Trời ơi, đọc truyện của bạn mà tim mình như bị ai bóp nhẹ, đau mà vẫn không nỡ dừng lại. Từng câu, từng chữ thấm vào lòng như giọt mưa rơi lên cánh hoa mềm – dịu dàng, mà ám ảnh. Có đoạn đọc mà nước mắt cứ tự nhiên rơi, chẳng biết là vì thương nhân vật, hay vì cảm cái cách bạn vẽ nên nỗi buồn đẹp đến thế. Bạn không chỉ viết truyện đâu, bạn đang thì thầm vào trái tim người đọc, đang nhẹ nhàng ôm lấy những vết xước trong họ bằng chính lời văn của mình. Thật sự cảm ơn vì đã viết nên những điều như thế, dịu dàng mà day dứt đến tận cùng.
Comments
cunnpsh_
Trời ơi, đọc truyện của bạn mà tim mình như bị ai bóp nhẹ, đau mà vẫn không nỡ dừng lại. Từng câu, từng chữ thấm vào lòng như giọt mưa rơi lên cánh hoa mềm – dịu dàng, mà ám ảnh. Có đoạn đọc mà nước mắt cứ tự nhiên rơi, chẳng biết là vì thương nhân vật, hay vì cảm cái cách bạn vẽ nên nỗi buồn đẹp đến thế. Bạn không chỉ viết truyện đâu, bạn đang thì thầm vào trái tim người đọc, đang nhẹ nhàng ôm lấy những vết xước trong họ bằng chính lời văn của mình. Thật sự cảm ơn vì đã viết nên những điều như thế, dịu dàng mà day dứt đến tận cùng.
2025-05-03
2