[ Forsaken//1x1x1x1 X Shedletsky ] • Liệu Có Thể Thay Đổi? •
Chap 2
//...//:Hành động,Biểu cảm,Miêu tả
"...":Lời thoại ngoài lề nếu không dùng char,etc..
*...*: Suy nghĩ
[...]:Thì thầm
Abc~: "sốp éo bt"
ABC:hét lớn
Tiếng gió buổi đêm vang vảng bên tai
Những làn gió se se lạnh luồn lách qua người
Cảm giác vừa thích thú vừa lạ lẫm
Ánh trăng chiếu rọi xuống thân thể đang ngước khuôn mặt lên nhìn bầu trời đầy sao
Khuôn mặt với ngũ quan đầu sắc sảo
Cậu bước từng bước dạo trên ban công,vừa đi vừa hít gió trời
Sao cậu lại đi dạo trong khoảng thời gian đêm tối này vậy nhỉ..?
Mọi người đều đã nghỉ ngơi và say những giấc nồng rồi
Ah..Chắc cậu lại bị vậy nữa rồi
Lúc nào cũng vậy cả..Sau mỗi trận đấu đêm nào cậu cũng khó mà chợp được đôi mi của mình
Cảm giác trong lòng luôn thổn thức..cảm giác buồn hiu..cảm xúc lẫn lộn
||Shedletsky||
//nhẹ nhàng đưa tay lên ngực cảm nhận tiếng tim đập//
Sự va chạm giữa da thịt làm cậu khựng lại..nhớ lại cảnh trái tim mình bị xuyên tạc bởi móng vuốt sắc nhọn
Nghĩ lại thì vẫn không thể nào quên được
Những trận nào có tên 1x1x1x1 đó và khi gã ta để cậu sống tới cuối rồi giết một cách mạnh bạo..như thể muốn cậu bị ám ảnh nó không rời
Mỗi lần như thế cậu luôn cảm thấy..
Sự tội lỗi không thể xóa bỏ của chính bản thân mình trong quá khứ
Cái quá khứ cậu không muốn nhớ lại và cố gắng quên đi
Cái quá khứ mà chính tay cậu tạo nên gã 1x1x1x1..
Và như gã nói đó..cậu đã bỏ gã đi như thế
Nhưng sự thật cậu có muốn đâu?
Tình cảm của cậu đối với gã như là 1 người cha vậy đó..nhưng người cha này lại bỏ đi đứa con của mình
Cậu hối hận với bản thân..hối hận khi tạo ra 1x1x1x1..hối hận khi bỏ nó
Nhưng cái đó là bất đắc dĩ vì sự an toàn của Robloxian..
Thời điểm lúc đó đã và đang rất khủng hoảng....
Cái sự kiện chấn động đó cậu vẫn còn nhớ
Đôi bàn tay nhỏ bé bị dính máu...thân thể dần bị biến dạng thành 1 con quái vật..
Thằng bé lúc đó đã nhiễm 1 loại code virus mà chính tay cậu là người tạo ra để thử..
Thân phận của cậu lúc đó không phải là Shedletsky..mà là Telamon
Telamon như là 1 người hoàn toàn trái ngược với cậu
Hắn nghiêm túc..lạnh lùng..và cũng đôi phần kiêu ngạo
Cậu với cái vai lúc đó là 1 admin đầy quyền lực
Tạo ra những item đầy huyền thoại và tạo những vũ khí tiên tiến cho các admins khác
Cậu lúc đó tài năng vẹn toàn với sức mạnh to lớn
Và trong khoảng thời gian đó cậu đã tạo ra 1x1x1x1
Lúc đầu cậu tạo ra gã là chỉ để thử nghiệm như thử chèn virus hay những lỗi nào đó vô để rồi có thể biết cách tiêu diệt những virus ấy khi cần thiết
Có thể nói gã lúc đó là sản phẩm chuột bạch của cậu
Cậu đã khá bất ngờ vì cái sản phẩm của mình có ý thức như một con người
Khá thích thú nên cậu mới quyết định giữ nó lại
Trải qua khoảng thời gian sống với nhau cậu thấy được rằng gã rất quý cậu thì phải...
