Chương 2: Cửu Vĩ Quy Ẩn

Tg thứ 2 xin chào cạ nhà
Tg thứ 2 xin chào cạ nhà
Eiii, chap này ktrinh bận quá
Tg thứ 2 xin chào cạ nhà
Tg thứ 2 xin chào cạ nhà
Hog hợp tác đc, nên chap này toii viết r ktrinh sửa xíu hoii
Tg thứ 2 xin chào cạ nhà
Tg thứ 2 xin chào cạ nhà
zoo
____________________
Hùng bị trói bằng xích bạc khắc chế yêu lực, nhốt vào ngục đá lạnh lẽo phía sau doanh trại. Ngục tối không ánh sáng, chỉ có tiếng nước nhỏ tí tách và hơi ẩm lạnh thấu xương. Máu từ vết đứt đuôi chưa cầm hẳn, nhuộm đỏ nền đá.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
//Đau đớn//
Ngày thứ nhất, cơ thể yêu hồ mệt mỏi, mất đuôi khiến linh lực rối loạn. Nhưng điều đau đớn nhất không phải xiềng xích – mà là ánh mắt của hắn. Ánh mắt uất hận, khinh bỉ, sỉ nhục.
[Đêm tới…]
Gió đêm thổi qua doanh trại, mang theo mùi tro tàn và máu khô từ chiến địa hôm trước. Trong đại trướng, tướng quân Dương ngồi bất động trước án thư. Trên bàn là chồng tấu chương chưa phê, lệnh điều binh chưa đóng ấn, nhưng ánh mắt chàng không nhìn vào đâu cả.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
//làm việc, tính sổ sách//
Ngọn đèn dầu chập chờn, chiếu bóng chàng đổ dài trên nền đất. Bàn tay nắm bút đã cứng đờ, mực nhỏ xuống giấy loang thành một vết đen kỳ quái.
Ánh mắt chàng vô thức lướt sang chiếc áo khoác trắng bị vắt trên giá – áo hồ ly từng khoác hôm chữa thương cho chàng, vẫn còn lưu chút hương thơm mát lạnh của rừng sâu.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
//ngửi//
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
*Thật thơm*
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Hắn từng ngồi ở đây. Bàn tay mềm mại kia từng đặt lên ngực ta, truyền vào linh lực dịu dàng như nước suối. Ánh mắt ấy từng nhìn ta... như thể ta là tất cả.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
//khẽ nhắm mắt lại, bực bội với chính mình// Từng lần giơ roi đánh em, từng lời lẽ cay nghiệt, từng vết máu chảy ra từ đuôi bị chặt — sao vẫn cứ hiện về mỗi khi lòng chàng yên lặng nhất?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
“Liệu ta có nên….đưa thuốc?”
Trong lúc hắn đang còn đắn đo…
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
//giật giây xích//
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Hồ yêu ta không thể chịu nhục!!
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Nhưng…xích chặt quá
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Ta vốn đang bị thương, hắn còn chặt một đuôi, làm mất linh khí tích 20 năm của ta
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Hứ!! đáng ghétt
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
//sực nghĩ ra cách//
Em nghĩ ra cách lấy trâm cài thay cho chìa khoá
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
//rút trâm cài//
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
//phá khoá//
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Haha!! Hồ yêu ta đúng là thông minhh
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
//chạy trốn//
Đi được nửa đường, do vết thương rách, máu chảy dòng dòng, em không còn sức mà ngồi bệt xuống đất
May mà lúc đó….
Cúc Tịnh Y (Ju JingYi)
Cúc Tịnh Y (Ju JingYi)
//phi tới// huynh!! muội tới cứu huynh đâyy
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Muội muội!!
Cúc Tịnh Y (Ju JingYi)
