[Scarakazu] Phấn Hoa Đường Gió Ngược
Chap 5 Tiên sinh của Snezhnaya
Từ ngày Zhongli bị điều sang khu do Tartaglia quản lý, bầu không khí ở khu y tế như có thêm mùi hương… nguy hiểm một cách vui vẻ.
Tartaglia gần như ngày nào cũng ghé qua. Ban đầu là với lý do chính đáng:
Kiểm tra tình hình sức khỏe tù nhân, duyệt thuốc, hỏi tiến độ.
Nhưng sau một tuần, ai cũng nhận ra:
Hắn đến chỉ để chọc ghẹo vị bác sĩ có gương mặt bất biến như đá cổ và giọng nói trầm ổn như hồ nước yên ả.
Tartaglia
Tiên sinh,
//tựa vai vào khung cửa//
Tartaglia
Hôm nay ăn cơm chưa?
//cười ngả ngớn//
Zhongli
//Ngẩng đầu// Ajax, ta là bác sĩ, không phải nhân viên căn tin.
Tartaglia
Vậy… tôi đói rồi, tiên sinh định chữa sao đây?
Zhongli
Uống nước. Tự nhiên đi.
Câu nào của bác sĩ cũng giống như một chiếc quạt giấy đập thẳng vào mặt Tartaglia:
Lịch sự, nhẹ nhàng, và tuyệt đối không để lọt bất kỳ chiêu trò nào.
Tartaglia
//Ôm tim, giả vờ tỏn thương//
Thế nhưng Tartaglia lại khoái chí. Cậu ta không chán – mà ngày càng đến thường xuyên hơn
Zhongli
Ajax, //lên tiếng trước// cậu không có gì cần làm sao?
Tartaglia
Có chứ, rất nhiều. Nhưng giữa ‘rất nhiều’ và ‘gặp tiên sinh một chút’, ta nghĩ ta biết mình nên chọn gì.
Zhongli
//Ánh mắt khẽ động//
Zhongli
Cậu dẻo miệng thật
Tartaglia
Dẻo với mình một người.
//nháy mắt//
Tartaglia làm việc ở khu Snezhnaya – nơi lạnh giá quanh năm và các tù nhân thì chẳng bao giờ biết cười. Từng ấy lý do cũng đủ để biến một người bình thường thành cỗ máy cứng ngắc như băng.
…Chỉ tiếc, Tartaglia chưa bao giờ là người bình thường
Ngày đầu tiên bác sĩ Zhongli được điều đến khu Snezhnaya, Tartaglia đã có mặt sẵn trong phòng y tế với một bó hoa giả màu vàng sậm, bị quấn bằng băng keo đen vì… 'không tìm được ruy băng'
Tartaglia
Chào mừng đến với địa ngục trắng,
Zhongli
Cậu buồn chán đến mức ra đón tôi thật sao? //nhướn mày//
Tartaglia
Không đâu. Chỉ là thấy Scaramouche đuổi bác sĩ tốt thế này đi, ta phải tranh thủ hốt luôn. Cơ hội có một không hai.
Tartaglia
Một không hai //nhấn mạnh//
Zhongli thở dài, đặt bó hoa sang một bên — nhưng không ném đi.
Tartaglia
//Cười khẽ// "Một chút thế thôi là đủ rồi"
Từ đó, cứ khoảng hai ngày, lại kiếm cớ ghé qua.
Tartaglia
Tiên sinh, hôm nay có thuốc gì mới không?
Zhongli
Ajax, đây là phòng y tế, không phải hiệu thuốc.
Tartaglia
Vậy ta bị đau tim, chữa thế nào?
Zhongli
//liếc trong vô cảm// bình thường, tự khỏi
Tartaglia ôm ngực, ngã lên ghế như bị đâm
Tartaglia
Ôi đau quá! Tiên sinh tàn nhẫn!
Bởi khu Snezhnaya lạnh thật đấy, mà từ ngày Zhongli tới, ít nhất phòng y tế có hơi người. Có mùi trà nóng, tiếng giấy lật và ánh đèn ấm.
Và quan trọng nhất:
Không còn là Inazuma.
Tartaglia
Nghe nói tiên sinh làm ở Inazuma lâu rồi, sao lại chuyển?
Zhongli
//mơ hồ cười// điều động nội bộ
Nhưng Tartaglia biết rõ hơn ai hết, cái kiểu 'điều động' ấy không tự nhiên chút nào.
Giọng Scaramouche lúc đó u ám như bão táp
"Ổng qua chỗ mày đó, đừng để chết"
Tartaglia
"Ra là ghen" //chống cằm//
Comments