Nhớ lại tới đây cậu mới khẽ nhíu mày
Thật sự hình như lúc đó gã hay cư xử rất lạ
Gã luôn ôm chặt cậu..cậu nghĩ chỉ là ôm bình thường thôi nên dường như lúc nào cũng không để tâm lắm
Tất nhiên lúc đó cậu không thể ngờ rằng da thịt mình bị đụng chạm một cách...quá mức
Thi thoảng cậu hay bảo gã đừng ôm vì có hơi thấy khó chịu
Nhưng gã lúc đó là hiện thân như 1 đứa trẻ con
Nũng nịu đưa ánh mắt long lanh nhìn cậu,người lớn nào sao mà đỡ nổi được tính dễ thương của trẻ con chứ nên cậu cũng đành chịu thôi
Và cứ tiếp diễn cuộc sống như thế cho đến khi biến cố lớn xảy ra
Vào một ngày nắng gắt tại Robloxian
Vì hôm nay cậu có chuyện gấp nên phải đi họp với các Admins
Cậu nhìn gã mà vỗ về khi gã không muốn cậu đi
||Telamon||
Ngoan nào 1x1x1x1,ta sẽ về sớm thôi//nhìn em mà an ủi//
Con người được an ủi vẫn có chút buồn bã,bĩu môi nói
||1x1x1x1/past||
Umm..Con không muốn ngài đi đâu//hậm hực//
||1x1x1x1/past||
Hức hức... muốn ngài ở lại với con cơ//mắt rưng rưng//
Cậu thấy vậy thì cũng thấy hơi khó xử
Cậu cũng định muốn đem em theo nhưng việc này rất nguy hiểm
Lần gặp mặt hôm nay là để thử con virus mà cậu tạo ra để phong ấn nó,có thể nói là thử tìm cách giải quyết
Nhưng với sự mềm lòng cậu hay giấu sau vẻ nghiêm túc của mình thì 1x1x1x1 là người biết rõ điều đó nên mới lợi dụng điều này mà lấn tới
Thằng bé cứ vòi vĩnh cậu mãi,ôm chặt cậu không buông
Đôi mắt cũng dần ngấn lệ làm cậu day dứt hơn
Cuối cùng cậu cũng không thể chống lại mà quyết định đem em theo
Nhưng cậu có dặn dò điều này với em
||Telamon||
1x1x1x1 này,ta sẽ đem con theo nhưng tới nơi con hay đứng 1 chỗ xa nhé
||Telamon||
Vì tụi ta sẽ làm vài việc,nó sẽ gây nguy hiểm cho con đó
||Telamon||
Vì sự an toàn của con vì con còn nhỏ,chắc ta sẽ nhờ Doom tạo cho con cái khiên bao quanh vậy//bế em lên//
||Telamon||
Hmm..lúc ta làm việc thì con đừng lại gần nhé,xong việc ta sẽ dẫn con đi ăn ha//cười mỉm//
Đạt được mục định đi theo thằng bé không khỏi phấn khích mà ôm lấy cổ cậu
Dù sẽ hơi khó chịu vì được theo nhưng sẽ không lại gần được nhưng em vẫn vui đôi chút
Em híp mắt lại nở nụ cười tươi với cậu
Cậu thấy vậy cũng chỉ bất lực thở dài
Cậu ôm chặt em,dang đôi cánh to lớn của mình,đôi mắt phát lên một màu hoàng kim
Dang rộng đôi cánh,cậu phóng lên bầu trời và không quên che chở cho em vì áp suất của gió
Tiến thẳng tới nơi họp mặt của các Admins
Những giọt nước mắt rơi lã chã
Tiếng khóc thút thít vang lên nhỏ nhẹ nhưng cũng đủ nghe rõ
Cậu với hàng nước mắt không thể kiềm chế cảm xúc
Cái quyết định vì đem 1x1x1x1 theo đã để lại cái kí ức đen tối của cuộc đời cậu
Dù nói cố quên nhưng lúc nào cũng vậy,cậu đôi lúc lại nghĩ về nó một cách vô thức
Luôn như thế và không thể kiềm chế cái cảm xúc của mình..
Nếu như cậu cố chịu đựng cố không mềm lòng để giữ thằng bé ở nhà thì chính tay cậu đã không đẩy thằng bé xuống,dùng cái năng lực của mình đẩy thằng bé đang bị loại virus cậu tạo ra gặm nhấm từng chút một xuống cái hố sâu đó rồi
||1x1x1x1/past||
Ng@i T3l@mon//khóc nức nở//
||Telamon||
...//Cắn chặt môi//
||1x1x1x1/past||
L@m ơ_n,₫/ừng b0 con đ# m@//giọng nói bắt đầu nhiễu loạn//
||1x1x1x1/past||
H£c H£c..//đôi mắt đỏ hoe//
Em bây giờ đã bị con virus sắp chiếm hết thân xác,đôi mắt cũng dần chuyển đỏ
Những lời van xin cầu cứu của em..Cậu không thể nào chịu nổi nữa..Tình hình bây giờ,các Admins đã gục ngã hết rồi,họ ráng gượng mà nhìn cậu là hy vọng cuối cùng
Cậu nghiến răng nhắm đôi mắt lại dùng sức mạnh
||Telamon||
Ta xin lỗi..//đưa tay lên//
Một luồn sáng bao trùm lấy em
Em tưởng rằng mình đã được cứu nhưng không
Một cái hố sâu thâm đây màu đen hiện ra
Đôi đồng tử em co lại như không thể tin được vào đôi mắt mình..