Cúc Tịnh Y (Ju JingYi)
Ta…tới cứu huynh //thở hồng hộc//
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Thật tốt!!
Cúc Tịnh Y (Ju JingYi)
Cúc Tịnh Y (Ju JingYi)
Đi nhanh! kẻo bọn họ đuổi tới!!
Vậy là 2 huynh muội song kiếm hợp bích, bay thẳng vào rừng sâu
Trong phòng
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Người đâu, đem thuốc, tìm bà bà sắc thuốc cho hồ ly
NVP
NVP
Vâng
NVP
NVP
//bê thuốc đến phòng giam//
Đến phòng giam…
Không gian trống trải không một bóng người, dưới nền đất lạnh lẽo là một chiếc trâm cài tóc cùng chùm dây xích bị khoá
NVP
NVP
//đánh rơi thuốc//
NVP
NVP
Ng-người đâu, tên yêu quái đã trốn thoát!!
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
//nghe thấy//
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Cái gì!? //đập bàn//
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
//phi thẳng tới phòng giam//
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Tên đó đâu, đã trốn thoát!?
NVP
NVP
//quỳ bẩm//
NVP
NVP
Thưa tướng quân, thần đem thuốc tới đã không thấy người đâu
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Đáng ghét!! //đạp ghế//
NVP
NVP
//run//
Đột nhiên, hắn thấy một chiếc trâm cài tóc dưới sàn
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
//nhặt lên//
Chiếc trâm cài tóc màu trắng đơn sơ nhưng tinh xảo. Thân trâm dài, được đẽo từ xương ngà cổ, mài nhẵn đến mức chạm vào như nước chảy, lạnh mà mượt. Phần đầu trâm là một nhành hoa mai chạm khắc tinh vi, từng cánh hoa thanh mảnh như muốn vỡ trong gió.
Trong chiếc trâm cài tóc đó, hắn còn cảm nhận được một chút linh khí dồi dào
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
“Ấ-ấm quá”
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
M-mau tìm người lại về đây!!
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Không thấy người, người nhà ngươi đừng trách không thấy xác các ngươi
NVP
NVP
D-dạ vâng //đồng thanh//
Đêm khuya, trăng lặn sau rặng núi xa. Trong lều tướng quân, lửa lò đã tàn, chỉ còn than đỏ âm ỉ cháy, ánh sáng leo lét chiếu lên tấm màn lụa mỏng như sắp rách.
Dương nằm nghiêng trên giường, mắt mở trừng trừng nhìn lên nóc lều tối đen. Chăn đắp nặng, nhưng lòng nhẹ bẫng, như thể cả người đang rơi mãi vào một cơn mê không đáy.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Haizzz, sao mãi không ngủ được //trằn trọc//
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
//nghĩ đến Hùng//
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Hứ!! Tên hồ yêu đó thật đáng ghét
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Dám trốn thoát, uổng công ta còn quan tâm mang thuốc đến cho ngươi
[End]
Tg thứ 2 xin chào cạ nhà
Tg thứ 2 xin chào cạ nhà
Có thí hay khum
Tg thứ 2 xin chào cạ nhà
Tg thứ 2 xin chào cạ nhà
trình vt truyện của toii ko có bằng ktrinh
Tg thứ 2 xin chào cạ nhà
Tg thứ 2 xin chào cạ nhà
nhất là mí thể loại cổ trang nhu này
Tg thứ 2 xin chào cạ nhà
Tg thứ 2 xin chào cạ nhà
thoi hết roii
Tg thứ 2 xin chào cạ nhà
Tg thứ 2 xin chào cạ nhà
bye~
Ktrinhh
Ktrinhh
baiii
Hot

Comments

Quất👻🍊

Quất👻🍊

trình là gìi mà là trình là chấm :)

2025-05-02

1

ngieuu tgia ktrinh <3

ngieuu tgia ktrinh <3

Ee t nói tht bà ktrinh hnhu bả chuyen Văn quốc tế hay s á, viet đỉnh vailon, mà shop cum hog kém cạnh👉

2025-05-02

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play