ hài lòng/
Châu Noãn
Châu Noãn
D-dạ..
Châu Noãn ngại rồi!
Bùi Đăng
Bùi Đăng
*Ha~ Đáng yêu hơn tôi nghĩ đấy*
Bùi Đăng
Bùi Đăng
À..mà sao đột nhiên nhà hàng lại tối sầm lại thế mẹ?
Bùi Kim
Bùi Kim
Bên kĩ thuật ánh sáng gặp sự cố, xin lỗi con nhé Ân Ân
Châu Noãn
Châu Noãn
*Ân Ân?*
Bùi Đăng
Bùi Đăng
Không sao đâu mẹ! *khoan đã*
Bùi Đăng
Bùi Đăng
Sao mẹ lại gọi tên ở nhà của con???
Bùi Kim
Bùi Kim
Ô..mẹ quên mất..
Châu Noãn
Châu Noãn
/bật cười/
Cố Vân
Cố Vân
Thôi nào, hai mẹ con như con nít thế, Noãn Noãn đừng cười Ân Ân nữa nào!!
Bùi Đăng
Bùi Đăng
Cô cũng vậy ạ!??
Bùi Đăng bất lực, nhưng chỉ cần cô vui, cậu chẳng màng gì hết.
____Tua____
_______________
_______
___
Sáng hôm sau.
Châu Noãn
Châu Noãn
Hửm? /nhìn xung quanh/
Châu Noãn
Châu Noãn
Mình..ở đâu thế nhỉ? /hoang mang/
Bùi Đăng
Bùi Đăng
Dậy rồi? /bưng mâm đồ ăn tiến lại/
Châu Noãn
Châu Noãn
Hả?? Ở đây là đâu, s-sao cậu??
Bùi Đăng
Bùi Đăng
Nhà tôi, phòng tôi
Châu Noãn
Châu Noãn
H-hả??
Bùi Đăng
Bùi Đăng
Đêm qua cậu và mẹ Cố say khước, mẹ Cố nhờ tôi đưa cậu về
Châu Noãn
Châu Noãn
Thế..tại sao tớ ở đây?
Mặt cậu tối sầm lại, đặt đồ ăn xuống bàn.
Cậu tiến ngày càng gần cô, áp sát cô vào đầu giường.
Bùi Đăng
Bùi Đăng
Thật
Bùi Đăng
Bùi Đăng
Sự
Bùi Đăng
Bùi Đăng
Không
Bùi Đăng
Bùi Đăng
Nhớ
Bùi Đăng
Bùi Đăng
Bùi Đăng
Bùi Đăng
À?
Châu Noãn
Châu Noãn
/hoang mang tột độ/
Cô dần thấy con quỷ trong cậu hiện rõ, gần như muốn nuốt chửng cô.
Châu Noãn
Châu Noãn
Này!!
Bùi Đăng
Bùi Đăng
Thế tôi nhắc cho cậu nhé?
Bùi Đăng
Bùi Đăng
Đêm qua, cậu ôm tôi không rời. Tôi chỉ muốn quăng cậu vào nhà, nhưng cậu lại nói l-
Châu Noãn
Châu Noãn
*Đúng rồi*
Châu Noãn
Châu Noãn
A!! Haha chắc do tớ say quá nên có hơi quá, sao cậu không gọi cho quản gia nhà tớ^^
Bùi Đăng
Bùi Đăng
Bây giờ đổ lỗi cho tôi à?
Châu Noãn
Châu Noãn
H-hong
Châu Noãn
Châu Noãn
Ý là..
Bùi Đăng
Bùi Đăng
Tiếp nhé?
Bùi Đăng
Bùi Đăng
Tôi thấy cậu ôm tôi không buông, nên đã đưa cậu về nhà tôi, dù gì chẳng còn cách khác, tôi vừa đi thì cậu kéo tôi lại, lẩm bẩm gì đó..
Châu Noãn
Châu Noãn
*Ngại chết mất*
Bùi Đăng
Bùi Đăng
Rồi..hôn tôi..
Châu Noãn
Châu Noãn
K-không có!!
Bùi Đăng
Bùi Đăng
?
Châu Noãn
Châu Noãn
A..a! Ý tớ là không có chuyện đó đâu nhỉ?
Châu Noãn
Châu Noãn
Chiều cao chênh lệch vậy mà..
Bùi Đăng
Bùi Đăng
Muốn trốn tránh trách nhiệm với tôi à?
Châu Noãn
Châu Noãn
Dù gì thì..cũng là nụ hôn đầu của tôi cơ mà?
Cô quay đi chỗ khác, cậu bất giác nhìn cô, vì sợ cô tủi thân nên cậu lên tiếng.
Bùi Đăng
Bùi Đăng
Tch- Nếu là vậy, thì coi như không ai nợ ai, những vẫn là tôi chịu thiệt
Châu Noãn
Châu Noãn
Ừm.. *Bùi Đăng!! Cậu biết lợi dụng quá đấy!!*
Châu Noãn
Châu Noãn
Này..thả tớ ra!
Cậu thả ra, rồi quay lưng đi khỏi căn phòng to lớn đó, chỉ gõ nhẹ lên mặt bàn, ý nhắc nhở cô ăn sáng.
Cô đứng dậy, vệ sinh cá nhân rồi tranh thủ ăn sáng.
Châu Noãn
Châu Noãn
Ưm~ Ngon quáaa
Đây là Bùi Đăng tự tay nấu cho cô, nhưng cô đâu biết.
*Ting ting ting*
Là mẹ cô gọi.
Châu Noãn
Châu Noãn
Alo mẹ?
Cố Vân
Cố Vân
Noãn Noãn, mẹ có công tác 1 năm. Mẹ đã nhờ cô Bùi chăm sóc con rồi, có gì thì cứ gọi cho cô Bùi nhé!
Châu Noãn
Châu Noãn
D-dạ!
Cố Vân
Cố Vân
Nếu mẹ ở lại lâu, mẹ sẽ báo và cho người dọn đồ con qua cho tiện
Cố Vân
Cố Vân
Thế nhé! Mẹ có việc rồi!
Châu Noãn
Châu Noãn
Dạ! Mẹ làm việc cẩn thận, nhớ ăn uống đầy đủ, giữ gìn sức khỏe mẹ nhé!!
Cố Vân
Cố Vân
Ừm, con ngoan
*Tút tút tút*
Thế là một cuộc sống mới đã bắt đầu.
Cô không hề biết sắp tới mình sẽ đối mặt với những gì, nhưng nghĩ tới Bùi Đăng, cô lại nhẹ lòng hẳn.
chip nề🐥
chip nề🐥
á há
chip nề🐥
chip nề🐥
ôk hẹn các cậu chap sau nhá🐥
chip nề🐥
chip nề🐥
cảm ơn vì đã ủng hộ chip nháaa
chip nề🐥
chip nề🐥
🫰🫰🫰
Hot

Comments

Tí Chutt

Tí Chutt

ôk

2025-05-01

0

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play