||1x1x1x1/past||
N-NG@I T3L@M0+N
Rồi sau đó tiếng hét của em dần nhỏ đi rồi vụt tắt
Em..em đã bị chính tay người mà em thương vứt bỏ
Cơn đau đớn bây giờ của em,những dòng code error cũng dần hiện ra
Bao trùm lấy cơ thể nhỏ đó và từ từ biến đổi
Thân hình bắt đầu biến dạng
Sự hận thù cũng bắt đầu thâm nhập vào tâm trí em
Thân thể em dần trở nên to lớn
Mai tóc bạch kim cũng dần dài ra
Cơ thể em dần bị loại virus đen bao trùm
Phần thân của em bắt đầu hoá lục
Các phần nội tạng đã biến mất
Phần khung xương mang một màu đen thẳm đã lộ ra
Một chiếc Domino crown đã dần xuất hiện trên đầu em
Đôi tay dần trở thành một bàn tay móng vuốt sắc nhọn
Hai cây kiếm daemonshank xuất hiện rồi tự động tới chỗ chủ nhân của mình
Cuối cùng con ngươi đỏ như máu cũng đã chiếm trọn đôi mắt em
Bây giờ sự hận thù đã đạt đến đỉnh điểm
Từ bây giờ mục đích của em chỉ có một
Giết người đã bỏ rơi (-em-//@#) gã xuống hố sâu này
Cậu..đã bảo vệ được sự an toàn của Robloxian
...Nhưng..cậu đã không vui một chút nào nữa
Cậu..đã xoá sổ đi người thân của mình..
Sự quen thuộc bị bám riết giờ đã không còn nữa
Các Admins cũng dần hồi phục sức lực và cũng tiến tới an ủi cậu..
Những tiếng nói dần mờ nhiễu đi
Cậu không còn nghe rõ nữa
Đôi mắt cũng dần rũ xuống
Cậu ngất đi vào lòng của các Admins bao quanh
Sau sự cố đó cậu đã không còn là Telamon nữa
Cậu biến đổi hình dạng lại thành một người bình thường
Cất đi đôi cánh mình từng tự hào
Rồi cậu rời khỏi Robloxian không một tin tức
Người bạn của cậu biết được điều này thì cũng đành thở dài..và để cậu làm điều mình muốn vì anh biết được..sau sự kiện đó cậu sẽ cần một khoảng thời gian lâu để hồi phục lại tinh thần
Anh cũng đã gặp lại được người bạn cũ của mình
Anh cũng đã thấy cậu thay đổi đi nhiều và anh hiểu điều đó
Anh hội ngộ với người bạn cũ và đồng hành lại đến bây giờ
Cậu cũng im lặng mà nhìn ra phía trời đêm
||Shedletsky||
...//Rũ đôi mi//
"..Shed..Mọi chuyện đã qua..Cậu đừng day dứt nữa"
Tiếng nói trầm ấm vang lên với sự an ủi
Là Builder.. người bạn của cậu, người mà lúc đó đã chứng kiến cậu đã phải tự tay xoá sổ người thân của mình
||Builderman||
//bước tới//
||Builderman||
Mọi chuyện qua rồi..//vuốt đôi má của cậu//
||Builderman||
Sẽ ổn thôi..//Ôm cậu vào lòng//
-Broship chứ không ship nên đừng hiểu lầm-
Hơi ấm bất chợp làm cảm xúc của cậu giải thoát ra hết
Nhưng giọt nước mắt cũng rơi xuống
Tiếng khóc nức nở vang lên
Đôi cánh của mình đã giấu bấy lâu đã hiện trở lại
Cậu nức nở nói hứa rằng rồi một ngày cậu sẽ giải thích cho 1x1x1x1 vì cậu không muốn đối mặt với sự tội lỗi của bản thân khi gặp gã nữa
||Builderman||
Shed..//anh đưa đôi tay chạm lên mái tóc cậu mà xoa//
Anh hiểu..Vì anh biết rằng tình cảm của cậu đối với thằng nhóc đó đơn thuần không phải cha con hay người thân nữa mà nó vượt qua giới hạn luôn rồi
Màn đêm bây giờ cũng đã phai đi
Ánh bình minh của buổi sáng dần hiện ra
Chắc chắn sẽ có thứ thay đổi
T/g đần vcl
Đôi lời tác giả muốn nói
T/g đần vcl
Sry vì ra chap lâu nhé
T/g đần vcl
Thật ra là có lí do
T/g đần vcl
T không có điện thoại
T/g đần vcl
Này là đt của mẹ t
T/g đần vcl
Vì đt của t hư r,t xài lap th à mà lap ko ghi đc nên chịu
T/g đần vcl
Nên sẽ lâu lâu mới mượn viết đc
T/g đần vcl
nên là chừng nào t có đt thì t reup lại bên acc chính nha
T/g đần vcl
Cảm ơn vì mọi người đã đọc nhé 💝💝💗💖🌹🌹
T/g đần vcl
T có cái này cho mọi người
T/g đần vcl
Chúc mn đọc truyện vv
Comments
kirtd
uầyy art ngon vãii🤑🤑🤑
2025-05-02
4
nhìn cái 🛴ồn
cái tay hư quá //lưu ảnh vào máy//
2025-05-02
3
_Ruty love LGBT❤🏳️🌈_
êyyy cái tay hư nha👁👄👁
2025-05-02
3